Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 1060: Cái chết của jack (2)



Ban đêm, không biết đã mấy giờ rồi. Trên một hòn đảo ở hạ du thành phố, một chiếc ca nô đánh cá phát hiện ra một bóng đen nổi tr1ên mặt nước.

Tối nay trời mưa, vậy nên lúc trở về, bọn họ cũng rất vất vả. Lúc này, nhìn thấy bóng người trôi tới, bọn 2họ giật mình quên cả ăn cơm, vội vàng đứng lên, đi gọi thuyền viên già trong khoang thuyền ra.

Thuyền viên già cảm thấy7 là người, vội vàng lái thuyền tới. Lúc này, chiếc mặt nạ trên mặt Ôn Dục đã biến mất rồi, khuôn mặt cậu tái mét.

Cả người cậu ướt dầm dề, định vịn vào mạn thuyền để đứng lên, mái tóc ướt sũng trên trán còn che khuất một phần lông mày và mắt cậu. Rõ ràng trông chỉ như một cậu thiếu niên, nhưng lại có điểm nào đó là lạ.

Thuyền trưởng già bước tới định hỏi thăm, không ngờ Ôn Dục lại giơ tay lên sờ mặt mình, không nói một câu nào cả, loạng choạng bỏ đi luôn.
Ở trong nước, người ta thường giãy giụa, kết quả thì càng ngày càng chìm sâu và dẫn đến đuối nước. Trong tình huống bình thường, một người mà nằm thắng trên mặt nước thì sẽ nổi lên, vậy nên chỉ hôn mê.

Cả nhóm người mau chóng đưa người vừa vớt được về, định gọi bác sĩ khám. Trong lúc bọn họ loay hoay lên bờ, người nằm trên thuyền từ từ mở mắt ra.

Đập vào mắt là bầu trời màu xanh thẫm vừa được cơn mưa gột rửa.
Mây đen đã tan đi rồi, bầu trời đêm trở nên sâu thẳm, xa xôi và mênh mông, thậm chí còn lấp lánh ánh sao.

Tầm nhìn dần dần trở nên rõ ràng, khiến Ôn Dục hơi ngẩn ngơ.

Ngay sau đó, cậu đột nhiên ngồi bật dậy, ôm bụng hộc ra mấy ngụm nước. Những người bên cạnh rất giật mình, muốn bước tới gần nhưng lại do dự.
“Này, chàng trai...”

Cậu thiếu niên không để ý tới, thân hình gầy gò, bước đi chao đảo, không biết còn tưởng là xác sống từ đầu tới nữa, trông chẳng có chút sức sống nào cả.

“Jack chết rồi.”

Ba ngày sau, Nguyễn Nhật Nhất vẫn không tìm thấy Jack, bèn gọi cho Giang Thành hỏi thăm thì lại nhận được câu trả lời như thế.