Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc

Chương 1456




Liễu Khai Hồng trợn mắt há hốc mồm nhìn 13 hộ pháp trưởng lão, chuyện kế tiếp thậm chí không cần Liễu Như Nhạn cùng cung chủ Bách Hoa Cung như ông mờ miệng, 13 hộ pháp trưởng lão đã an bài thỏa đáng, bọn họ đã khẩn cấp muốn tuyên bố với bên ngoài, Bách Hoa Cung, đã có được cường giả khí tức cảnh.

Bọn họ đã rất khẩn cắp nhìn thấy vẻ mặt khiếp sợ thất sắc của các đại môn phái trong giới võ giả.

Liễu Mạn Mạn cũng vẻ mặt mờ mịt.

Một khắc trước 13 hộ pháp trưởng lão còn đang kiên quyết phản đối, hiện tại trình độ nhiệt tình, hận không thề hiện tại gọi thẳng cô là thánh nữ.

Sở Trần cũng không biết tình huống y quán Liễu gia, anh đã đi tới quán bar 21, không cỏ nhiệm vụ đặc biệt, chì là thuần túy muốn thả lỏng một chút.


Trong phòng, hai người Sở Trần cùng Tiêu Phong uống thỏa thích, đồng thời, Sở Trần cũng gọi Hạ Bắc, công ty Bắc Trần kinh doanh càng ngày càng nhiều, Hạ Bắc cũng càng ngày càng bận rộn, hiện tại Hạ Bắc cũng không còn là tam thiếu gia phế Hạ gia nữa, nhảy vọt trở thành thương

kiêu trẻ tuồi nóng bỏng.

“Anh Trần, uống ly này.” Hạ Bắc nâng chén rượu lên: “Nghe chị dâu nói, địa điểm mới của Bắc Trần ở kinh thành đã được sửa sang, em cũng chuẩn bị sẵn sàng, đến lúc đó, chúng ta chinh chiến kinh thành.”

Sở Trần cùng Hạ Bắc chạm ly, chúc Bắc Trần thành công.

Sau rạng sáng, Giang Ánh Đào mới đẩy cửa phòng lớn, khoan thai đến trễ.

“Cô Đào, nên tự phạt ba chén đi.” Sở Trần mỉm cười, đồng thời cũng tò mò vì sao Giang Ánh Đào đến muộn, phải biết rằng, quán bar này tuy rằng đầu tư rất lớn, nhưng chẳng qua chỉ là nghề phụ của Giang Ánh Đào, bình thường, cô sẽ không đằu nhập trọng tâm rắt lớn vào hoạt động của quán bar.

“Chì là ba ly rượu, khó có được chị Đào sao?” Tư Đồ Tĩnh đi theo vào hỗ trợ.

Giang Ánh Đào cũng không có nhăn nhó, trực tiếp cầm lấy ly rượu, uống liền ba ly, ngồi xuống: “Tôi vừa rồi đang họp, Sở đội tạm thời triệu tập hội nghị, tổ trưởng các tồ điều tra Cục đặc chiến đều phải tham gia.”


“Có chuyện?” Sở Trần hỏi.

“Về giới võ giả nước ngoài.” Sau khi Giang Ánh Đào uống 3 ly rượu, dưới ánh đèn chiếu rọi, khuôn mặt hơi hồng nhuận, đôi mắt hoa đào có vẻ ướt át mê người, cô chính là loại nữ yêu tinh hồn xiêu phách lạc. Sở Trần ngồi bên cạnh Giang Ánh Đào có loại cảm giác tùy thời tùy chỗ đều phải đối mặt với các loại khảo nghiệm. “Vụ án đội ngũ võ giả Chiến Long Đảo bị giết khiến cho Cục đặc chiến rất coi trọng, nếu giới võ giả nước ngoài không an phận, một khi đồ bộ, sẽ nhấc lên gió tanh mưa máu, cho nên, trong khoảng thời gian này, Cục đặc chiến phái ra từng đội ngũ ra biển điều tra, điều tra tin tức.”

“Ban đầu chì mang theo một cuộc tìm kiếm mù quáng, tuy nhiên, với sự điều tra sâu hơn của cồng tác điều tra, chúng tôi đã nắm bắt được ngày càng nhiều thông tin.” Giang Ánh Đào mở miệng: “Thứ nhất, đã có thể xác định chính là, Chiến Long Đảo quả thật bị Thiên Ngoại Thiên chiếm lĩnh, Chiến Long Đảo bây giờ, là cường giả Thiên Ngoại Thiên định đoạt.”

Tin tức về Thiên Ngoại Thiên, Sở Trần lúc Giang Ánh Đào trao đồi đã nói cho cô biết.

“Thứ hai, từ sau khi Chiến Long Đào bị chiếm, phạm vi vùng biển hỗn loạn, thường xuyên bộc phát chiến đấu,

vùng biền hiện giờ tràn ngập tính nguy hiểm.” Giang Ánh Đào nhìn Sở Trần một cái: “Tùy tiện ra biển mà nói, sẽ rất nguy hiểm.”

Cô biết Sở Trần sắp ra biển.

“Còn nữa, người của chúng tôi, không thể tìm thấy đảo vỏ ốc mà anh nói.”


Giang Ánh Đào nói rắt nhiều tin tức cho Sở Trần, đều là về tình huống vùng biển.

“Hội nghị lần này của Sở đội, còn cỏ một trọng điểm, chính là yêu cầu tồ điều tra nhanh chóng nắm giữ hành tung của rất nhiều hải tặc lưu lạc trong phạm vi vùng biển.” Giang Ánh Đào nghiêm nghị nói: “Trên phạm vi toàn cầu, còn có

không ít vùng biển ở chỗ sâu, hải tặc hoành hành, hiện giờ dưới tình huống giới võ giả vùng biển hỗn loạn, hải tặc càng thêm hành động càng ngày càng nghiêm trọng, mấy ngày gần đây, cỏ vài chiếc thuyền cỡ lớn gặp phải sóng lớn hải tặc cướp giết, có người chỉ là tổn thất tài vật, có người thậm chí còn xảy ra giết người.”

Vừa dứt lời, sắc mặt Sở Trần đột nhiên biến đồi.

Cướp biền hoành hành!

Cha mẹ anh vẫn còn trên một con tàu biền!

Sở Trần lập tức gọi điện thoại cho nhị thúc, lần này cuối cùng cũng chủ động đề nghị đến số điện thoại liên lạc của cha mẹ.