Vương Mệnh

Chương 321: 321





Bên trong khu rừng, quả nhiên bọn Giang Thạch Khê đang chiến đấu cùng địch nhân, à không, không phải địch nhân, đối thủ của bọn họ là một bầy sói hoang.

Giang Thạch Khê đang hưng phấn chỉ huy thủ hạ chiến đấu, không có vẻ gì là lo lắng cả.

Thấy Giang Phong đi đến, y vui vẻ nói :
- Đại nhân.

Thuộc hạ thật là may, phát hiện được bầy sói hoang này.

Xem ra thực lực bọn chúng cũng không tệ.
Rồi thấy Giang Phong ra vẻ chưa hiểu, y liền giải thích :
- Lúc nãy chiến đấu, thuộc hạ đã thăng được 1 cấp, có được 15 điểm Thần lực.

Thuộc hạ đang lo lắng phải chờ đến tuần sau mới có thể tiếp tục chiến đấu, nào ngờ tuần tra đến đây thì gặp được bầy sói hoang này.

Bọn chúng thực lực cũng không tệ.

Sát tử bọn chúng sẽ có nhiều kinh nghiệm.

Chỉ cần thuộc hạ thăng lên 1 cấp nữa là sẽ thành cao giai hạ vị thần rồi.

Đến lúc đó sẽ cao hơn hẳn bọn Thúy Vi Tử, Tiểu Bạch Hồ.
Hóa ra là thế.

Hoài Châu dân số không đông, Thúy Vi Tử trước là bán thần, giờ có thêm tín đồ, trở thành sơ giai hạ vị thần.

Tiểu Bạch Hồ bản thân thực lực cao cường, nguyên bản đã là sơ giai hạ vị thần, thủ hộ đất Phong Khê dân số đông đảo (đông hơn cả đất Thạch Khê, bởi Phong Khê là cửa ngõ đi vào lãnh thổ của Man tộc), nhưng vì kinh doanh Bách Hoa Lâu, nên tỉ lệ tín đồ không được cao lắm.

Đó là : “Vì hưởng thụ, có thể hy sinh tín ngưỡng”.


Do vậy Tiểu Bạch Hồ giờ chỉ là trung giai hạ vị thần, ngang với Giang Thạch Khê.
Nói về đẳng cấp, thần giai có hệ thống đẳng cấp khác với phàm nhân.

Đẳng cấp quan hệ trực tiếp với công phu tu luyện, không phụ thuộc vào tín ngưỡng lực hoặc dùng kỳ trân dị bảo gia tăng đạo hạnh.
Giang Phong lúc này tuy có đến 28 điểm Nguyên lực, nhưng thực tế đẳng cấp chỉ là 1, nhờ mấy lần chỉ huy sát địch tại tân lĩnh địa mà được thăng cấp.

Long nhi giờ cũng là bán thần, nhưng chỉ có 1 năm đạo hạnh (nhờ sinh sống ăn uống trên thượng giới, tự nhiên có được 1 năm đạo hạnh), đương nhiên cấp 0.

Giang Thạch Khê bản thân có hơn 600 năm đạo hạnh, tức cấp 6, vừa rồi thăng lên cấp 7.

Tiểu Bạch Hồ cấp 11, còn Thúy Vi Tử thì cấp 8.
Trên thượng giới, cứ thăng 1 cấp sẽ có thêm 1 điểm Thần lực (hoặc Nguyên lực như đối với Giang Phong), cứ thăng 5 cấp sẽ có thêm 1 điểm thuộc tính tự do.

Do đó, đối với chúng thần, đạo hạnh quan trọng hơn đẳng cấp, bởi đạo hạnh liên quan trực tiếp đến Thần lực.

Và Thần giai cũng phụ thuộc vào đạo hạnh chứ không phụ thuộc đẳng cấp, như Giang Phong chỉ có cấp 1 mà tương đương cao giai trung vị thần, còn Thúy Vi Tử cấp 8 mà chỉ là sơ giai hạ vị thần.
Đương nhiên, nói như thế không có nghĩa là đẳng cấp không quan trọng.

Thăng 1 cấp cũng đồng nghĩa với việc tăng 1 điểm Thần lực, tương đương 100 năm đạo hạnh, 1 vạn công đức, hoặc 1 vạn tín ngưỡng lực.

Và thăng 5 cấp sẽ tăng 1 điểm thuộc tính tự do, dẫn đến tăng công kích hoặc phòng ngự.

Thần giai đẳng cấp muốn thăng cấp phải sát tử thần giai quái vật hay thần giai nhân vật, lúc đó mới có kinh nghiệm để thăng cấp.

Cũng chính vì vậy mà khi phát hiện ra bầy sói hoang, Giang Thạch Khê tỏ ra rất hứng khởi.
Giang Phong cũng rảnh rỗi, lập tức cùng Giang Thạch Khê tổ đội để hưởng kinh nghiệm.

Giang Phong là lĩnh chủ, giai vị lại cao nhất, nên đương nhiên là chỉ huy tối cao.


Long nhi đẳng cấp thấp nhất, nếu không trực tiếp động thủ thì chỉ có thể hưởng được rất ít kinh nghiệm trị, nhưng có còn hơn không.
Nhìn bầy sói hoang chỉ có hơn chục con, Giang Phong bỗng giật mình, quay sang bảo Giang Thạch Khê :
- Sát tử mấy con sói già thôi, để lại cho bọn chúng sinh sản phồn diễn.

Nếu không sau này không có quái đâu nữa để mà luyện cấp.
Đây là mấy con quái đầu tiên của lĩnh địa nha, là bảo bối nha, cần phải bảo tồn, không nên khiến bọn chúng tuyệt chủng.

Giang Thạch Khê thấy cũng phải, liền chỉ huy thủ hạ chuyển trọng tâm tấn công mấy con sói già.
Sát tử 6 con sói già, tuy chưa đủ kinh nghiệm trị để thăng cấp, nhưng mọi người cũng dừng tay.

Bầy sói còn lại 8 con, trong đó có 3 con sói con còn bé tí xíu.

Giang Phong lại bảo Giang Thạch Khê :
- Bắt lấy ba con sói con kia về nuôi.
Giang Thạch Khê vâng lệnh, chỉ huy thủ hạ vây bắt 3 con sói con, sau đó mọi người rút lui khỏi khu rừng.

Ba con sói con đương nhiên được giao cho Trại chăn nuôi thuần dưỡng.

Trại chăn nuôi giờ đây có rất nhiều heo bò cung cấp thịt và sức kéo cho lĩnh địa.

Chỉ đáng tiếc 3 con chiến mã, tuy có 2 con cái và 1 con đực, nhưng con đực bị thiến mất, thành ra không cho sinh sản được.

Hệ thống chơi ác thật mà.
Hiện tại lĩnh địa có 43 người, tính luôn cả Giang Phong, Long nhi và Giang Thạch Khê, trong đó có 4 sĩ binh, 5 quan chức, mỗi ngày tiêu hao 1 con heo, 27 đơn vị ngọc lương và 5 đơn vị trái cây (hệ thống lấy 1 số lẻ, tức là cho phép chia mỗi đơn vị thành 10 phần).

Bữa ăn như thế là tạm ổn.
Giang Phong hiện giờ đã có 28 điểm Nguyên lực, chỉ còn thiếu 2 điểm nữa là sẽ tiến giai.


Vậy làm thế nào để có được 2 điểm đó đây ? Thăng cấp.

Cách đơn giản nhất là thăng cấp.

Dù sao thì Giang Phong cũng chỉ mới cấp 1 kia mà.

Vậy thì làm sao để thăng cấp cho nhanh ? Tất nhiên là sát quái luyện cấp.

Giang Phong là lĩnh chủ, có nhiều cách để sát quái luyện cấp, nhưng cách đơn giản nhất là ‘giết heo’.

Không phải sát sói hoang trong rừng, mà là giết heo trong Trại chăn nuôi.

Mỗi ngày lĩnh địa phải giết một con heo, mổ thịt làm thực phẩm.

Thay vì để thôn dân giết nó, thì giờ đây Giang Phong sẽ đích thân động thủ.

Tuy Giang Phong có công kích lực không cao, các kỹ năng chủ yếu là phụ trợ, nhưng cầm đao đâm chém cũng được vậy, dù có hơi mất thời gian công sức một chút, nhưng có sao đâu.

Con heo bị trói lại, Giang Phong đứng bên cạnh đâm chém nó, cực kỳ an toàn.
Sau bốn ngày, Giang Phong sát tử 4 con heo, cộng với kinh nghiệm tích lũy được từ các trận chiến đấu trước, Giang Phong đã thăng thêm 1 cấp, lên cấp 2.

Có điều lúc này Nguyên lực đã tăng lên đến 30 điểm.

Trong đó có 1 điểm tăng là do thăng cấp, còn 1 điểm tăng là do tín ngưỡng lực tăng.

Có lẽ lễ sinh nhật Long nhi tổ chức lớn quá, uy danh của Thần Thánh quốc đại tăng, nên số tín đồ cũng tăng nhanh.

Lần này chỉ mất có 12 ngày là đã tăng thêm 1 điểm.

Xem ra lâu lâu tổ chức đại lễ chấn động thiên hạ cũng có lợi.
Nguyên lực đạt 30 điểm, tuy Giang Phong vẫn cứ là Hiền giả, nhưng giai vị đã tương đương với cao vị thần rồi, dù chỉ là sơ giai cao vị thần, nhưng vẫn hơn đỉnh giai trung vị thần rất nhiều.

Hiền giả là một hệ thống riêng, tương đương với Thần, còn Đại hiền giả tương đương với Đại thần.


Cao hơn nữa là Thánh giả, giống nhau.
Giang Phong đã tiến giai, lĩnh địa cũng sẽ có thay đổi, nhất là những kiến trúc phụ thuộc vào giai vị của Giang Phong chứ không phụ thuộc vào cấp độ của lĩnh địa.
Đầu tiên là Thiên đàn.

Trước đây Giang Phong còn là trung vị thần, Thiên đàn mỗi 10 giờ tích tụ được 3 điểm Nguyên lực.

Giờ đây tốc độ tăng lên chút ít, mỗi 12 giờ tích tụ được 4 điểm Nguyên lực.

Tiếp đó, Giang Phong tiêu tốn 5 điểm Nguyên lực thăng cấp Năng lượng tháp.

Khi thăng lên trung cấp, Năng lượng tháp có thể tích trữ được 20 điểm Nguyên lực, tương ứng với thời gian 60 giờ hoạt động của Thiên đàn.
Hôm sau, sáng thứ sáu.
Tích trữ được khá nhiều Nguyên lực, Giang Phong lại quyết định kiến thiết lĩnh địa.

Trong mấy ngày qua, Giang Phong và Chính vụ viên Triệu Quang đã xây dựng thêm 3 Kho lương và thăng cấp nó lên cấp độ ‘trung’, chứa được 500 đơn vị lương thực (cấp độ ‘tiểu’ chứa được 200 đơn vị).

Có được 4 Kho lương (trung) cùng với các kho trong Nhà vườn, Trại chăn nuôi, và trong Cung điện mới có thể chứa hết lương thực của lĩnh địa.

Hiện giờ lĩnh địa quá dư thừa lương thực.
Có nhiều nhân công, Giang Phong liền cho xây dựng thêm 1 Mỏ để khai thác Ngọc thạch.

Tiếp đó là Kho vật tư, xây dựng xong thăng lên cấp độ ‘trung’ luôn.

Sau đó xây thêm 5 Tiểu viện, chiêu mộ thêm 10 cư dân (sau khi cho thôn dân kết hôn, nhập hộ thì còn dư 5 chỗ trống).
Chuẩn bị cho cuộc chiến vào chủ nhật, Giang Phong còn cho chuyển chức thêm 10 thần binh nữa.

Bọn họ trang bị vũ khí là chiến lợi phẩm thu được hôm trước.

Xưởng chế tạo được lệnh chế thêm Tinh kim khôi và Tinh kim hài cho đủ bộ.

Để có thể vừa sử dụng đao, vừa sử dụng được cung tên, bọn họ phải mất 2 ngày huấn luyện ở Binh doanh (mỗi kỹ năng huấn luyện mất 1 ngày), đến chủ nhật là vừa.

Lĩnh địa có 14 sĩ binh, do Giang Thạch Khê chỉ huy, cùng với sự hỗ trợ của 36 thôn dân, có lẽ cũng đủ ứng phó rồi.