Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 222: C222



“Bác sĩ nói là hội chứng Kabuki, triệu chứng của căn bệnh này giống hệt những gì Tiểu Luyến Luyến mắc phải, đều chậm phát triển, trí tuệ thấp, đường vân da lạ thường…” Trần Y Nặc vội vàng nói.

Lâm Phong nghe vậy thì cầm tay của Tiểu Luyến Luyến lên cẩn thận nhìn một chút thì phát hiện cô bé không có vân tay, trơn bóng trắng nõn như bánh kem vậy.

“Sai rồi! Con gái không bị hội chứng kabuki, vân da kì lạ không có nghĩa là không có!” Lâm Phong lắc đầu, lông mày nhíu chặt lại, cảm thấy rất kì lạ.

Anh vừa thả ra một tia linh khí đi thăm dò trong cơ thể con gái, kết quả không lâu sau linh khí đã bị cơ thể con gái cắn nuốt hết.

Hơn nữa anh cũng đã thăm dò đầu não của con gái. Theo lý mà nói, những người chậm phát triển trí tuệ đều có bộ não bị thiếu hụt chỗ nào đó, nhưng bộ não của con gái không chỉ nguyên vẹn mà còn trong suốt.

Adv. Thách thá𝙣h tìm được # T r U m t r u y ệ 𝙣.𝗩𝑵 #

Tình hình như thế thì hẳn là con gái anh phải là thiên tài mới đúng!

“Nhưng Dược Vân y sư chẩn bệnh xong cũng nói là bị hội chứng Kabuki!” Trần Y Nặc hơi lo lắng.


“Vậy chỉ có thể nói là ông ta quá ngốc chứ không chứng minh được gì cả!” Lâm Phong lắc đầu, suy nghĩ một lúc rồi nói tiếp:

Adv

“Y Nặc, anh nghĩ con gái không bị bệnh!”

“Không phải bị bệnh?” Trần Y Nặc ngẩn ra.

“Đúng vậy! Anh trời sinh là linh thể, con gái mang dòng máu của anh nên cũng có thể có thể chất đặc thù! Hơn nữa thể chất này có liên quan đến linh khí!”

Lâm Phong đột nhiên rất nhớ lão nhân.

Nếu như có lão nhân ở đây là có thể nhìn ra được tình hình của con gái anh.

Trần Y Nặc không hiểu ý của Lâm Phong, nhưng cô ấy cảm giác được đây có thể là chuyện tốt nên hơi kích động nói:

“Vậy giờ phải làm gì?”

“Đừng lo, để anh thử một chút.”

Lâm Phong lấy một khối linh thạch trong túi càn khôn ra, để dưới mũi con gái.

Kết quả cũng khiến anh giật mình!


Khi con gái hô hấp, linh khí trong linh thạch lại được con gái hít hết vào trong cơ thể!

Theo lý mà nói, một cô bé hấp thu nhiều linh khí như thế, cơ thể sẽ xảy ra dị biến, chí ít sẽ đẩy hết tạp chất trong người ra ngoài, khiến cơ thể rất bẩn mới đúng!

Nhưng Tiểu Luyến Luyến không có phản ứng gì, linh khí nhiều như thế lại như đá rơi xuống biển, không làm dậy nổi một gơn sóng!

“Anh có thể khẳng định, con gái nhất định có thể chất đặc thù cực kì lợi hại! Hiện tại con bé cứ ngốc nghếch chưa trưởng thành là vì cơ thể còn chưa được thức tỉnh!” Lâm Phong nghiêm túc nói.

Ban đầu nếu không phải có lão nhân dùng các loại linh dược để nuôi dưỡng anh thì linh thể của anh cũng sẽ không thức tỉnh, mà linh thể không thức tỉnh thì anh cũng chỉ là người bình thường.

Nghĩ tới đây, Lâm Phong không hề do dự mà lấy hết linh thạch trên người ra để con gái hấp thu.

Hơn mười viên linh thạch này anh vất vả tích góp từng chút một nhưng để con gái dùng thì anh không hề tiếc.

Trong vòng vài phút ngắn ngủi, linh khí trong hơn mười viên linh thạch bị Tiểu Luyến Luyến hấp thu sạch sẽ.

Sau khi hấp thu nhiều linh khí như vậy, gương mặt nhỏ nhắn của cô bé cũng hồng hào hơn, hô hấp vững vàng, thoạt nhìn như công chúa nhỏ trong truyện cổ tích.


Trần Y Nặc nhìn thấy vậy không khỏi che miệng, nước mắt lưng tròng đầy vui sướng.

Đã nhiều năm rồi, con gái tuy rằng đẹp nhưng vẫn khiến người ta có cảm giác yếu ớt, ngốc nghếch.

Mà bây giờ rõ ràng khí chất của cô bé đã thay đổi, cho dù đang ngủ cũng mang lại cảm giác linh hoạt đáng yêu, giống một viên minh châu xinh đẹp sáng loáng.

“Không ngoài dự đoán của anh, thể chất của nữ nhi cần một lượng lớn linh thạch mới kích hoạt được! Ngày nào thức tỉnh thành công nhất định khiến mọi người chấn động!”

Trong mắt Lâm Phong xẹt qua một tia sáng, trong lòng cực kì đắc ý.

Quả nhiên hổ phụ không sinh khuyển nữ!

Ông đây là linh thể, con gái cũng có thể chất đặc thù, tương lai ở Tu Chân Giới chẳng phải sẽ nghiêng ngả theo hai cha con họ sao?