Vưu Vật - Nhi Hỉ

Chương 234: Đường ngọt không?



Ngay khi Khương Nghênh nhấn nút chia sẻ lại trên weibo, dưới bài viết trở nên phấn khích.

Bình luận và lượt thích vượt quá 10.000 chỉ trong vài phút.

Trước đây Khương Nghênh chưa bao giờ có hứng thú đọc bình luận, hôm nay cô thản nhiên xem qua hai bình luận mà không biết động cơ của mình là gì.

Những bình luận đầu tiên đến từ một số tên tuổi lớn trong công ty.

- Chúc sếp và vợ có một cuộc hôn nhân hạnh phúc!

- Chúc vợ chồng sếp hạnh phúc dài lâu!

Toàn bộ đều là chúc mừng, không có gì khác cả, có thể thấy được mọi người đều rất cẩn trọng.

Khương Nghênh lướt đọc hai bình luận, với tay lấy cốc nước trên bàn, cô đang định đi rót nước, nhưng khung ảnh trước mặt lôi kéo ánh mắt cô.

Khung ảnh pha lê trong suốt chứa bức ảnh thứ hai được tung ra trong bài đăng thông báo chính thức của Châu Dị hôm nay.

Bàn tay Khương Nghênh đang cầm cốc nước chợt siết lại, cô khựng lại một lúc.

Khương Nghênh đang suy nghĩ xuất thần thì cửa văn phòng được mở ra sau tiếng gõ, Kiều Nam cầm một chiếc hộp nhỏ khá xinh đẹp đưa cho cô.

Khương Nghênh nghi hoặc: “Gì vậy?"

Nụ cười nơi khóe môi Kiều Nam thật tươi, đến lộ cả răng:

“Kẹo cưới.”

Khương Nghênh:

"Cô sắp kết hôn?"

Kiều Nam:

"Là của chị và Sếp Châu. Sếp Châu vừa mới nhờ trợ lý Trần chia cho từng người, anh ấy nói trước đó đã bí mật kết hôn, nên giờ sẽ cho mọi người."

Nhìn kẹo cưới Kiều Nam đặt trước mặt, Khương Nghênh nhất thời không biết phải nghĩ gì.

Ai có thể nghĩ ra được chứ?

Vốn bản thân là đương sự nhưng cũng được nhận kẹo cưới của mình.

Khương Nghênh một tay cầm cốc nước, tay kia cầm hộp kẹo cưới lên nhìn một lúc, khóe môi cong lên.

Lúc Khương Nghênh đang xem hộp kẹo, Kiều Nam vẫn nhìn cô chăm chú, thấy nụ cười trên môi Khương Nghênh, cô nghiêng người về phía trước nói:

"Chị Khương, sếp Châu để bức ảnh đó lên bàn của chị lúc nãy đó."

Khương Nghênh ngước mắt lên:

“Vừa rồi anh ấy đến đây à?”

Kiều Nam gật đầu như gà mổ thóc:

“Dạ, mặt mày anh ấy tươi roi rói, em vào làm lâu như vậy nhưng chưa bao giờ thấy Sếp Châu vui đến thế.”

Kiều Nam nói xong, hạ giọng nói nhỏ:

"Chị Khương, sếp Châu thật sự đã yêu thầm chị hơn mười năm à?"

Khương Nghênh gõ đầu ngón tay lên hộp kẹo: “Ừ.”

Ánh mắt Kiều Nam sáng bừng như sao:

"Hâm mộ chị thật đó! Em quyết định từ giờ sẽ làm fan cặp đôi của Sếp Châu và chị. Các cặp đôi ngôi sao cũng chẳng dễ đu như hai người đâu.”

Khương Nghênh nói đùa:

"Tôi vẫn hy vọng cô có thể làm việc chăm chỉ."

Kiều Nam:

"Sau giờ làm việc thì em đu couple, nghĩ đến là thấy hưng phấn. Đu cặp đôi người khác lật thuyền như chơi, nhưng mà anh chị thì là vợ chồng rồi.”

Kiều Nam nói, không thể nào che giấu vẻ hưng phấn trên gương mặt.

Khương Nghênh mỉm cười nhìn cô ấy, tuy không hiểu Kiều Nam đang hưng phấn điều  gì, nhưng cô không thể không thừa nhận, nhìn Kiều Nam như vậy, cô thấy mình rất vui và dễ chịu.

Khương Nghênh đang nghe Kiều Nam liến thoắng thì điện thoại liên lạc trên bàn chợt vang lên.

Khương Nghênh nhận cuộc gọi, giọng nói trầm ấm dễ chịu của Châu Dị vang lên từ đầu bên kia điện thoại:

"Bà Châu, em về rồi à?"

Khương Nghênh nói:

"Ừ, em còn nhận được kẹo cưới."

Châu Dị:

“Ngọt không?”

Khương Nghênh thành thật trả lời:

"Em chưa nếm thử."

Châu Dị trầm giọng cười nói:

"Tới chỗ anh, anh bón cho.”

Khương Nghênh: "..."

Châu Dị nói xong, thấy Khương Nghênh im lặng, giọng cười khàn vang lên trong điện thoại:

"Anh đùa thôi, em sang đây anh nói với em về chuyện Thường Bác.”

Khương Nghênh không trả lời, ngẩng đầu nhìn Kiều Nam.

Kiều Nam đoán người đang nói chuyện đối diện là Châu Dị, cũng hiểu được Khương Nghênh có ý muốn bảo cô ra ngoài.

Nhưng Kiều Nam chớp mắt, cố đứng đó, giả vờ không hiểu:

"Dạ?"

Cặp đôi mà mình đang đu đang ở trước mặt, sao đuổi mình đi được?

Hoàn toàn không thể!!

Khương Nghênh chú ý đến suy nghĩ nhỏ nhặt của Kiều Nam, cô mím môi, cảm thấy nhịp tim đập thình thịch, bèn nín thở hỏi:

“Kẹo anh bón cho có ngọt không?”