Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 399: Dồn vào tường, tính sổ



Thấy cô ấy như một con cá nóc, quai hàm phình lên, đôi mắt sạch sẽ ửng hồng còn hiện lên nét ngạc nhiên, trong lòng anh ấy bất chợtk thấy rung động.

Những giây tiếp theo, anh ấy thấy Lý Tại Quân củi đầu, ậm ờ nói: “Ai thèm anh ta, già đến thế rồi.”
“Phụt!”

Ôn Huyền không nhịn được phun thức ăn ra. bên kia, Lý Tại Quân đang cúi đầu uống canh thì đột nhiên nghe thấy tiếng cười đùa của người đàn ông đối diện: “Bác đừng trêu cháu, cô em này của Lục Kiêu đúng là đáng yêu thật, nhưng cháu thích kiểu

trưởng thành gợi cảm cơ.”

Vừa nói, anh ấy vừa xua tay: “Hai chúng cháu không thể đâu.”
Cứu cô ấy đã đành, bị coi thành biến thái cũng thôi, nhưng lại còn bị nói là “nghèo rách” và chế anh già trước mặt mọi người, anh còn chưa chế cô nhóc đó nhỏ đầu!

Nhỏ, nhỏ...

Không biết nghĩ tới thứ gì đó mềm mại, vẻ mặt của Thẩm Mộc trở nên lạ lùng.
Cô vội vàng cúi đầu xuống, cầm bưu phẩm muốn né tránh, nhưng không biết kiểu gì mà cô đi sang bên trái thì người đàn ông này cũng đi sang bên trái, cô đi về bên phải thì người đàn ông chết tiệt này cũng đi

sang bên phải.

Lý Tại Quận nín thở, ngẩng đầu nhìn anh, trùng hợp bắt gặp ánh mắt của anh. Lông mi của anh rất dài, màu mắt hơi nhạt, cứ thể nhìn đăm đăm vào cô.
Mặc dù anh từng quen nhiều bạn gái, nhưng lại có nguyên tắc, đó là không làm bậy!

Hôm đó cứu Lý Tại Quân, nhìn thấy cơ thể của cô ấy cũng chỉ là chuyện ngoài ý muốn.

Thẩm Mộc hít sâu một hơi, sao cũng nghĩ anh càng cảm thấy bực bội thế này?
Lúc trở về, vừa đẩy cổng tổ hợp viện ra, trùng hợp cô nhìn thấy người đàn ông đang ra ngoài.

Đối diện với tổ hợp viện là một bức tường, che khuất tầm nhìn từ sảnh chính và những phòng khác.

Nhìn thấy người đó, trái tim Lý Tại Quận run lên.
Nhận ra mình đang suy nghĩ gì, anh thầm của một tiếng.

Sau đó, anh lại nhìn về phía cô nhóc đang cúi đầu ăn cơm ở phía đối diện, vẻ mặt càng phức tạp hơn.

Trong cơ thể của cô nhóc này còn non nớt như một học sinh cấp ba, ai ngờ đã học đại học rồi.
Cuối cùng cũng kết thúc bữa cơm.

Trời tối, Thẩm Mộc chuẩn bị đi, Lục Kiêu không ra tiễn anh ấy.

Lý Tại Quận ăn xong sớm, lúc này đang đi ra khu vực nhận bưu phẩm, lấy bưu phẩm của mình.
Không một ai biết anh đang nghĩ gì.

Hơi thở của Lý Tại Quân trở nên hỗn loạn, cô cắn răng hỏi: “Anh làm gì đấy? Cố tình kiểm chuyện hả?”