Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 383: Kích thích, hiện trường và mặt của anh lục



được ăn nhà của anh.”

Vừa nói, cô ta vừa có tính đánh mắt về phía Ôn Huyền.

Nhưng cô ta vừa dứt lời, cả 1bàn ăn trở nên yên tĩnh. Nhìn hành động ấy của Lục Kiều, Trình Phi Vũ hơi khó hiểu, nhưng sau đó lại âm thầm khinh bỉ.

Giả vờ cứ như thật vậy, chỉ là một tên đội trưởng nghèo kiết xác thôi mà, có khi cả đời này cũng chưa bao giờ tới những nơi như thế này ấy chứ!

Khi ăn bít tết xong, Lục Kiêu cầm khăn lên lau miệng, đồng thời vẫy tay về phía cửa nhà hàng.
Ngay lập tức, người quản lý khoảng chừng hơn năm mươi tuổi trong nhà hàng rảo bước đi tới, cười nói với Lục Kiêu: “Ông chủ, hôm nay cậu và các bạn cậu có vui vẻ không ạ? Có cần tôi chuẩn bị thêm vài món cho bạn

cậu không?”

Nghe thấy cậu ấy, mọi người ngây ra như phỗng.
Mọi người không khỏi đổ dồn ánh mắt về phía Ôn Huyền và người yêu của cô.

Tất 2cả đều hiểu Trinh Phi Vũ đang ám chỉ ai.

Nhưng cũng chỉ là một bữa cơm mà thôi, thật sự không đến mức đó.
<7br>Ai mà không trả nổi cơ chứ? Cho dù người yêu Ôn Huyền có phải người thường hay không, chỉ cần cô muốn thì cô hoàn to7àn có thể mua được cả cái nhà hàng này.
Vẻ mặt của mọi người đều hơi lúng túng.

Trình Phi Vũ không nể n2ang Ôn Huyền và người yêu cô chút nào.

Tuy rằng có thể người ta không quyền không thế, nhưng dù gì cũng là đội 0trưởng đội cứu hộ, cống hiến hết mình cho nhân dân.
Anh sử dụng cả dao và nĩa, khăn ăn gấp bên cạnh chiếc đĩa, mọi thứ gọn gàng đầu ra đấy, ưu nhã và tự nhiên.

Mỗi một hành động của anh đều mang theo khí thể tự tin mạnh mẽ.

Ôn Huyền thì chỉ nhướng mày, dường như không muốn nói gì cả.
Nhưng Trình Phi Vũ vừa nói xong là Tổng Giám đốc Lý cũng nhìn về phía Lục Kiêu.

Hắn ta hờ hững mỉm cười, không lên tiếng, cũng không phản bác lời nói của Trình Phi Vũ. Dường như hắn ta cũng muốn xem thử người yêu của Ôn Huyền sẽ làm thế nào.

Ở bên kia, đối mặt với tình huống này, Lục Kiêu vẫn không thể hiện ra một cảm xúc nào, bởi vì anh đang chậm rãi ăn một miếng bít tết.
Lục Kiêu đặt khăn xuống, liếc nhìn Trình Phi Vũ đang đứng ở đằng kia, thản nhiên nói: “Nhìn thấy cô gái đó không? Ngoại trừ cô ta ra, những người khác đều miễn phí.”

Nói xong là anh đứng lên luôn.

Ôn Huyền cũng đứng lên đi theo anh.
Lúc này, sắc mặt của Lý Đình Trạch cũng rất phức tạp.

Một giây sau, trợ lý của hắn ta đi tới nói với quản lý: “Xin hỏi, chẳng phải hôm nay Tổng Giám đốc Lý của chúng tôi đã đặt trước bữa tiệc này rồi sao...”