Vương Phi Quyền Lực

Chương 32: 32




Những vũ công có tài nghệ hơn người lần đầu tiên được vào diện kiến nhà vua nên ai cũng hân hoan, lo sợ nhưng chỉ có một cô gái vẫn luôn điềm tĩnh, không chút rụt rè, đôi khi còn liếc mắt đưa tình với Cao Hàn công khai làm cho mấy nữ nhân có mặt ở đấy phải ghen đỏ mắt.

Lam Ly chính là cô gái ấy, cô được giao nhiệm vụ nhảy chính.

Cô mặc bộ đồ cũng không quá bỏng mắt người nhìn nhưng khi cô là vương phi của hắn thì lại là một chuyện khác.

Khi thấy mọi người nhìn cô chằm chằm hắn liền muốn lật bàn đem cô về phủ dạy dỗ một trận nhưng vẫn cố kiềm chế lại.1
Đầm ngắn từ vòng eo xuống mắt cá chân, áo nội y hở vai che ngực, tóc xoăn lọn được búi lên một ít còn lại xõa ra.

Trên mặt thì che khăn vừa thu hút vừa huyền bí, khiến cho ai nhìn vào cũng không thể rời mắt.

Xung quanh đồ thì tơ lụa rãi đầy.

Trên người Lam Ly lúc này chỉ toàn màu đỏ, da cô lại trắng như tuyết, ánh mắt lại sắc sảo không ai nghĩ cô chỉ là một vũ công.

Tất cả khụy gối cúi nhẹ đầu chào người ngồi trên ngai vàng.

Rồi bắt đầu điệu múa của mình.

Lam Ly từ nhỏ đã được cho đi học múa nên cũng biết chút ít, nhưng cô toàn khua tay múa chân vẫn nhận được tiếng vỗ tay kịch liệt của mọi người dành cho mình.

Cô thầm nghĩ mình nên mở tiệm khám mắt cho họ không.

Vừa múa cô vừa nhìn qua chỗ hắn, còn Cao Hàn lúc này thì say mê không lối thoát mà ngắm nhìn cô đến ngây người.

Bình thường cô toàn mặc áo giáp nhưng không ngờ khi cởi nó ra lại khiêu gợi đến thế.

Hắn nhếch môi khi thấy cô nhìn mình, cả hai liếc mắt đưa tình mà khiến cho nhiều người phải ngứa mắt nhưng không dám lên tiếng.


Khi màn trình diễn kết thúc thì đám người ngồi bên ngoài, cười to vỗ tay không ngớt, khen hay, tất cả những người đàn ông ở đây ai cũng muốn đem cô về làm thiếp.

Ánh mắt sắc bén nhìn cô, cứ như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy, đâu có dễ.

"Hay, múa hay lắm, ta ban thưởng cho các ngươi mỗi người hai mươi lượng vàng" Tên hoàng thượng cười hiền hòa.

"Tạ chủ long ân" Các vũ công đều quỳ xuống nhận lễ chỉ riêng cô vẫn đứng thẳng, cúi nhẹ đầu.

"Hoàng thượng, ngài xem cô nương này thật vô lễ, được ban thưởng mà lại đứng im như thóc, đáng tội chết mà" Mộ Hương ngồi kế bên tay thì đút rượu cho lão vua, miệng không ngừng trách tội cô.

Vì ả cảm nhận được cô đã cướp hết mọi ánh hào quang của mình, còn được hoàng thượng để ý thì không nói, đằng này cô còn liếc mắt đưa tình với Cao Hàn làm ả tức tối chỉ muốn chém đầu cô ngay lập tức.

"Chắc nàng ta mới vào cung nên còn sai sót, từ từ chỉ bảo cũng không sao" Lão vẫn nhìn cô chằm chằm, Mộ Hương nghe lão nói thì cũng đủ hiểu rằng trong cung sắp có thêm một phi tần mới.

Cũng tốt mình có thể dạy dỗ ả, để ả dẹp ngay cái tư tưởng với vương gia Mộ Hương nham hiểm cười, tính trước bước không qua.

"Chúng nô tỳ xin phép lui xuống" Tất cả vũ công đều lui xuống chỉ riêng cô vẫn đứng đấy.

"Này cô nương, cô gỡ khăn ra cho trẫm xem nào?"
Lam Ly nghe lời liền cởi khăn che mặt ra, làm lão hoàng thượng cùng mấy vị hoàng tử ngỡ ngàng.

Nhan sắc của cô thuộc dạng khuynh nước khuynh thành, chiêm sa cá lặn, hỏi sao bọn họ không mê cho được.

"Nàng chẳng phải là cô gái khi đó đã ra tay cứu trẫm ở trong rừng hay sao, gặp được nhau lần nữa thì đúng là duyên phận rồi, haha" Lão từ ngỡ ngàng đến vui vẻ, cười to.

Lam Ly lẳng lặng quay mặt sang nhìn hắn, thấy hắn cười nhạt với mình thì cũng đủ hiểu.

"Nàng tên là gì?" Lão hoàng thượng chưa kịp lên tiếng thì con trai lão - Huyết Tam đã mở lời.


"Ta tên Ngữ Yên" Cô lạnh nhạt trả lời nhưng mắt vẫn hướng về phía Cao Hàn.

Mà tên kia cứ tưởng cô nhìn mình vì bản thân ngồi kế hắn.

"Tên không chỉ đẹp mà người cũng đẹp, nhưng ta lại thấy nó rất quen" Đến lượt Nhị hoàng tử nói.

"Hoàng huynh, huynh đừng cố tình xen vào chuyện của ta" Huyết Tam đập gằng giọng, nói, đúng vậy y chính là cửu hoàng tử được vua hết mực sủng ái.

"Ta chỉ khen người đẹp, đó là bản năng" Nhị hoàng tử cười cười nhìn y.

"Được rồi, hai đứa đừng nhiều lời" Lão hoàng thượng cáu gắt, rồi nói nhỏ vào tai Lan tổng quản gì đó.

Lão bảo cô đứng chờ, khoảng một lúc sau liền có vài tên thái giám đem đồ vào, trên tay là một hộp gỗ cao cấp, dành tặng cô.

Lam Ly nhẹ mở ra thì thấy thứ bên trong mặt vẫn không cảm xúc, đóng nắp lại rồi đưa cho thái giám.

"Thần nữ cảm tạ ân điển của hoàng thượng, nhưng ta không thể nhận món quà to lớn này được!" Cô chắp tay cúi đầu nói.

"Tại sao lại không, nàng cứ nhận đi.

Trẫm cũng muốn cảm ơn vì nàng đã cứu trẫm"
"Xin hoàng thượng thứ tội, chuyện này người không cần phải trả ơn đó là việc ta nên làm.." Lam Ly thấy bực bội trong người rồi, lão già này lắm điều thế.

"Đúng đó phụ hoàng.." Các vị hoàng tử cũng lên tiếng.

"Vả lại ta cũng đã có phu quân rồi, chàng ấy rất hay ghen mong hoàng thượng lượng thứ" Nói xong cô liền quay qua nhìn hắn, thấy hắn cười cười mà trong lòng thầm nhẹ nhõm.


"Cái gì, không thể nào!!" Mọi người đều đập tay xuống bàn, lên giọng hỏi.

Lam Ly thì không quan tâm thấy hắn vui vẻ liền mừng, thong thả từng bước đi lại chỗ hắn, hắn cũng rất nhiệt tình mà nắm tay rồi vòng qua ôm eo cô kéo xuống ngồi.

"Chuyện này là sao?!! Hai người quen nhau à!!" Huyết Tam chỉ thẳng tay vào mặt hắn hỏi.

"Muốn chết? Hừ, không có ai dạy ngươi tôn trọng người lớn à, người đâu lôi cửu hoàng tử ra ngoài đánh một trăm trượng, quỳ ngoài tẩm điện một ngày.

Không biết hoàng thượng và Hà quý phi đây có ý kiến gì không?!" Hắn đã lên tiếng mà còn dám nháo nhào lên thì chỉ có nước uống rượu độc, đó có thể coi là cái chết nhẹ nhàng nhất.

"Hoàng thúc tha mạng, mẫu hậu cứu con.."
"Cửu nhi vô lễ, đáng bị phạt nhưng vương gia làm như vậy có phải là quá đáng lắm không?" Hà quý phi lên tiếng, cũng chính là mẫu thân của Huyết Tam.

"Hà quý phi có ý kiến, cửu hoàng tử không chỉ vô lễ mà còn muốn động vào vương phi của bản vương.

Ta xử như vậy đã là nhẹ rồi hay ngươi muốn ta giết chết hắn luôn.

Nếu ngươi không biết dạy thì để bản vương dạy thay ngươi." Hắn ngạo mạn nói, cho dù có hoàng thượng ở đây hắn cũng không hề sợ.

"Dạ.." Hà quý phi tuổi nhục ngồi xuống, khi thấy hoàng thượng liếc nhìn mình.

"Này làm như vậy có ác quá không" Lam Ly kéo kéo áo hắn, hỏi nhỏ.

"Không"
Cô gật gù như đã hiểu, cũng không muốn mọi chuyện tệ hơn nữa liền bảo hắn bỏ qua.

"Cái gì, nàng ta là Ngữ Yên cùng vương gia đánh giặc đó sao, sao lại xuất hiện ở đây làm vũ công nhảy múa vậy cà?!" Mộ Hương lên tiếng châm chọc.

"À, là thái hậu nương nương nhờ ta, nên ta mới thay vũ công nhảy múa, coi bộ hoàng quý phi đây có vẻ quan tâm nhỉ?"
"Thái hậu nhờ ngươi?!"
"Đúng vậy, nếu hoàng quý phi không tin thì có thể đi hỏi người" Khi nãy trong lúc mọi người muốn tranh giành cô thì thái hậu đột nhiên thấy mệt muốn đi về tẩm cung nghỉ ngơi.

"Được rồi Mộ Hương, nàng ấy đã nói vậy thì chính là như vậy, nàng đừng nhiều lời" Lão hoàng thượng ra mặt nói đỡ cho cô.


"Vương gia nhà ta tính tình nóng nảy đã làm mất hứng của hoàng thượng rồi, ta kính người một ly thay cho lời tạ tội" Lam Ly đứng lên, cầm ly rượu của hắn trên tay nói.

"Được, thấy vương phi có lòng trẫm cũng không nỡ từ chối" Lão hoàng thượng này vẫn không chịu từ bỏ khi biết cô là người của hắn, ánh mắt vẫn biến thái chăm chăm vào cô.

"Nay ta cũng muốn nói, tuần sau ở phủ vương gia sẽ tổ chức một buổi tiệc nho nhỏ cũng như ăn mừng chiến thắng, mời các vị cùng đến chung vui, những người đến đều sẽ được nhận một giỏ đào mang về làm quà lấy thảo"
"Vương phi đúng là chu đáo, Hàn vương thật sướng khi lấy được người như vương phi đây"
"Đa tạ mọi người đã khen" Nói rồi cô liền ngồi xuống.

Nhìn sang hắn thì thấy ánh mắt mà mình mong chờ lại không dành cho mình mà lại dành cho tình cũ, lòng thầm cười nhạt.

"Này Cao Hàn" Cô kéo nhẹ áo hắn.

"Hửm, nàng nói đi"
"Người trước mặt ta là ai vậy?"
"Là thái tử, con của hoàng quý phi, sao, nàng thích hắn rồi!?" Cao Hàn cau có mặt mày.

"Nếu hắn nhìn ta bằng ánh mắt như ngươi nhìn hoàng quý phi đây thì ta còn suy nghĩ lại" Khi nãy cô thấy hắn và Mộ Hương nhìn nhau say đắm phút chốc trở về thực tại, nhớ rằng bản thân chả là gì cả, rõ ràng hắn vẫn chưa quên được tình cũ dù người ta đã có con.

"Nàng thấy rồi?"
"Ta không đui, thôi được rồi về thôi ta cảm thấy trong người không được khỏe" Cô lạnh nhạt nói.

Nói rồi cả hai liền đứng lên cúi đầu chào rồi xin đi trước.

_____________________________________
Mình không hợp để viết drama chút nào:(.

Chuyện càng ngày càng nhạt, ????` quá.

À, mà giải thích một chút nhé, tặng trâm cài tóc là kỉu như muốn người đó lấy mình hay sao á, cái này tui không rõ nên đừng bắt bẻ tui cũng như đem truyện đi so sánh, cảm ơn vì đã đọc.

_____________.