Không ngờ anh ta lại nhìn chị dâu tương lai của mình với vẻ mặt háo sắc đến vậy!
“Giới thiệu cho cậu nhé, đây là vợ chưa cưới của tôi, Trần Y Nặc!” Giang Quân Lâm vẫn không tức giận, ngược lại còn cười giới thiệu. Câu nói của anh ta đầy ẩn ý.
Nhắc khéo Lâm Phong rằng người phụ nữ này là vợ chưa cưới của mình, cậu đừng có mà tơ tưởng.
“Vậy sao? Vợ chưa cưới của anh đẹp lắm, tôi rất thích!”
Muốn làm con giáp thứ mười ba cũng được thôi, nhưng cũng phải xem trường hợp nào chứ!
Đó là con trai cả của nhà họ Giang! Người sẽ nắm quyền gia tộc quyền thế trong tương lai đấy!
Nếu cậu muốn tán gái thì tôi có thể tìm giúp cậu, mười tám em người mẫu còn zin luôn, cậu thích chọn ai tuỳ cậu!
“Ặc ha ha... Để cậu Giang chê cười rồi, cậu em này của tôi hay thích nói đùa ấy mà, ặc ha ha ha ha.” Vương Xung cố gượng cười, vội lên tiếng làm dịu bầu không khí.
“Không cần phải vậy! Ai cũng thích cái đẹp mà, cậu ta nói như vậy có nghĩa là vợ chưa cưới của tôi đẹp đến mức khiến ai cũng phải rung động.”
Giang Quân Lâm khoát tay, không để bụng cười đáp.
“Cậu Giang khí phách thật đấy ạ!”
Vương Xung quệt mồ hôi trên trán.
Lâm Phong bình tĩnh nhìn Giang Quân Lâm bằng đôi mắt sâu thẳm. Người đàn ông này quả nhiên không đơn giản!
Lòng dạ kín đáo, không thể hiện cảm xúc ra ngoài.
Nếu là một người bình thường thì chắc chắn sẽ bị dắt mũi khi đối mặt với loại người khó lường như Giang Quân Lâm.
Ít nhất thì từ vẻ bề ngoài, Giang Quân Lâm rất ổn áp, nhẹ nhàng lịch thiệp, rất có phong độ, khiến người ta không thể tìm được một điểm nào để bắt bẻ.
Nhưng Lâm Phong biết không có ai là hoàn hảo cải! Thông thường, một người càng có vẻ hoàn hảo thì lại càng không hoàn hảo. “Anh Giang, thật ra có một chuyện mà anh không biết, vợ chưa cưới của anh là bạn gái cũ của tôi.”