Vương Mệnh

Chương 63: Hắc Long Bang





Khi nghe Thiên Lang nói đến Tử Long Học Viện, nữ pháp sư Hồng Phất Nữ nói với giọng ngưỡng mộ :
- Đại ca giỏi quá, là người đầu tiên tốt nghiệp cơ đấy.
Hai gã thanh niên Minh Chiến và Thanh Chiến cũng rất hâm mộ, nhưng là hâm mộ toán kỵ binh, 30 cấp a.

Chỉ cần 4 kỵ binh mà đã đánh cho mười mấy tên Hắc Long Bang toàn quân tan rã.

Giữa 20 cấp và 30 cấp là một khoảng cách lớn.
Gã Minh Chiến hỏi :
- Làm thế nào để có thể nhập học vào Học Viện thế.

Chúng ta nghe nói điều kiện nhập học rất khó khăn.

Chỉ tiêu tuyển sinh cũng rất ít.
Thiên Lang nói :
- Trong lúc ta hoàn thành ẩn tàng nhiệm vụ, may mắn gặp được Viện trưởng đại nhân.

Viện trưởng đại nhân đã đưa ta về Học Viện, và ta trở thành người chơi đầu tiên nhập học.

Vì khóa học ta tham gia chỉ có duy nhất mình ta là người chơi, còn lại đều là NPC nên đương nhiên ta cũng là người chơi đầu tiên tốt nghiệp.
Nghe nói đến ẩn tàng nhiệm vụ, hai gã gật gù ra vẻ đã hiểu.

Bọn họ tưởng rằng được nhập học là tưởng lệ của Thiên Lang sau khi hoàn thành nhiệm vụ.

Biết bọn họ đã hiểu lầm, nhưng y cũng không giải thích làm gì, chỉ nói :
- Mọi người còn làm gì nữa không ? Ta phải vào trấn đây.
Ba người họ đưa mắt nhìn nhau, rồi Minh Chiến nói :
- Cũng không có việc gì, chúng ta cùng về trấn thôi.

Dù sao cũng cần bổ sung thêm dược.
Thiên Lang gật đầu, lên ngựa.

Hồng Phất Nữ nói :
- Cho tiểu muội cưỡi ngựa với được không ?

Thiên Lang mỉm cười, nói :
- Theo như giáo sư ở Học Viện nói, những người dưới 50 cấp muốn cưỡi ngựa đều phải học kỵ thuật.

Hiền muội đã học kỵ thuật chưa ?
Hồng Phất Nữ tiu nghỉu nói :
- Học kỵ thuật ở đâu ? Huynh dạy muội được không ?
Thiên Lang phì cười, nói :
- Nếu ta có thể dạy được, thì còn cần Học Viện với giáo sư làm gì.

Muốn học tập các kỹ năng, phải gia nhập môn phái hay được các đặc thù NPC truyền thụ mới được.
Mọi người vừa nói chuyện vừa đi vào trấn.

Đường cũng chẳng còn bao xa nên Thiên Lang chỉ cho tuấn mã đi thong thả.

Không ai trong bọn họ để ý rằng khi bọn họ vừa đi khỏi thì có một người từ trong bụi rậm bên đường thò đầu ra nhìn ngó.
Mọi người vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ.

Trong lúc vui chuyện, Minh Chiến chợt hỏi :
- Ta chưa từng đến An Phú Trấn nên không biết Tử Long Học Viện thế nào ? Huynh đệ có biết Tử Long Học Viện khác gì với Ngũ đại tông phái ra sao không ?
Thiên Lang suy nghĩ một lúc, mới nói :
- Theo ta biết, khi gia nhập một trong các tông phái thì chính thức trở thành đệ tử, được học tập kỹ năng bản môn, nhưng không thể gia nhập tông phái khác, học kỹ năng của tông phái khác được.

Nhưng Học Viện thì không như thế.

Dù đã gia nhập vào các tông phái khác hay không thì đều có thể nhập học, được học tập các kỹ năng dạy trong Học Viện.

Nhưng dường như những người chưa từng gia nhập tông phái nào thì còn có thể bái các vị giáo sư trong Học Viện làm sư phụ, học tập các tuyệt kỹ của các vị ấy.

Trước đây Viện trưởng đại nhân từng nói, nếu như ta chưa gia nhập Vạn Niên Cung thì đã nhận ta làm đệ tử, cho ta chuyển chức thành pháp sư kiêm tế tự.
- Pháp sư kiêm tế tự.
Cả hai gã cùng thốt lên.

Cả Hồng Phất Nữ cũng nói với vẻ hối tiếc :
- Thật tiếc cho đại ca.

Nếu được chuyển chức thành pháp sư kiêm tế tự thì oai phong phải biết.
Thiên Lang mỉm cười nói :
- Cũng không có gì đáng tiếc.

Nếu như ta không nhập môn thì đã không đến Linh Sơn, sẽ không nhận được ẩn tàng nhiệm vụ, và đương nhiên cũng sẽ không có cơ hội gặp được Viện trưởng đại nhân.
- Đại ca nói cũng phải.

Nhưng dù sao cũng thật đáng tiếc.
Thiên Lang bật cười.

Vào đến trấn, mọi người chia tay nhau.

Hồng Phất Nữ hỏi :
- Giờ đại ca định làm gì ?
Thiên Lang nói :
- Ta đến Nha Phủ giao nhiệm vụ.
Hồng Phất Nữ hiếu kỳ hỏi :
- Nhiệm vụ gì thế ?
Gã Minh Chiến ngắt lời :
- Muội không nên hỏi vậy.
Đoạn quay sang Thiên Lang nói :
- Huynh đệ thứ lỗi.


Muội muội ta lỡ lời.
Thiên Lang mỉm cười, xua tay nói :
- Không có gì đâu.

Ta đến Nha Phủ giao thủ cấp bọn Man binh để nhận công huân đó mà.
Gã Minh Chiến thoáng trầm ngâm, rồi hỏi :
- Huynh đệ định kiến thôn ?
Thiên Lang khẽ gật đầu :
- Viện trưởng đại nhân bảo ta cố gắng đạt đủ điều kiện kiến thôn, sau đó Viện trưởng đại nhân sẽ có an bài.
Cả ba người bọn Minh Chiến đồng nói :
- Liên hoàn nhiệm vụ.
Nghĩ đến việc Thiên Lang vừa tốt nghiệp đã được tưởng lệ toán kỵ binh lợi hại kia, nếu hoàn thành liên hoàn nhiệm vụ, chẳng biết tưởng lệ sẽ lớn đến đâu.

Gã Minh Chiến chợt buông lời dụ hoặc :
- Huynh đệ đã gia nhập bang phái nào chưa ? Hay là gia nhập bang phái của chúng ta ? Bang phái của chúng ta là Hồng Anh Hội.
Thiên Lang tuy còn nhỏ tuổi, nhưng cũng không phải là kẻ dễ dụ.

Nghe gã ta nói thế, y chỉ cười thầm.

Bang phái gì mà ai muốn hiếp đáp cũng được.

Chẳng có tương lai tí nào.

Ai lại đi gia nhập bang phái như thế.

Y mỉm cười nói :
- Ta chưa có ý định gia nhập bang phái nào cả.

Giờ cũng không còn sớm nữa.

Chúng ta chia tay ở đây nhé.

Hy vọng sau này còn có dịp gặp lại.
Nói rồi thống lĩnh toán kỵ binh tiến vào trong trấn.

Binh sĩ canh gác ở cổng trấn định bước ra ngăn cản, nhưng chợt sững lại, rồi cung kính lui lại nhường đường.

Đúng ra theo quy định thì quân đội bên ngoài không được tự tiện nhập trấn, nhưng Thiên Lang đã chuyển chức thành văn quan, toán kỵ binh này có thể xem là quân binh đi theo bảo vệ thì không thể cho là trái quy định được.

Do đó mà bọn quân canh mới nhường đường, và lính đối quan cần phải cung kính.
Vĩnh Xuân Trấn tuy không náo nhiệt như bên Lục Hoa Thành, nhưng hiện cũng có hơn nghìn người chơi tụ tập tại đấy.


Và lúc này mọi người đều tụ tập ở khu vực hoàng kim đại lộ gần cổng trấn, hướng vào Thiên Lang mà chỉ trỏ bàn tán.

Thiên Lang rất ngạc nhiên, không biết rằng tin tức về y và đám kỵ binh, cũng như quang cảnh kỵ binh xung phong đã được mấy kẻ hiếu sự công bố trên diễn đàn.

Cái tên Thiên Lang hiện giờ đã rất nổi tiếng, đã trở thành danh nhân.
Mặc cho mọi người chỉ trỏ bàn tán, Thiên Lang dẫn đầu toán kỵ binh tiến thẳng đến Nha Phủ.

Nhưng mới chỉ đi được nửa đường thì từ trong đám đông có mấy kẻ xông ra chặn trước đầu ngựa.

Một gã trong bọn quát :
- Tên kia.

Hắc Long Bang chúng ta quyết không bỏ qua cho ngươi.

Có gan thì hãy cùng ra ngoài trấn quyết một trận sinh tử.
Sau trận chiến hồi nãy, bọn người Hắc Long Bang phần lớn đâu khôi tá giáp, táng mạng sa trường, vừa giảm cấp vừa bị bộc trang bị, thiệt hại nặng nề.

Lại thêm tin tức bị tung lên diễn đàn khiến bọn họ cảm thấy vô cùng mất thể diện.

Do đó mà đã xem Thiên Lang như kẻ thù không đội trời chung.

Thiên Lang nhìn gã, cười cười :
- Ngươi nói vậy làm ta sợ quá đi thôi, làm sao dám ra ngoài trấn cùng các ngươi quyết một trận sinh tử.
Gã kia tái mặt quát :
- Đồ hèn.
Thiên Lang sầm mặt, truyền lệnh :
- Kỵ binh chuẩn bị.
Gã kia thấy Thiên Lang định động thủ ngay trong trấn, tại an toàn khu, nên đắc ý ưỡn ngực nói :
- Ta đứng đây này.

Ngươi có giỏi thì mau đến sát ta đi.
Toàn trường tĩnh lặng như tờ, chỉ có tiếng cười dài của gã ta lồng lộng bay xa.