"Tôi là một trong mười vị chiến thần của chiến khu phía Đông, Chiến thần Thanh Long! Nhận lệnh của tổ trưởng Hạ Vân Đinh đến bắt cậu! Chuyện đã đến nước này, hôm nay trời cao đất rộng cậu cũng không còn đường chạy trốn! Cậu ngoan ngoãn bó tay chịu trói đi!”
Triệu Thanh Long lạnh lùng lên tiếng.
"Bắt tôi?"
Adv
Lâm Phong cười ha hả, lại bình tĩnh nói: "Thiên hạ này ngoại trừ lão già biếи ŧɦái kia, còn có ai bắt được Lâm Phong tôi?"
“Thật cuồng vọng! Đáng tiếc chỉ dựa vào sự cuồng vọng thì vô dụng!”
Trong mắt Triệu Thanh Long lóe lên một tia lạnh lẽo, nhẹ nhàng vẫy tay.
“Xoát xoát xoát~”
Một nhóm binh lính với súng đạn đầy đủ liền xông vào, hàng chục quả pháo cối đồng loạt nhắm vào Lâm Phong!
Mà khi nhìn thấy cảnh này.
Một số võ giả không biết chuyện trong sân đột nhiên vô cùng mừng rỡ.
Hóa ra là bắt Lâm Phong! Điều này chẳng phải tương đương với việc đến giúp họ sao?
Lâm Phong, Lâm Phong!
Dù mày có mạnh đến đâu thì thế nào?
Còn có thể lớn hơn cả quốc gia sao?
Ngay lập tức có một nhóm võ giả vô cùng phấn khích, lớn tiếng tố cáo:
“Lâm Phong này vừa mới gϊếŧ người hàng loạt, không biết đã gϊếŧ bao nhiêu người!” “Thằng đó chính là kẻ cực kỳ hung ác, thế mà còn muốn hủy diệt giới võ thuật Vân Xuyên của chúng tôi!”
“Trong phạm vi nước Đại Hạ, tuyệt đối không được để cho loại người tâm địa độc ác như vậy sống sót!”
…
“Tôi đã biết rõ mọi chuyện, bây giờ những người không liên quan đến chuyện này, hoặc có thù với Lâm Phong! Đều có thể đến bên này với tôi! Để tránh đến lúc đó súng ống vô tình!”
Triệu Thanh Long nói.
Một nhóm võ giả của giới võ thuật Vân Xuyên nghe vậy thì sắc mặt vô cùng mừng rỡ, lần lượt chạy về phía Triệu Thanh Long!
Rất nhanh.
Một nhóm võ giả của giới võ thuật Vân Xuyên lần lượt trốn sau lưng Triệu Thanh Long, nhìn Lâm Phong bằng ánh mắt đầy vẻ chế nhạo.
“Mấy người là đồng bọn với Lâm Phong sao?”
Lúc này, Triệu Thanh Long chuyển ánh mắt lạnh lùng về phía Tăng Tam Thủy và những người khác. Tăng Tam Thủy và những người khác đồng tử co rụt lại!!!
Bọn họ tự nhiên hiểu ý của Triệu Thanh Long,
Ý hắn ta là muốn tiêu diệt luôn cả bọn họ!
Nói cách khác, hôm nay tất cả những người có quan hệ với Lâm Phong đều không thể chạy thoát!
“Đại nhân, bọn tôi không liên quan đến Lâm Phong!”
Một nhóm người của bang Khẩu Kỹ lên tiếng trước, vội vàng chạy qua.
“Mấy người… mấy người! Vậy mà tôi còn xưng huynh gọi đệ với mấy người!”
Diệp Thiên Tâm thấy vậy lập tức giận dữ nói.
“Xưng huynh gọi đệ? Lúc trước ông đã nói với bọn tôi như thế nào? Nói theo Khẩu Kỹ Vương sẽ được ăn ngon uống cay, bây giờ thì sao?”
“Có loại bán đứng anh em như ông không?”
“Là anh em thì đừng có hại bọn tôi chứ, đúng không?”
Một nhóm võ giả của bang Khẩu Kỹ lần lượt lên tiếng chế giễu.
Diệp Thiên Tâm còn muốn nói gì đó, nhưng đã bị Lâm Phong giơ tay ngăn lại.