Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y

Chương 1322



Chương 1322

“Nhưng mà sau này, hẳn ta có lẽ nhìn thấy ngân phiếu Hanh Thông vẫn đang lưu thông, bèn lơ là. Cho nên mấy tháng trước mới có người cầm mấy ngàn lượng ngân phiếu đến đổi. Bởi vì số tiền đối phương cần quá nhiều, chủ tiền trang có để ý, một bên bảo đối phương mấy ngày nữa quay lại lấy tiền, một bên lại âm thầm thông báo việc này với hạ quan, cho nên hạ quan liền bí mật phái người đi tra xét thân phận mấy người kia”

“Chỉ là không nghĩ tới, võ công của mấy người kia rất lợi hại. Cảnh giác vô cùng, vậy mà lại phát hiện ra dấu vết mầy người hạ quan phái ra, hai bên thậm chí còn giao thủ. Người hạ quan phái ra vẫn chưa từng chiếm được lợi nào, còn khiến cho đối phương có cơ hội chạy thoát, nhưng mà theo lời bọn họ nói, hình như vũ khí đối phương dùng là một cây mã tấu. Hạ quan đã từng đi qua Tây Bắc, thấy qua vũ khí của quân Tây Bắc. Trong trí nhớ vũ khí sắc bén mà quân Tây Bắc quen dùng chính là mã tấu. Nhưng nếu như là quân Tây Bắc bình thường, sao cũng không thể đánh nhau với người của triều đình, cho nên hạ quan mới có suy đoán, bọn họ rất có thể là đào binh đi theo Lạc Quận vương vào Nguyên Ải.

Suy đoán của vị thái thú này đương nhiên là nói có sách mách có chứng.

Lạc Quận vương lúc ấy cấu kết với Vũ Vương làm việc xấu, trong tay số lượng lớn ngân phiếu Hanh Thông là chuyện hợp tình hợp lý.

Mà hẳn ta đột nhiên muốn đối bạc số lượng lớn như vậy, nói không chừng là muốn dùng số tiền kia làm việc gì đó.

Thậm chí có thể là muốn chiêu binh mãi mã, Đông Sơn tái khởi.

Nếu như thật sự là việc do Lạc Quận vương làm, thì nói rõ hắn ta gần nhất định là rất cần tiền Mộ Dung Bắc Hải lại hỏi: “Lần trước sau khi thân phận bị bại lộ, các tiền trang lớn của thành Phụng Dương có thu được ngân phiếu Hanh Thông nữa không?”

Thái thú gật đầu.

“Rất nhiều hiệu buôn lớn đều cầm trong tay ngân phiếu Hanh Thông, đây cũng là chuyện không cách nào tránh được. Nhưng mà hạ quan cũng phái người kiểm tra nhiều lần rồi, từ sau khi đề cập đến việc đổi người đều là thương gia lớn, cũng không có thân phận khả nghỉ gì, hẳn là không có quan hệ gì với Lạc Quận vương đâu”

“Chẳng lẽ đã lâu như vậy rồi mà hản ta không có động tác gì sao?

Nếu như trong tay hẳn ta có ngân phiếu, lại không lấy được bạc, đáng lý ra sẽ không ngồi chờ chết như vậy, nhất định sẽ nghĩ cách khác”

Nói tới đây, Mộ Dung Bắc Hải lại nghĩ tới một chuyện khác.

“Ngoại trừ việc có liên quan tới ngân phiếu ra, vùng Nguyên Ải lúc trước có xuất hiện biến động gì khác không?”

Thái thú suy nghĩ: “Cái khác thì hình như không có… à! Nhưng mà mấy tháng trước, thái tử điện hạ đã từng đã tới Nguyên Ải trải nghiệm và quan sát dân tình, trấn an lòng dân. Nhưng mà lúc ấy, lại là có thích khách âm mưu lấy mạng của hẳn ta, may mà những thích khách đó không thực hiện được, thái tử điện hạ cũng chỉ bị thương ngoài da, không có ảnh hưởng gì tới tính mạng, lúc ấy khiến cho đám quan viên một phen sợ hãi”

“Ngươi nói cái gì, thái tử điện hạ? Mộ Dung Bắc Quý hắn ta đã từng ám sát sao? Vì sao bổn vương chưa bao giờ nghe hẳn ta nhắc tới, nếu như thực sự có việc này, phụ hoàng cũng nên biết, nhưng phụ hoàng dường như cũng chưa từng nghe thấy”

“Hả, chẳng lẽ sau khi thái tử điện hạ trở về, cũng không có bẩm báo lên hoàng thượng? Nhưng mà nhắc đến cũng thấy kì lạ, những thích khách đó sau khi động thủ liên uống thuốc độc tự sát, chỉ là không ngờ tới, độc dược mà bọn họ uống là bí dược trong cung. Cho nên hạ quan hoài nghỉ, những người kỳ lạ đó là do người có liên quan tới hoàng tộc phái tới. Ban đầu chúng thần cũng không có ngờ là Lạc Quận vương sẽ ở Nguyên Ải, nhưng là liên hệ đến chuyện ngân phiếu hiện nay, cẩn thận ngẫm lại thì thật sự rất có khả năng chuyện lúc đó cũng là do Lạc Quận vương làm”

“Thái tử điện hạ bị ám sát ở nơi nào?”

“Là lúc ở trên núi cầu phúc