Đó là bạn cùng phòng của cô, tên là Đồng Nhạc. Vừa tới là cô ấy đi tới chỗ cô, ngồi xuống bêkn cạnh rồi nhanh tay viết một tờ giấy đưa cho cô. Thậm chí cô còn cảm thấy, chỉ sau một đêm mà tất cả mọi người trong trường học đều biết đến cô.
Thì ra là bởi vì nó, vì những nội dung giả mạo ấy. [Trông thì thuần khiết đó, không ngờ lại lẳng lơ như thế.]
[Thèm khát đến thể hay sao mà phải đi cướp người yêu của người khác? Không nhìn xem mình là cái thứ gì!] Thậm chí, ảnh và thông tin cá nhân của cô đều bị moi móc ra, chửi bới sỉ nhục cô vì cái chuyện không hề có thật ấy.
Tất cả khiển Lý Tại Quân lạnh cả người, như đứng giữa hầm băng, đầu ngón tay không kìm được run run. Cô đã tức điên lên rồi.
Đúng lúc này, chuông vào lớp vang lên. Bởi vì bọn họ cùng một khoa, vậy nên người yêu cũ và bạn gái của hắn cũng tới. Cô kéo xuống dưới đọc tiếp, những lời bình luận đập vào mắt vô cùng tàn nhẫn:
[Đời này hận nhất là kẻ thứ ba, còn dự hội trưởng đi khách sạn nữa chứ! Mong trường học hãy nghiêm khắc trừng phạt loại học sinh thiếu đạo đức, thiếu văn hóa như thế] Thấy khuôn mặt của Lý Tại Quân tái nhợt đi, Đồng Nhạc dằn sự đau lòng xuống, lén lút hỏi cô xem đã xảy ra chuyện gì.
Lúc này ngọn lửa giận đang chảy phừng phừng trong lồng ngực Lý Tại Quân. Cô kìm nén cơn phẫn nộ, gần như là nghiến răng nghiến lợi nói ra mấy chữ “Một đống tin nhắn cứt chó, tớ phải làm thịt hắn ta!” Đồng Nhạc Vô gáy một cái, sau đó vội vàng lấy điện thoại ra cho cô nhìn. Khi đọc được bàia đăng, máu trong người Lý Tại Quân như động lại, đầu ngón tay dần trở nên lạnh lẽo.
Bài đăng ấy đã nhảy lên trang đầu diễn đàn với tiêu đề chướng mắt ấy, cùng với những tin nhắn” bên trong. Bởi vì phần bình luận trong diễn đàn được giấu tên, vậy nên tất cả đều bình luận cực kỳ gay gắt.
Giây phút ấy, ngoại trừ sự phẫn nộ và khiếp sợ, Lý Tại Quân cũng hoàn toàn hiểu ra vì sao hôm nay trên đường tới lớp học mọi người lại nhìn mình như thế.