Vương Mệnh

Chương 367: 367





Mùa hạ, khí trời ẩm ướt, nhiều mưa.

Ở đất phương nam, mùa hạ còn thuộc về mùa mưa.
Sau cơn mưa vừa tạnh, những tán lá của hàng cây xanh bên đường cũng trở nên tươi tốt hơn.

Không gian ướt át và mát mẻ.

Khác với các vùng quê, trời mưa thường làm cho đường quê lầy lội khó đi.

Ở thành phố, nước mưa đã xua tan đi cái nóng oi bức của buổi chiều mùa hạ, và cũng cuối trôi đi bao khói bụi, khiến không khí trong lành thoáng đãng hơn.

Môi trường đô thị đã tốt hơn, không còn ‘hễ mưa thì ngập’ như những năm trước nữa.
Cũng như mọi khi, Giang Phong ngồi trong văn phòng, ngắm nhìn cảnh đường phố qua khung cửa kính.

Đường phố đặc biệt đông đúc, nhất là người đi bộ.

Giữa những ngày hè oi bức, mọi người đều đổ ra đường, để có thể hưởng thụ chút không khí mát mẻ hiếm hoi này.

Giang Phong không thích chen chúc trong đám đông, hơn nữa lúc này Giang Phong đã là đại nhân vật, không thể tùy tiện muốn đi đâu thì đi, chỉ có thể ngồi trong phòng ngắm nhìn cảnh quan bên ngoài qua cửa kính.

Mà cửa kính ở chỗ Giang Phong giờ đây là kính chống đạn.

Từ sau khi bị ám sát bằng súng đạn, việc bảo vệ Giang Phong được tiến hành triệt để và toàn diện hơn.
Cửa phòng bật mở, Lương Tuấn Long từ ngoài đi vào.

Cũng vẫn như mọi khi, cậu ta vào mà không cần gõ cửa.

Thật ra thì nhiệm vụ của cậu ta là ở bên cạnh Giang Phong, nên chỗ nào của Giang Phong thì cũng như là của cậu ta.

Cậu ta cầm trên tay một xấp tài liệu, nói :
- Anh ơi, đây là báo cáo tháng này của Viễn Thông Tổ hợp.

Viễn Thông Tổ hợp là một tập hợp nhiều doanh nghiệp cùng hoạt động trong lĩnh vực viễn thông, phần mềm, có vốn đầu tư của Giang Phong.

Giữ vai trò chủ đạo trong Viễn Thông Tổ hợp là Công ty Cổ phần Hưng Long Thông Tín, công ty mà Lương Tuấn Long được giao quản lý và được chia 2% cổ phần, những công ty ngoại vi là những công ty phần mềm có vốn đầu tư của Giang Phong.

Đọc qua tài liệu, Giang Phong thầm hài lòng.

Công việc tiến triển rất tốt.

Hưng Long Thông Tín thật ra được thành lập từ bộ phận tinh anh của Tân Sáng Alpha, và hoàn toàn kế thừa hệ thống khách hàng của nó.

Thậm chí, khi đấu giá tài sản của Tân Sáng Alpha, Lương Tuấn Long đã bỏ ra một số tiền khiêm tốn mua lại thương hiệu ‘Tân Sáng Alpha’ mà lúc đó trong mắt những người khác không còn giá trị gì.

Số nhân viên tinh anh của Tân Sáng Alpha sau khi chuyển sang Hưng Long Thông Tín, đã mang theo những kết quả nghiên cứu của bọn họ, kể cả những sản phẩm bị đối tác nước ngoài từ chối.

Sau gần một tháng chỉnh sửa lại, tạo ra cho những sản phẩm đó một bộ mặt hoàn toàn mới, cuối cùng cũng đã được các đối tác nước ngoài chấp nhận.

Đương nhiên lúc này trên danh nghĩa là hợp đồng mới giữa các đối tác đó với Hưng Long Thông Tín.

Sau vụ việc trên, các đối tác nước ngoài đều biết Hưng Long Thông Tín có quan hệ đặc biệt với bọn Akihiro, do đó đều đặc biệt chiếu cố, tạo cho nhiều thuận lợi.

Dần dần, Hưng Long Thông Tín đã có xu hướng trở thành doanh nghiệp hàng đầu trong lĩnh vực công nghệ thông tin ở Việt Nam.
Chờ Giang Phong đọc xong các tài liệu đó, Lương Tuấn Long cười nói :
- Với quan hệ của anh với các đại nhân vật ở Âu Mỹ, chỉ cần công ty của chúng ta có đủ năng lực, hoàn toàn có thể lũng đoạn các hợp đồng giữa các doanh nghiệp Việt Nam với đối tác nước ngoài.

Em hy vọng một ngày nào đó, Hưng Long Thông Tín sẽ thoát ra khỏi phạm vi hạn hẹp của Việt Nam, trở thành một thương hiệu tầm cỡ quốc tế.
Giang Phong mỉm cười nói :
- Muốn đạt được mục tiêu đó, giờ đây phải tăng cường tranh giành nhân tài, sau đó tranh giành hợp đồng.
Lương Tuấn Long nói :
- Anh yên tâm.

Em biết phải làm sao rồi.


Mục tiêu của em là Hưng Long Thông Tín sẽ bao hết các hợp đồng của nước ngoài với Việt Nam, còn các doanh nghiệp khác ở Việt Nam sẽ phải gia công cho Hưng Long Thông Tín.
Giang Phong khẽ cười.

Có thể với các doanh nghiệp khác, đó là điều viễn tưởng, phi hiện thật.

Còn đối với Lương Tuấn Long, điều đó tuy không dễ, nhưng vẫn có thể thực hiện được.

Miễn sao có thế lực, có quan hệ thì mọi việc đều có thể có khả năng.
Giang Phong lại hỏi :
- Dự án của ta ở dưới kia thế nào rồi ?
Lương Tuấn Long nói :
- Ổn cả rồi anh ạ ? Các công trình đều đã hoàn công đúng kỳ hạn.

Các doanh nghiệp cũng đã thuận lợi di chuyển xuống đó.

Hưng Long Thông Tín đóng trụ sở tại đó, các doanh nghiệp khác cũng phải theo thôi.

Hưng Long Thông Tín hiện đang nắm giữ nhiều hợp đồng với các đối tác nước ngoài.

Các doanh nghiệp đó đều phải phụ thuộc vào Hưng Long Thông Tín.

Dù sao thì xuất khẩu sản phẩm vẫn mang lại nhiều lợi nhuận hơn tiêu thụ trong nước.

Thị trường sản phẩm công nghệ thông tin ở Việt Nam vẫn còn rất nhỏ bé.
Hiện tại, Hưng Long Thông Tín ngoài việc tìm kiếm hợp đồng cho mình, còn phụ trách luôn việc tìm hợp đồng cho gần trăm doanh nghiệp phần mềm mà Giang Phong đầu tư.

Bọn họ đều là những doanh nghiệp nhỏ, không đủ khả năng hoạt động ở thị trường ngoài nước.

Thành ra thay vì làm ra sản phẩm tiêu thụ trong nước (mà thị trường vốn nhỏ bé, nhu cầu không cao, sản phẩm ít hàm lượng kỹ thuật, dẫn đến lợi nhuận thấp), bọn họ dần dần trở thành doanh nghiệp ngoại vi, chuyên gia công sản phẩm cho Hưng Long Thông Tín.

Viễn Thông Tổ hợp vì thế đã hình thành.


Có điều, Viễn Thông Tổ hợp chỉ là một cách gọi, chứ không phải một doanh nghiệp chính thức.
Giang Phong ngẫm nghĩ giây lát, rồi nói :
- Hiện tại ta còn có một ít tiền, hãy cho tiếp tục thực hiện giai đoạn 2 của dự án đi.
Lương Tuấn Long đề nghị :
- Theo em thấy, hay là anh mua lại vài công ty xây dựng, rồi tự mình tổ chức xây dựng luôn.

Hiện tại thị trường xây dựng đang cạnh tranh rất khốc liệt.

Có không ít công ty xây dựng sắp phá sản hoặc đang phá sản đó.
Giang Phong gật đầu nói :
- Thế cũng được.

Mua lại các doanh nghiệp đang phá sản chắc cũng chẳng tốn bao nhiêu.

Cậu với Chu Thanh cùng thực hiện việc này.
Lương Tuấn Long hỏi :
- Chúng ta mua xong rồi vẫn phải tổ chức lại.

Anh định đặt tên cho doanh nghiệp mới là gì ạ ?
Giang Phong ngẫm nghĩ giây lát, nói :
- Công ty TNHH Hưng Long Kiến Trúc.
Lĩnh vực xây dựng là một trong những lĩnh vực có lợi nhuận cao.

Các công ty xây dựng nếu hoạt động ổn định thì có thể mang lại lợi nhuận khả quan.

Dù mua lại công ty, rồi tổ chức lại chứ không thành lập mới, nhưng giai đoạn đầu chắc chắn sẽ gặp nhiều khó khăn, thậm chí không thể tìm được khách hàng.

Nhưng chẳng sao cả, bởi các dự án của Giang Phong còn phải kéo dài đến tận năm sau, thậm chí lâu hơn nữa.

Sau thời gian đó, với danh tiếng và mối quan hệ của các doanh nghiệp của Giang Phong, lẽ nào lại không thể tìm được khách hàng.

Còn nếu như không may đến thế, thì cho phá sản thôi.

Dù sao thì tự tổ chức xây dựng cũng sẽ tiết kiệm được cho Giang Phong nhiều tiền.

Tiếp đó, Giang Phong lại nói :

- Chuẩn bị đi.

Lát nữa ta sẽ xuống dưới đó xem thử các công trình thế nào, các doanh nghiệp hoạt động có ổn không !
Lương Tuấn Long vâng dạ, đi chuẩn bị.

Nửa giờ sau, Giang Phong lên đường, do Lương Tuấn Long và Triệu Anh Khoa phụ trách hộ vệ, tháp tùng còn có một đội cận vệ đi trên hai chiếc ôtô khác.

Chiếc xe cũ của Giang Phong đã bỏ đi rồi.

Hiện tại Giang Phong sử dụng xe mới, có kính chống đạn, bánh xe tự hồi phục và nhiều thiết bị an toàn đặc biệt khác.

Chiếc xe này mua của Nga, giá cũng không cao lắm.

Giang Phong chú ý vấn đề an toàn hơn là ngoại hình và thương hiệu của xe.

Ngoại hình chỉ cần dễ coi là được, không cần hàng hiệu.

Giang Phong không đủ ‘giàu’ để phung phí.
Xe bon bon chạy, mất gần 2 giờ mới xuống được dưới đó.

Nơi đây giờ đã trở thành một tiểu đô thị, về quy mô cảnh quan, còn hơn cả thị trấn ở cách đó không xa, chính vì thế mà trước đây bọn Lương Tuấn Long mới bảo là một thị xã nhỏ.

Các doanh nghiệp ở đây cũng có hơn nghìn nhân viên, một số đưa cả gia đình xuống đây ở, thành ra nhân khí cũng khả quan.

Trong đây có cả cửa hàng và trung tâm giải trí, Giang Phong cho mở ra chủ yếu để phục vụ những người ở đây, chỉ yêu cầu không lỗ chứ không nhất định phải có lời.
Khi đi thị sát khu vực, Giang Phong phát hiện các cửa hàng làm ăn cũng khá, có không ít người dân bên ngoài cũng vào đây mua hàng.

Ở đây có cửa hàng tự chọn, sản phẩm trưng bày đẹp mắt, mặt bằng rộng rãi không thua gì các siêu thị cỡ nhỏ ở thành phố (mặt bằng đều của Giang Phong cả, không nhất thiết phải tiết kiệm), chỉ có điều Giang Phong không cho trưng bảng siêu thị lên mà thôi (Giang Phong không thích chữ ‘siêu’).

Vì Giang Phong không yêu cầu có lời, phục vụ là chính, nên giá cả cũng không cao, phù hợp túi tiền người lao động.
Các doanh nghiệp ở đây đều hoạt động trong lĩnh vực phần mềm, nên môi trường cảnh quan yên tĩnh, không hề ồn ào.

Ngoài nhân viên kỹ thuật, đương nhiên các doanh nghiệp cũng cần thuê thêm lao động phổ thông, và theo lệnh của Giang Phong, những người dân từng là chủ đất của khu vực này được thuê vào làm, trả lương theo tiêu chuẩn ở thành phố (bởi vì các nhân viên khác từ thành phố chuyển ra, vẫn hưởng lương theo tiêu chuẩn thành phố, Giang Phong không muốn phân biệt đối xử).

Cũng vì vậy, quan hệ của bọn Giang Phong với người dân địa phương có thể nói là tốt đẹp.