Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 61: Xin chào, tên tôi là thượng lộ tiêu



Ừm, cái tên rất hay.

Nhất là khi anh nhớ cái đêm mà cửa phòng mình bị người ta gõ vang.

Anh thừa biết người đó là ai [Ai vậy?]

Hai chữ cực kỳ đơn giản, nhưng lại khiến Ôn Huyền quay vài vòng trong phòng, tay nắm chặt lấy tóc.

Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ, bây giờ cô phải trả lời thế nào?
Cô túm tóc, trái tim đập thình thịch, hoàn toàn không cảm thấy dáng vẻ hiện giờ của mình chẳng khác gì một kẻ thiểu năng trí tuệ.

Ôn Huyền quay qua quay lại rồi nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại xem anh nhắn lại thể nào.

Tin từ bên kia được gửi qua:
Lục Kiêu cứ nhìn chòng chọc vào nó, sau đó đưa tầm mắt ra ngoài cửa sổ, khóe miệng bất giác cong lên.

Anh cúi đầu, nhưng tay lại nghiêm túc gõ: [Cho tôi hỏi họ tên, tôi vẫn chưa ghi chú.]

Ừm, để xem đối phương sẽ trả lời tên mình thế nào.
Dưới ánh đèn khách sạn mờ ảo, Lục Kiêu nhìn điện thoại.

Thấy tin nhắn đối phương gửi tới, khóe mắt anh hơi giật: “...”

Chỉ thấy bốn chữ trên icon nâng ly:[Gặp nhau là duyên.]
Đúng là báu vật nơi t2hế gian.

Thế nhưng, khi mở WeChat ra, “báu vật” cụp mắt xuống, buồn bã thở dài.

Cô mở cửa sổ chat, dường như chẳng cần nói gì hết, 0cứ nhìn vậy cũng tốt.
Cô nhìn lướt qua, buồn tủi dời mắt đi, nhưng vừa dời tầm mắt thì bỗng nhiên, cơ thể cô cứng đờ.

Trong đầu như có chữ gì đó đang quẩn quanh!

Trong chớp mắt, cô nhìn lại thì thấy một hàng chữ trong hộp thoại tin nhắn: Đối phương đang soạn tin...”
Nhìn ic1on mà đối phương gửi, anh: “...”

Lục Kiêu hơi cau mày, vẻ mặt rất khó tả.

Thời gian gửi khá lâu rồi, vào buổi trưa hôm nay.
Ánh mắt anh sâu hơn vài phần, do dự rồi đặt tay lên bàn phím.
Vất vả chờ đợi tin nhắn, đến lúc nhận được hồi âm cô lại luống cuống tay chân.

Cô vội vàng hít một hơi thật sâu để bình tĩnh lại, suy nghĩ một lát mới gửi một icon đi.

“GRừ” một tiếng.
Nhưng chỉ chờ trong giây lát, Lục Kiêu đã trông thấy tin của người kia, dù chuẩn bị sẵn tinh thần nhưng anh vẫn ngẩn ngơ.

Chỉ thấy ba chữ:

[Thượng Lộ Tiêu.]

Còn kèm thêm một dòng [Tên tôi là Thượng Lộ Tiêu. Là đồng nghiệp ở Cục Lâm nghiệp đã từng làm việc chung với anh.]