Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 66: Vào hang cọp!



Ôn Huyền cứ đứng đó nhìn chằm chằm vào bóng lưng ngày một xa dần của Lục Kiêu, dây thần kinh trong đầu kéo căng hết cả ra, trái tim cũng như nh1ảy lên cổ họng.

Đây là phản ứng mà cô không thể khống chế được, trong lúc lo lắng cho anh, tận sâu nơi đáy lòng cô lại xuất hiện một c2ảm giác vô cùng phức tạp.

Phồn hoa lộng lẫy, hưng thịnh thái bình. Nghe vậy, gã đàn ông áo xám tức giận mắng: “Mày đang nghi ngờ tao đó hả? Mẹ kiếp, tạo đã cắt đuôi lũ khốn đó từ hôm qua rồi! Chiếc xe chạy hàng trăm cây số, nó đuổi theo tao kiểu gì?”

Đầu dây bên kia lại nói gì đó, cơn tức của gã dịu đi đôi chút. Gã vừa đi vừa ngoái đầu nhìn xem xung quanh có ai khả nghi không.

Mặt nạ của Tây Tạng rất nổi tiếng, có rất nhiều du khách mua nó về làm quà kỷ niệm, cũng có không ít người đeo nó ra đường chơi. Gã đổ xám cứ quay đầu nhìn lướt qua, cuối cùng ánh mắt của gã dừng lại vài giây
Nhưng tất cả cũng chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi.

Trong7 lúc những khách du lịch giống như cô đang tận tình hưởng thụ một cuộc sống bình yên thoải mái, ngắm nhìn tổ quốc muôn màu muôn vẻ, thì ở một 7nơi không ai hay biết, có rất nhiều người đang phải chống

chọi, chiến đấu nơi tuyến đầu vì họ!
Một người đàn ông mặc bộ đồ màu xám đang đi qua khu náo nhiệt thì đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại.

Gã nhanh chóng bắt máy, ngay sau đó, đầu dây bên kia vang lên một âm thanh hơi trầm và khàn.

“Mày chắc chắn không ai đuổi theo chứ?”
Xác định được hang ổ của bọn chúng là có thể tóm gọn cả lũ!

Sau khi nhắn tin xong, Lục Kiêu thấy gã áo xám đi vào khu chung cư, đến khi gã khuất bóng anh mới bắt đầu quan sát tòa nhà.

Tầng một là ga-ra để xe, tầng hai và tầng bốn đều có người đang phơi quần áo, còn có đồ của trẻ con, ở tầng ba thì truyền tới tiếng ho của một cụ già, chỉ có tầng năm và tầng sáu là im phăng phắc.
Gã vừa quay lưng đi, một người đàn ông đang đứng trong đoàn du lịch đột nhiên tháo mặt nạ xuống, rồi dứt khoát rời đi mà không hề để ý tới hai cô gái đang nằng nặc đòi xin WeChat của anh.

Mười phút sau, Lục Kiêu thấy gã áo xám tới gần một khu chung cư.

Anh núp vào một góc, sau đó thông báo vị trí của mình cho những người đang chờ mình ở khu này.
Lục Kiêu thu ánh mắt về, thấy gần đó có một bác gái đang ngồi bán quần áo.

Lúc xuất hiện dưới tòa chung cư, Lục Kiêu đã hoàn toàn thay đổi. Anh mặc áo khoác màu đen bằng da, còn đeo cả kính râm, trên cổ đeo một sợi dây chuyền màu vàng, mái tóc ngắn chải về phía sau, để lộ trản cùng với