Trần Y Thủy quay lại lườm một cái, rồi ngưỡng mộ nói:
“Anh trai này thật sự quá đỉnh!”
Vân Xuyên, nhà họ Tăng.
Sau khi tin tức về mộ tiên nhân truyền ra, nhà họ Tăng bị người của các thế lực lớn vây chật kín.
Adv
Cho dù bây giờ là buổi tối nhưng vẫn có rất nhiều võ giả đang âm thầm quan sát, chăm chú theo dõi bất cứ người nào ra vào nơi này, rất sợ sẽ bỏ qua cái gì.
Trên thực tế, trước kia đã có nhiều cường giả vào nhà họ Tăng hỏi thăm, nhưng Tăng Tam Thủy rất cứng, không chịu nói gì.
Có mấy võ giả Hậu Thiên Cảnh tầng tám định bức ép Tăng Tam thủy, nhưng không ngờ vào lúc mấu chốt lại có một siêu cấp cường giả lao tới, đơn giản vỗ chết đám người đó!
“Các người biết rốt cuộc tên đó là ai không? Ba cường giả Hậu Thiên Cảnh tầng tám bị hắn ta tát một cái là nát bấy luôn!” Adv
“Chắc chắn là nhân vật lớn trên núi! Lúc hắn ra tay, tôi có mặt ở đó! Tôi còn thấy lòng bàn tay hắn phát ra ánh sáng vàng, là một chữ gϊếŧ!”
“Chữ gϊếŧ? Chẳng lẽ là Thất Sát chưởng trong truyền thuyết?”
“Aiz, không thể nào!”
…
Phòng hội nghị nhà họ Tăng.
Một đám nhân vật quan trọng vây lại quanh Diệp Thiên Tâm, kính nể nói:
“Không ngờ mấy ngày không gặp, Diệp tiền bối đã lợi hại như vậy!”
“Diệp tiền bối thật đáng nể! Một cái tát đập chết ba võ giả Hậu Thiên Cảnh tầng tám, bây giờ chắc ông đang là Tiên Thiên Cảnh đại năng rồi hả?”
“Chậc, khi nào tôi mới được như Diệp tiền bối chứ!”
Nhìn thấy vậy, Diệp Thiên Tâm cười không nói, nhưng trong lòng có cảm giác thoải mái lạ thường! Đây chính là cảm giác của cường giả sao?
Lúc này Tăng Tam Thủy nghiêm nghị nói: “Được rồi! Diệp lão đệ chính là khách quý của nhà chúng ta, là bạn tốt tri kỷ với tôi! Các người đừng đứng đây nói linh tinh vớ vẩn nữa, còn ra thể thống gì!”
Vừa nói xong, đám người lập tức yên tĩnh lại.
Rất hiển nhiên, Tăng Tam Thủy làm gia chủ nhà họ Tăng vẫn có uy thế nhất định!
“Diệp lão đệ, ngại quá, để cậu chê cười rồi.”
Tăng Tam Thủy đưa mắt nhìn Diệp Thiên Tâm, cười nói.
“Anh Tăng, anh nói thế thì khách khí quá! Trước kia nếu không có anh thu lưu, chắc tôi đã chết sớm rồi! n đức của anh dành cho tôi, cả đời này Diệp Thiên Tâm không bao giờ quên!” Diệp Thiên Tâm cười trả lời.
Người đời đều nói lão ta thủ đoạn độc ác, lấy mạng người tu luyện tà công, nhưng không biết lão ta là một người có ơn tất báo!
Những người từng có ân vơi lõ ta, chỉ cần có năng lực, lão ta sẽ giúp lại mười lần! Đừng nói chi Tăng Tam Thủy còn có ơn cứu mạng với lão ta!
Cho nên khi Lâm Phong để lại cho lão ta một pháp chỉ, lão ta lập tức muốn đến nhà họ Tăng giải quyết, cường thế đập chết luôn ba võ giả Hậu Thiên Cảnh tầng tám, uy hϊếp mọi người!
Tăng Tam Thủy vỗ nhẹ lên tay Diệp Thiên Tâm, không nói thêm gì nữa, có mấy câu chỉ cần dùng một lời là đủ, nói thêm nữa thì lại có vẻ hơi kiêu!
“Diệp lão đệ, sao bỗng dưng cậu lại trở nên lợi hại như thế?” Tăng Tam Thủy do dự chốc lát, hỏi.
“Không phải là tôi không muốn nói với anh, mà là chuyện này liên quan đến một nhân vật lớn, tôi không thể nói!” Diệp Thiên Tâm lắc đầu.
“Tôi hiểu được!” Tăng Tam Thủy gật đầu, đang định nói thêm gì đó thì đúng lúc này, cửa lớn của nhà họ Tăng bị người ta đá văng!
Ngay sau đó, một lão già mặc áo màu tro lao như bay tới.
Lão già này mặt đỏ như đồng, hơi thở sâu không lường được, thậm chí còn có thể xẹt qua như một cơn gió trong không trung!