Lâm Phong thấy vậy cũng cười khẩy một tiếng rồi bóp nát điện thoại di động. Lúc này.
Lâm Vân Dao chạy chậm đến nhào vào trong lòng Lâm Phong, giọng nói nức nở:
"Anh! Làm em sợ muốn chết."
"Có anh ở đây, không sao hết!"
Lâm Phong nhẹ nhàng vuốt lưng em gái an ủi.
"Anh... Cái lớp bảo vệ lúc nấy là thế nào vậy?”
"Là do lúc trước anh có để lại trên người em một thuật pháp nho nhỏ, chỉ cần em gặp nguy hiểm tới tính mạng là sẽ tự động kích hoạt!”
"Thì ra là như vậy! Thần kỳ thật..."
"Ha ha... Sau này anh sẽ dạy cho em!"
"Thật sao?"
"Đương nhiên là thật, anh sẽ tìm phương pháp tu luyện hô hấp thích hợp nhất cho em, đến lúc đó em có thể lợi hại giống như anh!"
"Anh, anh tốt với em quá."
Cùng lúc đó. Trong thành phố Kim Lăng, trong một căn biệt thự xa hoa!
Tư Đồ Hạo không nhịn được nữa, đập mạnh điện thoại di động xuống đất. "Chết tiệt, chết tiệt, chế
Sắc mặt dữ tợn, giận đến nỗi cả người run lên! Lại còn đàn ông tự tin thật đáng yêu?
Thân là đệ nhị đường chủ như hắn ta có bao giờ bị người khác sỉ nhục như thế chứ?
Hơn nữa, A Thu, A Đạt, Trịnh Thiên Hổ, những người này đều là những kiện tướng đắc lực của hắn ta!
Bây giờ tất cả lại đều chết dưới tay cái kẻ tên là Lâm Phong này!
Điều này đã chạm đến điểm mấu chốt tuyệt đối của hắn ta!
Thù này không trả, Tư Đồ Hạo tao thề không làm người nữa!
"Tưởng rằng Huyền Cảnh thì là vô địch sao? Quả đúng là ếch ngồi đáy giếng, Lâm Phong, tao nhất định sẽ chém mày thành muôn mảnh! Bắt mày quỳ xuống cầu xin tao!"
Tư Đồ Hạo lạnh lùng nói.
Đúng lúc này.
Một người đàn ông to cao mặc áo đen bước vội vào, cung kính nói: "Ngài Tư Đồ, cậu cả Giang muốn gặp ngài ạ!"
"Mau gọi cậu ta vào!"
"Vâng!"
Nhìn vệ sĩ rời đi, Tư Đồ Hạo thở hắt ra một hơi, tâm trạng dần dần tỉnh táo lại.