Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y

Chương 1372



Chương 1372

Triệu Đường không phủ nhận: “Ngươi nói không sai, sở dĩ An Linh tiến cung đúng là vì ngươi. Nhưng Thái tử hẳn sẽ không làm khó nó, cùng lắm Thái tử chỉ muốn nó tiếp tục đóng vai là Thái tử phi của hắn trước mặt người khác. Bởi vì không lâu nữa chính là thịnh yến chiêu đãi quần thần hàng năm trong cung, đến lúc đó nếu như chỉ có mỗi Thái tử có mặt, tin tức Thái tử phi và hẳn đã hòa ly khó tránh khỏi nhanh chóng truyền ra ngoài”

Nghiêm Chính không nhịn được nhìn về phía Triệu Đường, nói: “Triệu đại nhân, nếu như Thái tử điện hạ tiếp tục dây dưa không buông Triệu nhị tiểu thư, không biết ngài sẽ quyết định thế nào?”

“Chuyện giữa An Linh và Thái tử, lão phu không có ý định nhúng tay vào. Trái lại, Nghiêm đại nhân hình như khá quan tâm đến An Linh… không biết Nghiêm đại nhân định làm thế nào?”

Nghiêm Chính mím môi, cố gắng kiềm chế biểu hiện của mình.

“Hạ quan không dám lừa gạt Triệu đại nhân, thật ra hạ quan đúng là có tình cảm không bình thường với Triệu nhị tiểu thư… Triệu nhị tiểu thư có tính cách phóng khoáng, lại dũng cảm thẳng thản, hệt như nữ trung hào kiệt, là điều ít thấy ở nữ tử. Trước kia hạ quan không hiểu rõ về nàng ấy, thậm chí còn có chút hiểu lầm, nhưng bây giờ đã thân quen hơn thì lại cảm thấy đáng quý, trong lòng nhớ mong”

“Hả? Ý của Nghiêm đại nhân là ngươi thật sự có tình yêu nam nữ với An Linh?”

“Đúng vậy” Nghiêm Chính trịnh trọng gật đầu.

Triệu Đường vô thức vuốt râu: “Vậy ngươi hẳn phải hiểu rõ, mặc dù Triệu An Linh là nữ nhi của ta, nhưng ta cũng biết, muốn cưới được nó vào cửa cũng không phải chuyện dễ dàng đâu. Dù sao nó cũng từng là Thái tử phi, thân phận đặc biệt, nếu ngươi thật sự có quan hệ thân mật gì đó với nó, ải bên phía Thái tử chắc khó mà qua nổi, nói không chừng trong lòng hoàng thượng cũng sẽ có khúc mắc. Hơn nữa, dù chính Nghiêm đại nhân có lòng, người nhà của ngươi chưa chắc sẽ đồng ý”

Nghiêm Chính chắp tay: “Phụ mẫu Nghiêm mỗ trước đây đã mất ngoài ý muốn, trưởng nhà trong nhà cũng chỉ có cô cô và thẩm mẫu.

Tuy nói là bọn họ ít nhiều quan tâm đến hạ quan, nhưng liên quan đến chuyện hôn nhân đại sự, ta có thể tự mình làm chủ được”

“Vậy ngươi không sợ áp lực từ hoàng thượng và thái tử sao?”

“Hoàng thượng luôn là bậc thánh minh, bây giờ Triệu nhị tiểu thư: đã không còn là Thái tử phi nữa, đâu còn quan hệ gì với hoàng gia.

Nếu đã thế, thiên tử sao có chuyện can thiệp vào chuyện hôn nhân đại sự của một nữ tử bình thường. Về phần Thái tử điện hạ… chắc hẳn Triệu nhị tiểu thư đã thất vọng về hắn, không muốn trở về bên hắn nữa.

Gương vỡ lại lành chắc là không thể nào xảy ra được nữa…”

Triệu Đường như có điều suy nghĩ.

Cách một hồi lâu, ông mới cười sâu xa.

“Nếu Nghiêm đại nhân thật sự có lòng, hay là cứ chờ An Linh trở về rồi ngươi nói lại với nó”

Bởi vì không yên tâm việc uống thuốc của Mộ Dung Bắc Quý, mỗi khi hẳn uống thuốc, Triệu An Linh đều ở ngay bên cạnh quan sát, không cho hẳn dùng quá liều.

Mộ Dung Bắc Quý đáng thương nhìn nàng ta: “Nhưng nửa đêm ta đều ngủ không ngon, nàng có thể ở bên ta nhiều hơn không?”

Trước đây khi còn là phu thê, dù thế nào đi nữa bọn họ cũng không thể không từng nằm chung một giường Chuyện thân mật cũng đã làm rồi.

Nhưng Triệu An Linh vẫn lắc đầu từ chối: “Ta sẽ không ngủ cùng ngươi, không ra thể thống gì. Thế này đi, ngươi ngủ, ta ngồi ở bên cạnh trông ngươi, chờ đến khi ngươi ngủ thiếp rồi thì lúc đó ta sẽ đi, như vậy được chứ”

Mộ Dung Bắc Quý lập tức đồng ý.

Triệu An Linh nghĩ đến gì đó, nàng ta lấy ra túi thơm an thần từ trong tay áo mà trước đây Triệu Khương Lan đã chuẩn bị cho nàng ta, đặt ở bên gối Mộ Dung Bắc Quý.

“Thứ này có tác dụng tốt cho giấc ngủ, có lẽ hữu dụng với ngươi Ngón tay Mộ Dung Bắc Quý nắm chặt túi thơm, Triệu An Linh tắt đèn.

Trong bóng tối, nàng ta không nói một lời, tiếng hít thở cũng vô cùng an tĩnh.

Mộ Dung Bắc Quý nhắm mắt lại, không biết tại sao lại biết Triệu An Linh hiện giờ đang ở bên cạnh hắn, có lẽ đang im lặng nhìn chăm chú vào hắn, trong lòng hắn liền cảm thấy bình tĩnh trở lại.

Nhắc đến cũng khá kỳ quái, dưới tình huống như thế, hắn không hiểu sao lại cảm thấy cảm giác bối rối ập tới, rất nhanh sau đó không còn ý thức nữa.

Đợi đến khi tiếng hít thở của hẳn đã dần vững vàng, Triệu An Linh mới rón rén đứng dậy ra ngoài.