Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc

Chương 453



Sau buổi biểu diễn, Tiêu Lãng còn một số việc cần giải quyết, nhưng Sở Trầncuối cùng không nhịn được bước ra ngoài trước.

Cô thật sự không nghĩ tới, Tiêu Lão này lại hung hãn như vậy.

Sở Trần hơi nhướng mày.

Advertisement

Lúc này, ở một bên khác xuất hiện mười mấy người, bước nhanh đi tới.

“Trần Ca.”

Hạ Bắc hét lên, “Tôi tới.”

Advertisement

Sở Trần liếc nhìn Hạ Bắc với vẻ mặt kinh ngạc.

Hạ Bắc thật sự mang theo hơn chục người

tới đây, những người này thoạt nhìn hình như đều là người luyện võ.

Tuy rằng đây là Dương Thành, Liên Minh Tông Sư Cửu Thành cũng không dễ chọc, Hạ Bắc lại có thể dem người ra ngoài, điều này cho thấy anh ta đã thuyết phục được phụ thân của mình.

“Trần Ca, An thúc cùng Kiên thúc đều là cao thủ tông sư.”

Hạ Bắc nghiêm nghị nói.

Sở Trần khẽ cười chào hỏi hai vị tông sư trung niên.

“Hạ Quảng An, Hạ Gia dám đến quản chuyện củaLiên Minh Tông Sư Cửu Thành?”

Vệ Thu Căn nhìn chằm chằm vào một tông sư với vẻ mặt bất thiện.

Vẻ mặt của Hạ Quảng An rất bình tĩnh, “Hạ Gianhư thế nào lại đắc tộiLiên Minh Tông Sư Cửu Thành, chẳng qua, chúng ta không thể nhìn việc một liên minh lớn như vậy lại có thể bắt nạt một tông sư trẻ tuổi, Liên Minh Tông Sư Cửu Thànhcác ngươikhông muốn Sở Trần, Liên Đoàn Quyền Minh Thiên Nam luôn rộng cửa cho Sở Trần.”

Khi Hạ Quảng An đề cập đến ‘Liên Đoàn Quyền Minh Thiên Nam’, gương mặt của các tông sư phía đối diện không khỏi lộ ra vẻ cười nhạo.

“Thiên Nam Quyền Minh? E rằng giờ đây còn không có tới mười tông sư ởtrong Thiên Nam Quyền Minh đi.”

Lý Trí Quân chế nhạo, cười nói, “Thật sự là đáng tiếc, nghĩ lại khi đó, Thiên Nam Quyền Minhdanh chấn cả nước, vậy mà hiện tại… chỉ có thể nói là có chút lịch sử mà thôi.”

Nghe vậy, trong mắt Hạ Quảng An lộ ra vẻ tức giận, nhìn chằm chằm Lý Trí Quân.

Ánh mắt của Tiêu Thiên Hà rơi vào Sở Trần, “Cậu nghĩ có thể dựa vào hai tông sưhết thời của Liên Đoàn Quyền Minh Thiên Nam,hữu dụng sao?”

“Tiêu lão tồng sư thực là rắt có tự tin.”

Sở Trần nhẹ giọng đáp lại.

Hẳn vốn muốn đi ra ngoài giải thích rõ ràng, tất cả chuyện này chỉ là do Vệ Thu Căntự biên tự diễn, nhưng giọng điệu kiêu ngạo, cao cao tại thượng của đối phương đã khiến Sở Trần tức giận.

Không ít người thần sắc kinh ngạc nhìn Sở Trần.

Giọng điệu của Sở Trần dường như không

có ý thỏa hiệp với Liên Minh Tông Sư Cửu Thành.

“Sở Trần muốn cường ngạnh vớiLiên Minh Tông Sư Cửu Thành sao?”

Vinh Đông hai mắt sáng rực, chỉ cần nghĩ đến điều đó hắn đã cảm thấy hạnh phúc.

Theo suy nghĩ của Vinh Đông, Sở Trần đã ngày càng đi xa hơn trên con đường chết.

Tiêu Thiên Hà chế nhạo, ánh mắt nhìn thẳng Sở Trần, “Ta đã cho ngươi cơ hội quỳ xuống để giải thích, ngươi lại từ chối, thật sự muốn xem bản lĩnh của ngươi.”



Sờ Trần cười, buông tay Tống Nhan, “Bà xã à, em hãy lui qua một bên xem ta dạy dỗ những kè cậy già lên mặt một bài học nào.”



Tống Nhan khóe miệng giật giật.



Những lời nói của Sở Trần chắc chắn đã đổ thêm dầu vào lửa.



Đám tông sư của Liên Minh Tông Sư Cửu



Thànhnhịn không được đã muốn động thủ.



“Chờ một chút.” Phía sau Sở Trần, Tiêu Lãng vội vã đi ra.



Tiêu Lãng và Tiêu Ly bước ra ngoài.



“Sao anh không đợi tôi một lát.”