Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 526: Chương 529



Cậu nhóc bên cạnh Trát Tây giật nảy mình: “Đội, đội trưởng, em không được đầu. Vợ em báo em ở bên ngoài phải chú ý, còn nhờ đồng đội trông chừng em 1nữa... Em không được, vợ em không cho đụng vào người khác...”

Nói đến đây, cậu nhóc kia đánh mắt nhìn lên xe, ấp úng nói: “Đại ca, hay là a2nh đi đi.”

Cậu ấy vừa dứt lời, bầu không khí lặng đi giây lát. Cậu lập tức siết chặt cơ thể, nụ cười biến mất.

Nhưng đã muộ0n mất rồi, Lục Kiêu nói với vẻ mặt vô cảm: “Cậu đi đi.”

“Hở? Em không được đầu đại ca...”
Lục Kiêu đi hai bước, thấy người đằng sau không đi theo, bèn quay lại, đi tới bên cạnh Ôn Huyền và nói với cô: “Em ngây ra đó làm gì nữa, không đi theo mau lên.”

Bạn Huyền hớt hải đi theo.

Cô khoác tay anh, dáng người duyên dáng, đáy lòng ngọt ngào.
“Làm sao? Cậu cũng có vợ rồi hả?!” Lục Kiêu nghiêm túc nói, sau đó lại quát: “Không được kháng lệnh!”

Dứt lời, anh mặc kệ bọn họ, quay đầu đi luôn.

Ai bế được thì người đó bế, tóm lại là anh không bết
Tang Niên ở đằng sau: “...”

Tuy cậu mới mười tám, mười chín tuổi, nhưng cũng cao lớn lắm rồi, nhưng một mét tám mấy. Trông thì có vẻ gầy, nhưng ngày nào cũng rèn luyện trong sương gió, cậu nhóc này vẫn rất rắn rỏi, bể một cô gái mảnh khảnh chỉ là chuyện nhỏ.

Sau khi bị xuống, Tang Niên đưa cô đó vào đại sảnh khu trực thuộc. Lúc đi ngang qua Kim Châu, cậu liếc nhìn thật nhanh, trùng hợp đối diện với ánh mắt phức tạp của cô.

Khi đã đi qua, vẻ mặt của cậu xạ xuống, bờ môi khẽ mỉm, trong lòng ngột ngạt khó tả.