Vương Phi 13 Tuổi

Chương 595: Mười bảy tộc Tiên Bi 3



Qua một câu nói đã biết rõ nàng biết thân phận của hắn, từ trong động tác này của nàng, nhìn ra ý tưởng của nàng, đây cũng không phải sự tình gì đáng kinh ngạc.

Nắm chén rượu trong tay, Lưu Nguyệt chậm rãi hướng phía sau tựa vào trụ của đình nghỉ mát, giương mắt nhìn Âu Dương Vu Phi thần tình mỉm cười, khóe miệng nhếch lên, nở rộ ra một chút càn rỡ cười nói: “Vậy ngươi có tính toán gì không?”

Âu Dương Vu Phi thấy Lưu Nguyệt tuyệt không kinh hoảng, ngược lại còn thoải mái hơn so với hắn, lập tức thoáng cười châm biếm một cái.

Nâng chén rượu nhấp một ngụm, Âu Dương Vu Phi cười nhìn Lưu Nguyệt nói: “Vắng mặt, không mưu không kế, nàng sẽ đối phó Minh đảo, ta sẽ không xen vào.”

“Ác?” Lưu Nguyệt nghe nói nâng chân mày lên cao cao, trên mặt chợt lóe lên vẻ hồ nghi.

Âu Dương Vu Phi cười cáo già, lắc lắc chén rượu trong tay, nhìn Lưu Nguyệt nói: “Họ ta chính là Âu Dương, không phải Nạp Lan, sinh tử tồn vong của Minh đảo, kẻ thù bên ngoài xâm lấn, ta quản không được.

Đương nhiên, nếu như nàng hiện tại nguyện ý gả cho ta, làm thê tử của ta.

Như vậy, ta liền hưởng chút dư quang của nàng, làm một cái Minh đảo Vương, khi đó, phỏng chừng chuyện kia sẽ liên quan tới ta, còn hiện tại, ta vẫn là người ngoài.

Đối với sự việc ta không liên quan, con người của ta luôn luôn không nóng nảy.”

Dứt lời, Âu Dương Vu Phi hướng Lưu Nguyệt trừng mắt nhìn, vẻ mặt kia cực kỳ giống cái loại khoác lông màu trắng, hồ ly thành tinh.

Lưu Nguyệt nghe thế, thưởng thức vuốt vuốt chén rượu trong tay, liếc mắt nhìn Âu Dương Vu Phi một cái thật sâu.

Nếu không muốn hỏi đến, cố ý nói ra như vậy là ý tứ gì?

Nàng sẽ không tin tưởng Âu Dương Vu Phi không có chuyện gì, hôm nay mời nàng lại đây, chính là cố ý nói cho nàng, ta biết mục đích của ngươi, nhưng là ta cũng không muốn hỏi, chính là đến biểu lộ với nàng thái độ này.

Tựa tiếu phi tiếu, tựa như yên tĩnh nhưng không yên tĩnh, đôi mắt kia đen như hồ sâu, làm người ta đoán không ra.

Âu Dương Vu Phi thấy bộ dạng Lưu Nguyệt nhìn hắn như vậy, trong hai mắt hồ ly kia dường như chậm rãi nhộn nhạo một cái sao chổi, càng nở ra nụ cười.

Đưa tay vuốt ve cái trán, Âu Dương Vu Phi cười lắc đầu nói: “Nàng a, làm sao luôn thông minh như vậy.