Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y

Chương 148: Nói Ai Đầu Óc Không Được Tốt Hả



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Bà ta tức giận quay đầu đi: “Bổn cung nói một câu, hai người các con cãi lại mười câu!”
“Mẫu phi, nếu như người nói có lý, con và Thất ca ca cũng sẽ không cãi lại.


Mặc Phi Phi cũng ngoảnh mặt về phía khác.

Thấy mẹ con hai người giận dỗi.

Lúc này Diệp Mặc mới đặt chén trà xuống.

Suy nghĩ một lúc lâu, lúc này mới cân nhắc nói: “Mẫu phi, Vân Quán Ninh đã sớm không còn là Vân Quán Ninh của bốn năm trước nữa.

Người không cần dùng ánh mắt bốn năm trước, đối xử với Vân Quán Ninh bây giờ.


Đức Phi: “? ? Con đang nói nhiễu khẩu lệnh với bổn cung sao?”

Mặc Diệp: “…”
“Mẫu phi, ý của Thất ca ca giống ý của con.


Mặc Phi Phi giúp giải thích: “Hiện giờ thất tẩu là một người rất tốt! Bốn năm trước tẩu ấy… có thể là đầu óc của tẩu ấy không được tốt, nhưng người vẫn không thể luôn cho rằng đầu óc của tẩu ấy không tốt.


Lời này nếu như bị Vân Quán Ninh nghe được…
Nàng nhất định sẽ nói: “Phi Phi à, ta thực sự muốn cảm tạ tổ tông tám đời của ngươi! Giúp ta nói lời “tốt” như vậy!
Nói ai đầu óc không được tốt hả?
Mặc Phi Phi giải thích như vậy, Đức phi miễn cưỡng xem như là nghe hiểu rồi.

Bà ta có chút suy tư gật gật đầu: “Bổn cung đã biết.


“Chỉ là Phi Phi, sao con có thể chắc chắn như vậy được, Vân Quán Ninh đã thay đổi hoàn toàn trở thành một người tốt? Nhưng con cũng đừng quên, bổn cung vừa mới bị nàng ta chọc tức đến phát bệnh!”

Ngay cả nhân vật lợi hại như Triệu hoàng hậu vậy mà cũng bị Vân Quán Ninh chọc tức đến bị bệnh.

Nghe nói hôm nay biết được Tần Tự Tuyết hư thai, Triệu hoàng hậu suýt nữa đã ngất xỉu.

Điều này không phải là so với bị bệnh còn lợi hại hơn sao.

Nếu Vân Quán Ninh thay đổi hoàn toàn làm người tốt, sao còn có thể chọc người ta tức giận như vậy chứ?
“Mẫu phi, nhi thần thấy thất tẩu hiện giờ rất tốt.

Lúc này người ngã bệnh, cũng không thể hoàn toàn trách thất tẩu được, ai bảo nửa đêm người tới Minh Vương phủ làm gì chứ?”
“Ý của con là bổn cung chủ động dâng tới cửa, để cho nàng ta chọc tức đến ngã bệnh sao?”
Đức Phi giận sôi máu.

Lửa giận vừa mới được áp chế xuống, lúc này lại bùng cháy lên.

“Nhi thần không nói như vậy! Là chính người nghĩ như vậy mà.


“Con nha đầu thối này…”
.