Vương Phi 13 Tuổi

Chương 335: Màu lam mê tình (4)



Rừng rậm này vật quái dị này nọ không ít, nhưng có thể khiến hai người tự thân xuất mã, trừ bỏ hai cái kia, không có khả năng có bảo bối nào khác.

Hiên Viên Triệt vừa nghe biết chính mình đoán đúng rồi, lập tức vung y bào đứng lên, sắc mặt lạnh lùng nói: “Một khi đã như vậy, chúng ta không cần đi chung, ngươi đi con đường của ngươi, ta bước con đường của ta.”

Hắn không cần biết Độc Cô Dạ nói câu kia là thật, hay nói giỡn, ai cho đi chung một đường với mình, hắn không rảnh tự nhiên cho Độc Cô Dạ chiếm tiện nghi, hắn còn không có ngốc đến mức độ này.

Không cần, Độc Cô Dạ, bằng vào Lưu Nguyệt đi cùng, đánh đuổi đám thực nhân kia không hẳn là quá khó, hắn tin tưởng hắn và Lưu Nguyệt có đủ thực lực.

Đang nói, Mộ Dung Vô Địch đột nhiên đứng dậy, đã sớm chờ những lời này, bị Độc Cô Dạ dẫn một đám ăn thịt người không nháy mắt gì đó đuổi theo ở phía sau, mấy người sớm đã là đầy một bụng tức giận, lúc này trước mặt Độc Cô Dạ phân biệt rõ ràng như thế, nhìn Độc Cô Dạ hoàn hảo ý tứ theo chân bọn họ đi.

Người này tuy rằng lạnh lùng, nhưng lại cực ngạo nghễ .

Bốn người bọn Khinh Thủy vừa nghe, nhất thời nhất tề dừng lại, đồng thời nhíu nhíu mày.

“Đường lớn hướng lên trời, ta. . . . . .”

“Ân.” Độc Cô Dạ lạnh lùng thản nhiên trong lời nói mới mở miệng, một tiếng rên rỉ rất nhỏ rên rỉ đột nhiên cắt ngang lời nói Độc Cô Dạ, người bên Độc Cô Dạ kia nhìn vẫn như ngủ say, kì thực là nữ tử hôn mê đang tỉnh lại.

Ngẩng đầu, mặt mày như tranh, thanh u thanh nhã, phảng phất như đóa hoa thược dược, ngay cả một thân chật vật, cũng không che dấu nổi quốc sắc thiên hương.

“Thanh Liên công chúa.” Mộ Dung Vô Địch hơi hơi kinh ngạc ra tiếng.

Thanh Liên công chúa, ngũ công chúa của Ngạo Vân quốc, nghe đồn trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, là kì nữ (nữ tử tài năng) nổi tiếng, hôm nay như thế nào cùng Độc Cô Dạ chạy đến nơi này?

Bắt đầu mọi người vẫn không chú ý đến nữ nhân bị Độc Cô Dạ đề ở trong tay này, không nghĩ cư nhiên là nàng.

“Tỉnh.” Độc Cô Dạ quay đầu nhìn thoáng qua Thanh Liên, thản nhiên nói.

Xoa mày ngồi xuống, công chúa Thanh Liên vẻ mặt trắng bệch, gật gật đầu nói: “Ân, này quái thú rất. . . . . . Di, Thiên Thần quốc, Dực Vương.”

Ánh mắt kinh ngạc dừng trên người Hiên Viên Triệt, Thanh Liên công chúa trên mặt chợt lóe lên tia kinh ngạc, rất nhanh liền bình tĩnh trở lại, nhẹ nhàng đứng lên hướng Hiên Viên Triệt gật gật đầu, hơi hơi thi lễ nói: “Thanh Liên có lễ.”