Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 548: Cái gọi là tiếng sét ái tình



Ôn Huyền cảm động đến mức mắt rưng rưng ngấn lệ, mọi người cũng đỏ hoe đôi mắt. Không biết vì sao, có thể là bởi vì dự cả1m nào đó, bọn họ trở nên cảm tính khác thường.

Ôn Huyền lấy khăn giấy nhẹ nhàng lau giọt nước vương trên mi mắt.2 Đến khi mở miệng cô nghẹn ngào lẩm bẩm nói: “Gì mà cảm động thể, không biết còn tưởng là đại ca của các cậu sắp đi cơ.”7 Trước lời nhắc nhở của mọi người, Trát Tây cười đặt câu hỏi: “Đội trưởng Lục, anh có ý đồ xấu với chị dâu của bọn em từ bao giờ?” Cậu vừa hỏi xong, mọi người hò hét ầm ĩ, vui vẻ cười đùa.

Câu hỏi này rất hay, dù sao trong mấy năm trước khi chị dâu xuất hiện, đại ca của bọn họ không hề có hứng thú với phụ nữ.
Không thiếu gì người bám lấy anh, nhưng anh thì lại lạnh nhạt hờ hững, chẳng thèm nhìn người khác lấy một cái.

Ai không biết còn tưởng là anh không thích phụ nữ cơ đấy.
Nghe thấy cậu ấy Lục Kiêu hơi sững người.

Cát Trác phản ứng nhanh, anh ấy vội vàng cười nói sang chuyện7 khác: “Chúng ta tiếp tục đi, phải biết đội trưởng đã tán đổ chị dâu thể nào để còn dạy cho lũ nhóc trong đội của chúng 2ta chứ?”
Nghe thấy câu hỏi đó, Ôn Huyền càng nóng mặt hơn, nhưng lúc nhìn về phía Lục Kiêu, trong mắt cô hiện lên nét chờ mong. Dù sao, cô cũng rất muốn biết đáp án cho câu hỏi này, nhưng lại sợ Đội trưởng Lục thẳng tính lại nói ra là lúc đầu mình ve vãn anh liên tục nên anh mới rung rinh.

Lục Kiêu im lặng một lát, bờ môi khẽ mỉm. Cặp mặt lạnh nhạt của anh cụp xuống, không biết đang nghĩ điều gì. Đến khi mở miệng, anh chậm rãi nói: “Đại khái là tội trúng tiếng sét ái tình chăng, thích cô ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên.”