Cô bé duỗi tay ra, đám Phệ Linh trùng được nuôi đến xanh mượt bay ra từ túi áo quần của cô bé, bay bay xung quanh. Lâm Phong nhìn thấy vậy, đôi mắt hơi nhúc nhích.
Phệ Linh trùng được anh tình cờ phát hiện ra trong Đoạn Hồn cốc, lúc đó bọn chúng đang bám trên cây Quả Hồn, bị anh bắt hết về…
Vì con gái có thể giao lưu với Phệ Linh trùng nên anh để chúng lại cho con gái, để chúng bảo vệ sự an toàn của con…
Nhưng thật sự không ngờ mấy con tiểu trùng này còn biết tìm báu vật!
Mà con gái thay đổi đến tận mức này, không biết đã hấp thu hết bao nhiêu linh thạch?
Không biết có phải mạch linh thạch không?
Nghĩ tới đây, Lâm Phong kìm nén sự chấn động trong lòng, hỏi:
“Con gái ngoan, con ăn linh thạch ở đâu? Có thể dẫn ba đi xem không?”
“Đương nhiên là được, ngay trong núi lớn ấy, chỉ là con không nhớ rõ lắm, để con tìm xem…”