"Khuynh, tôi không phản đối chuyện của cậu và Oản Oản nhưng nếu bác gái và bà nội biết thì liệu họ có tức giận không?"
Mộ Khuynh vẫn thản nhiên như không có chuyện gì
"Bà nội thì không sao nhưng mẹ tôi...tôi sẽ tìm cách!"
Với cách nói này Lý Tinh biết chắc Mộ Khuynh vẫn chưa có kế hoạch gì, anh càng lo lắng hơn nữa.
"Vậy cậu định khi nào thì tổ chức hôn lễ?"
"Ngay sau khi Oản Oản khoẻ lại!"
Lý Tinh nghe xong thì ngạc nhiên đến ngây người
"Tại sao lại gấp như vậy?"
"Ván đã đóng thuyền thì dù mẹ của tôi phản đối cũng phải chấp nhận thôi!"
"Khuynh, cậu chắc chắn rồi chứ?"
Mộ Khuynh khẳng định với gương mặt đầy tự tin và kiên định
"Tôi chắc chắn!"
"Dù có hơi điên rồ nhưng mà...."
Lý Tinh cười một cách đầy tự hào
"Như vậy mới là bạn thân của Lý Tinh này chứ!"
Bệnh viện
Tiểu Vy cẩn thận đỡ Oản Oản ngồi dậy
"Cậu thấy thế nào rồi?Còn đau không?"
Nguyệt Oản Oản hít thở sâu, đau đớn nhăn mặt lại
"Chỉ cần không thở mạnh thì sẽ không đau!"
Tiểu Vy tặc lưỡi, khó chịu nhìn Oản Oản
"Cậu chỉ cần nói là được rồi, đâu cần phải hành động. Tự nhiên cái làm đau bản thân à"
"Được rồi sau này mình sẽ không như vậy nữa!"
Tiểu Vy nhìn đồng hồ
"Sau họ còn chưa về nữa? Làm gì mà lâu thế không biết"
Lời vừa dứt thì cánh cửa mở ra, Mộ Khuynh và Lý Tinh mỗi người xách một túi đồ mang vào đặt lên bàn
"Oản Oản, anh có mua cháo cho em đây"
Mộ Khuynh nhanh chóng lấy cháo đi đến ngồi bên giường bệnh của Oản Oản, cẩn thận thổi nguội rồi đút cho Oản Oản.
"Vy Vy, anh cũng có mua cơm cho em, em qua đây ăn cho nóng"
"Dạ!"
Tiểu Vy tạm giao việc chăm sóc Oản Oản cho Mộ Khuynh, đi đến ngồi bên cạnh Lý Tinh.
"Em chăm sóc Oản Oản chắc cũng mệt rồi hay về nghỉ ngơi đi?"
Tiểu Vy vừa gấp đồ ăn vừa nói
"Không được! Dù sếp và Oản Oản sắp kết hôn nhưng có những chuyện không thích hợp để anh ấy làm"
Lý Tinh thấy Tiểu Vy lo cho Oản Oản nhiều như vậy vừa vui vừa ghen tị
"Anh cũng muốn được em chăm sóc như vậy..."
Tiểu Vy núng vào trán Lý Tinh một cái rõ đau
"Đừng nói nhảm nữa, em đánh anh đó"
Lý Tinh nắm lấy tay Tiểu Vy
"Được,được! Anh không nói nhảm nữa!"
"Em đợi anh một chút, anh rót nước cho em"
Mộ Khuynh đặt bát cháo lên bàn rồi đi vòng qua đầu bên kia rót một cốc nước. Oản Oản đưa tay định lấy cốc nước
"Em có thể tự uống được..."
Mộ Khuynh nhẹ nhàng gạt tay Oản Oản ra
"Để anh!"
Mộ Khuynh cẩn thận đút nước cho Oản Oản uống.
"Anh quyết định rồi, anh sẽ mời bác sĩ giỏi nhất về chăm sóc cho em"
Nghe Mộ Khuynh nói, Oản Oản bị sốc nên sặc nước
"Không cần phiền phức như vậy! Vết thương này cũng không nặng lắm, vài ngày nữa sẽ lành lại thôi"
"Anh muốn em điều dưỡng cơ thể thật tốt để thật rạng rỡ trong hôn lễ"
Nguyệt Oản Oản sững người
"Hôn lễ?"
Sợ Mộ Khuynh bị giận, Lý Tinh bèn nói giúp
"Oản Oản, chuyện là cậu ấy muốn sớm được chăm sóc cho em nên mới tổ chức hôn lễ sớm đến như vậy. Em đừng trách cậu ấy nha"
Oản Oản nhìn Lý Tinh
"Sớm là khi nào?"
Mộ Khuynh đáp lời
"Ngay khi em khoẻ lại!"
Cả Nguyệt Oản Oản và Tiểu Vy đều bị Mộ Khuynh làm cho bất ngờ. Hôn nhân đại sự là chuyện hệ trọng nhất của đời người vậy mà Mộ Khuynh lại vội vàng như vậy. Hơn nữa Nguyệt Oản Oản cũng còn trẻ, độ tuổi của cô ấy hiện tại không thích hợp để kết hôn.
"Khuynh, có cần phải gấp gáp như vậy không? Em vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng tâm lý. Hơn nữa...em cũng chưa gặp gia đình anh...."
Mộ Khuynh nắm tay Oản Oản
"Sớm muộn cũng sẽ gặp thôi"
Dù Mộ Khuynh có nói gì thì nổi lo lắng trong lòng Oản Oản vẫn không thể nguôi ngoai
"Nhưng..."
"Không nhưng nhị gì nữa! Anh đã sắp xếp hết rồi, bây giờ em muốn phản đối cũng không kịp nữa"
Lý Tinh lắc đầu cảm giác đầy chán nản, thầm nghĩ"cậu ta nói dối trắng trợn luôn, chỉ mới quyết định tổ chức thôi chứ đã sắp xếp gì đâu?"
Ba ngày sau
Sau khi kiểm tra tổng quát,nhận thấy tình trạng sức khoẻ của Oản Oản đã tốt hơn bác sĩ đã cho phép Oản Oản về nhà. Trước khi lên xe trở về, bác sĩ riêng mà Mộ Khuynh mời cũng đã đến để chăm sóc Oản Oản trên đường về.
***
Mộ Khuynh dìu Oản Oản ngồi xuống sofa, còn anh thì vào bếp nấu một ấm nước nóng.
Khi Nguyệt Oản Oản đang định lấy điện thoại gọi về cho mẹ thì nghe thấy chuông cửa, cô định đứng lên đi ta mở cửa thì Mộ Khuynh nhanh như một cơn gió từ phòng bếp đi đến mở cửa.
"Sếp, tôi mang đồ của anh đến đây!"
Nguyệt Oản Oản từ trong nhìn ra thì thấy Vỹ Khiếu mang theo một chiếc vali khá to.
"Đừng nói là anh sẽ ở đây nha?"
Mộ Khuynh vừa kéo vali vừa thản nhiên nói
"Tất nhiên! Làm sao anh để vợ sắp cưới cô nam quả nữ ở cùng nhà với vị bác sĩ kia? Hơn nữa anh còn phải chăm sóc em nữa, qua đây ở cũng tiện hơn"
Oản Oản thở dài, cô đã hết cách với Mộ Khuynh rồi. Làm gì anh ấy cũng nghĩ ra lý do để nói được.
Nguyệt Oản Oản chầm chậm đứng dậy đi vào phòng, trước khi đi cô để lại một câu
"Vậy anh ngủ ở đó nhé!"
Mộ Khuynh không cam tâm nhìn theo bóng lưng Oản Oản nhưng cũng hết cách rồi, dù sao Oản Oản cũng đang bị thương. Hơn nữa anh đâu có một mình, ở đây còn có vị bác sĩ kia nữa mà.