Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 357: “xõa”



Kèm theo tiếng nhạc xập xình là tiếng la hét, tiếng cãi cọ, hình như còn có cả tiếng chai lọ đập vỡ.

Nghe những âm thanh ấy, Ôn Huyền nhíu ch1ặt lông mày.

“A lô, Tại Quân, em đang ở đâu? Ở đâu thế hả?” Cứ đến tối là nó lại biến thành nơi để đám nhân viên công sở hoặc là một số thanh niên tới quẩy banh nóc.

Chiếc xe dừng lại, Ôn Huyền trả tiền rồi vội vàng xuống xe.

Chỉ có điều, bởi vì quá mức sốt ruột, cô không để ý thấy một chiếc xe Audi A6 quen thuộc đang đỗ ở gần quán bar.
Quả nhiên, con nhóc ngốc nghếch đó chẳng nghĩ ra cách nào khác để “xõa” cả.

Vấn đề ở đây là, nhìn qua thôi cũng biết cô ấy là một người rất ít tới những nơi đó. Cô ấy vẫn là một sinh viên, đấy mà là nơi đó cô ấy tới sao?!

Quán bar đó rất lớn, đồng thời có đủ mọi kiểu người, chỉ cần trả tiền là sẽ được hưởng thụ bất kỳ quyền hạn nào.
Cô sốt sắng gặng hỏi. Lúc này, giọng nói của Lý Tại Quân mới vang ra: “C2hị, chị dâu, em xin lỗi, em đi uống rượu với bạn. Có người bỏ thuốc bọn em, đòi dẫn bọn em đi... A!”

Không biết ở bên kia xảy ra chuyện gì, 7đột nhiên cô ấy hét to, sau đó vừa khóc thất thanh vừa hô lớn: “Bọn em đang ở ở quán XX.”

Lý Tại Quân nói xong câu ấy, trong điện thoại khôn7g còn tiếng động gì nữa. Ôn Huyền nhìn lại thì thấy đã tắt máy rồi.
Nghe xong cuộc điện thoại ấy, cô khẽ chửi thề một tiếng, sau đó vội vàng2 bắt một chiếc taxi, đọc địa chỉ bảo tài xế lái tới đó.

Trong lòng cô bắt đầu suy nghĩ lung tung.

Lý Tại Quân ra ngoài một ngày, lại0 là đi uống rượu với bạn?!
Một giây sau, ánh mắt lại lia trở về.

Trong một góc của quán bar, có mấy người đang quay quanh đó, một người trong đó đang giở trò với một cô gái.

Chùm sáng màu lam lướt qua, Ôn Huyền nhìn thấy Lý Tại Quân. Mái tóc ngắn của cô ấy rối bời, đang không ngừng gào thét, vùng vẫy đánh người trước mặt mình.

Nhìn thấy cảnh ấy, Ôn Huyền trợn tròn mắt. Tiếp đó, cô gạt đám đông trước mặt ra và xông tới.