Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia

Chương 314: Dùng thuốc làm giảm tình trạng suy bại



Nhưng việc này cũng không thể phủ nhận rằng tâm tư của người Mạn Đà La thật sự âm hiểm và hèn hạ!

Sau một hồi thảo luận, Ôn lão thái phó mới ân cần hỏi: “Phía Dục vương phi näm chắc bao nhiêu phần có thể nghiên cứu ra được thuốc giải?”

Trước đó, có lẽ bọn họ chưa từng nghe đến tên tuổi của Bảy ngày mất hồn, nhưng khi biết được mấy trăm năm qua chưa một ai có thể chế ra giải dược, trong lòng mọi người đều cảm thấy rất hoang mang.

Đoan lão thân vương sầm mặt hỏi: “Dục vương, ngươi nói rõ cho lão phu nghe xem, hoàng thượng... thật sự có thể cứu được sao, lỡ như..."

Cơ Vấn Thiên không mù quáng đánh cược, mà chỉ nói: “Hôm qua vương phi đã nghiên cứu chế tạo thuốc làm chậm tốc độ phát tác của độc, nếu như trong vòng ba ngày không chế ra thuốc giải thì cũng có thể tránh cho thân thể hoàng thượng xuất hiện những thương tổn không thể cứu vãn”.

Những người khác lao nhao gật đầu: “Đây cũng không phải là một biện pháp tốt, nếu thuốc chế ra rồi thì có thể kéo dài được bao lâu?”

Tĩnh An Hầu: “Lúc này bên ngoài đã có không ít đại thần tụ tập, còn có lời đồn ngươi có ý đồ mưu phản, tình thế không được tốt cho lắm, nếu hoàng thượng mãi vẫn không lộ diện, e là khó mà khống chế được, kinh thành rất có thể sẽ loạn”.

Cơ Vấn Thiên: “Có thể tranh thủ được khoảng nửa tháng, nhưng vương phi có nói, chế thuốc giải thật ra không cần tốn nhiều thời gian như thế đâu, nếu ngày mai còn chưa chế ra thì cùng lắm là hai ngày nữa, cũng không xê xích gì nhiều”.

Trong mấy vị ở đây, ngoại trừ Đoan lão thân vương, gần như trong nhà đều có người từng chịu ân Thích Vy, cũng rất tôn sùng và tín nhiệm đối với y thuật của nàng, nên khi nghe. nói vậy, trái tim vẫn luôn treo cao của bọn họ cũng thoáng buông lỏng được một ít.

Duy chỉ có Đoan lão thân vương là vẫn còn chút lo lắng, một nữ tử liệu có y thuật cao như thế sao? Có thể đem mọi hi vọng của hoàng thượng dựa vào một mình nàng ư?

Trái lại, trong lòng ông ta có vài phần cách nghĩ như thái hậu, muốn dùng hết khả năng mời thật nhiều danh y vào cung để cùng nhau nghiên cứu, như vậy có thể đảm bảo hơn, nhưng nhất quyết không thể để chuyện này không lộ ra ngoài.

Đang lúc ông ta chần chờ có nên nói ra suy nghĩ của mình không thì Vệ tổng quản, vốn đang trông chừng bên ngoài, mừng rỡ chạy vào bẩm báo đã chế xong thuốc làm độc chậm phát tác rồi!

Tất cả mọi người đồng loạt sững sờ, rồi lập tức dời bước đến tẩm cung của hoàng thượng.

“... Sau khi dùng thuốc này, có thật là ngày mai thân thể của hoàng thượng sẽ không bắt đầu suy bại không?”, Đoan lão. thân vương nghiêm túc nhìn viên thuốc trong tay Dục vương phi và hỏi.



Thích Vy bình tĩnh đáp: “Không dám nằm chắc mười phần, hễ cái gì chắc chắn quá thì sẽ có ngoại lệ, nhưng hơn tám phần thì hẳn không có vấn đề, lại nói, một khi bất träc, vấn bối cũng có thể nghĩ ra biện pháp khác để cứu hoàng thượng”.

Tuy nói không thể tìm một người làm vật thí nghiệm Bảy ngày mất hồn cho nàng, nhưng từ số thuốc bột Bảy ngày mất hồn mà Cơ Vấn Thiên lấy được từ tay Lục Hoàn, nàng đã thử nghiệm mười mấy lần, tất cả đều không có vấn đề gì hết, lúc này mới dám dùng cho hoàng thượng, vậy là đã cẩn thận lắm rồi.

Trên thực tế, nếu không phải khoa học kỹ thuật của thời đại này không đủ tầm... à không, vốn dĩ không có khoa học kỹ thuật gì cả, thiếu phương tiện quá nhiều, nếu không phải vậy thì nàng đã có thể chế ra giải dược trong vòng ba ngày rồi.

Mấy phương án nghĩ ra trước đó rốt cuộc đều thất bại, cũng may là từ đó, nàng đã tiếp thu kinh nghiệm và nghĩ ra được phương pháp có thể thực hiện, chỉ thiếu thực hành mà thôi.

Hiện tại, không kịp thời gian, đành phải dùng thuốc kéo dài trước vậy.

Đoan lão thân vương cũng không phải người không hiểu lý, một mực đòi phải nắm chắc 10 phần mới tin tưởng nàng, nghe nàng nói thuốc giải trước khi chế ra đã được thí nghiệm rất nhiều lần rồi thì ông ta cũng không nói gì thêm.

Thích Vy giao viên thuốc cho hoàng hậu, thái tử đỡ hoàng. thượng đang hôn mê ngồi dậy, kế đó, hoàng hậu đích thân đút thuốc vào miệng hẳn ta, rồi rót thêm một ít nước trà để hẳn ta nuốt xuống.

Tiếp theo đó là chờ đợi dược hiệu phát huy.

Chờ đợi gần nửa canh giờ, những người ở đây đều có cảm giác sống một ngày bằng một năm, vô số suy nghĩ hỗn loạt vụt qua trong đầu họ, thậm chí bọn họ đều đã suy nghĩ đến trường hợp xấu nhất rồi.

Nhưng sau nửa canh giờ đó, khi Thích Vy và người của Thái Y Viện thay nhau xem mạch cho hoàng thượng thì phát hiện mạch vẫn có dấu hiệu trúng độc như trước, nhưng lúc sáng rõ ràng đã bắt đầu thấy tình trạng suy nhược thì giờ đã dần trở nên khỏe mạnh trở lại, rõ ràng là có dấu hiệu khôi phục.

Thành công! Dựa theo mạch tượng này, ngày mai có lẽ không cần phải lo lắng việc lục phủ ngũ tạng của hoàng thượng sẽ tiếp tục suy bại nữa!

Nhưng cụ thể có kiên trì được nửa tháng hay không thì không có cách nghiệm chứng!

Nhưng dù là vậy, hoàng hậu, thái tử, và cả Cơ Vấn Thiên đều thầm thở phào nhẹ nhõm.