Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y

Chương 1251



Chương 1251

Gương mặt Triệu An Linh tiều tuy, nhưng không trả lời hẳn ta.

Nàng ấy đi thẳng vào trong, nói muốn gặp Thần Vương phi một lần Vì Triệu An Linh là con gái của Quận chúa Di Thanh quá cố, hơn nữa Ninh Thân Vương cũng đã dặn dò, chỉ cần ngăn cản Thần Vương.

Điện hạ và tất cả những người ở bên cạnh hắn là được, còn những người khác thì không cần quan tâm.

Vậy nên thị vệ mới để cho Triệu An Linh đi vào.

Chờ lúc nhìn thấy Triệu Khương Lan, Triệu An Linh mới phát hiện ra dáng vẻ của nàng vô cùng yếu ớt.

‘Sắc mặt của Triệu Khương Lan tái nhợt, giống như là phải chịu ngược đãi.

Thế nhưng nhìn quần áo của nàng thì coi như là sạch sẽ, không có vệt máu nào, cũng không giống như là phải trải qua cực hình gì đó.

Triệu An Linh nghỉ ngờ bước vào, thấy nàng gầy yếu đang nằm trên một chiếc giường làm bằng gỗ cây cứng rắn “Ngươi không sao chứ?”

Triệu Khương Lan nghe thấy âm thanh thì trở mình, nàng miễn cưỡng ngồi dậy, không kìm được mà thấp giọng ho khan hai tiếng.

Nàng cười nhạt một tiếng: “Ngươi đến đây làm gì? Hãm hại ta phải đeo lên người tội danh kia, chưa đến lượt ngươi đến đây xem trò cười đâu”

*Ta đến đây là muốn hỏi ngươi một đáp án rõ ràng. Cái chết của mẹ ta, cuối cùng là có liên quan đến ngươi hay không? Vi Hàn Tán giết chết bà ấy, cuối cùng có phải có phải do ngươi làm không?”

Triệu Khương Lan mỉa mai nhấp nhấp khóe môi: “Triệu An Linh, nếu ngươi có đầu óc một chút, suy nghĩ đến những lần đối đầu trước đó giữa chúng ta. Ngươi cảm thấy ta sẽ ngu đến mức tự tay để bà ta uống thuốc độc hay sao? Hay ta cảm thấy cuộc sống của mình quá suôn sẻ, nhất định phải tự đi tìm phiền phức cho mình à? Kể cả ta phải bỏ nhiều tiền mua chuộc nha hoàn để bọn họ ra tay, ít nhất cũng tốt hơn so với việc ta tự mình ra tay”

Triệu An Linh ngồi xuống bên giường: “Nhưng mà Thần Vương đã thẩm vấn hết tất cả hạ nhân, hẳn cũng không thu hoạch được gì.

Những người hầu hạ bên cạnh mẹ ta đều là những người đã ở Vương phủ nhiều năm, vô cùng trung thành với mẹ ta, không có lý do gì để hại bà ấy cá”

Triệu Khương Lan lại thấp giọng ho khan hai tiếng: “Chẳng nhẽ toàn bộ nhà họ Triệu ai ai cũng kính trọng mẹ của ngươi, không có ý đồ muốn giết hại hay sao? Nếu ngươi không ngại thì suy nghĩ kỹ một chút, xem thử bà ta có làm vài chuyện khiến người ta căm hận, âm thầm có thêm kẻ thù hay không? Ngươi cũng không cần phải lấy tội danh này đổ lên đầu Thích phu nhân. Lúc trước bà ấy vẫn luôn khuyên nhủ ta, bảo ta mau đến cứu Quận chúa, bởi vì bà ấy cảm thấy Quận chúa nằm yên không nhúc nhích như vậy rất đáng thương. Nếu như là Thích phu nhân ra tay, nhưng cuối cùng lại liên luy khiến ta gặp nạn, ngươi cảm thấy chuyện này có thể xảy ra không”

“Thế nhưng trừ các người ra, ta thật sự không nghĩ ra ai ở bên cạnh lại hận mẹ ta đến mức này”

“Vậy lúc trước ngươi nghĩ thế nào, tại sao lại để ta chữa trị cho.

Quận chúa Di Thanh, không phải công chúa Văn Hi không đồng ý hay sao? Là do ngươi vẫn giữ quyết định của mình, hay là có người ngoài nói gì đó?”

Triệu An Linh ngẫm nghĩ: “Thật ra lúc đó trong lòng ta cũng rất bối rối, không biết có nên đi tìm ngươi hay không. Nhưng mà An Hinh đã khuyên ta, nói y thuật của ngươi rất giỏi, thân là đại phu sẽ không thể cố ý hại người. Cộng thêm việc nói thế nào thì ngươi vẫn là người nhà họ Triệu. Tuy nói là không thân thiết với ta và mẹ ta nhưng so với người bên ngoài vẫn tốt hơn một chút”

“An Hinh, Triệu An Hinh?”

Triệu Khương Lan dường như có điều gì đó suy nghĩ: “Sở dĩ lúc đó ta để cho Quận chúa uống chén thuốc kia cũng là vì lúc đó Triệu An Hoài bảo mình bị đau bụng, nhờ ta giúp đỡ một chút. Nếu như ta nhớ không nhầm, mặc dù hắn vẫn luôn được nuôi dưỡng bên cạnh Quận chúa Di Thanh, nhưng lại không phải con ruột của Quận chúa, mà là năm đó, có một vị nha hoàn năm trong phần hồi môn bên cạnh quận chúa sinh em bé. Sau này hình như nha hoàn kia bị Quận chúa ban thuốc độc chết đúng không?”

Nghe Triệu Khương Lan nói như vậy, Triệu An Linh khẽ nheo mắt lại.

“Chẳng lẽ ngươi đang nghỉ ngờ chuyện này là do An Hinh làm ra sao? Không thể nào, nó vẫn luôn rất hiếu thảo, không chỉ là đối với mẹ mà còn vô cùng có hiếu với ngoại tổ mẫu. Cho nên qua nhiều năm như vậy, hai người ấy mới luôn đối xử với An Hinh như con đẻ, không khác gì cách đối xử với An Cẩm”

Triệu Khương Lan nhíu mày: “Chuyện này đương nhiên chỉ là phán đoán của ta. Ta không có chứng cứ xác thực, không nên vu khống cho ai khi mà còn chưa có chứng cứ. Chỉ là ta muốn nói cho ngươi nghe, sự nghiệp của ông nội Triệu rất lớn, cũng có không biết bao nhiêu việc ngầm làm sau lưng. Tính cách con người cực kỳ phức tạp, làm sao ngươi có thể biết trong lòng nó không có oán hận gì với mẹ ngươi.”

“Nhưng mà, câu chuyện năm đó không thể nào có người nói cho nó nghe sự thật. Bao nhiêu năm nay Triệu An Hinh vẫn luôn nghĩ nó là con ruột của mẹ ta, sao nó có thể biết mẹ ruột của mình vì sao lại chết chứ?

“Trên đời này không có bí mật nào có thể che giấu mãi mãi cả. Có khi là do bọn hạ nhân biết chuyện nhỡ miệng nói ra, hoặc là bàn tán sau lưng bị nó nghe thấy, vậy thì nó cũng có thể nắm được sự thật.

Nếu ta là ngươi, bây giờ sẽ nhanh chóng về nhà sai người trong coi nó thật kỹ, xem thử xem hành động của nó có gì khác thường hay không”