Vưu Vật

Chương 375: Gậy ông đập lưng ông



Khương Nghênh bày tỏ ý định của mình trên điện thoại.

Tần Trữ vui vẻ đồng ý:

“Ba ngày nữa, sẽ mở phiên tòa.”

Khương Nghênh:

“Cảm ơn anh.”

Tần Trữ cười khúc khích:

"Dị vừa gọi cho tôi trước cô. Tôi sẽ trực tiếp lên đồn nộp hồ sơ.”

Khi nhắc đến Châu Dị, giọng điệu của Khương Nghênh có chút mất tự nhiên:

"Xin lỗi đã làm phiền anh."

Tần Trữ không phải Bùi Nghiêu, anh chưa bao giờ nhiều lời, anh chỉ hỏi thăm ngắn gọn tình hình của Khương Nghênh rồi cúp điện thoại.

Quá khứ của Dương Băng có thể coi là một lịch sử đen tối.

Khi còn làm gia sư thời còn sinh viên, cô ta đã quyến rũ phụ huynh, bị người vợ kiện lên trường, nếu gia đình không gom góp một khoản tiền để bồi thường cho gia đình học sinh thì gần như không thể tốt nghiệp đại học.

Trong năm đầu tiên vào nghề, tham gia những bộ phim điện ảnh với đề tài lệch lạc để tăng nhận diện với công chúng.

Năm tiếp theo, quản lý của cô đưa cho cô một bộ phim truyền hình cổ trang với cái nhìn tích cực về cuộc sống, bộ phim đã trở thành một bộ phim ăn khách.

Bắt đầu từ năm thứ ba, về cơ bản không có tác phẩm hay, bao nhiêu năm qua, cô ta vẫn luôn gặm nhấm sự nổi tiếng của tác phẩm cũ.

Thỉnh thoảng lại có một bộ phim truyền hình mới trầm lắng được tung ra, trước mỗi lần phát sóng, cô ta chắc chắn sẽ gây vài chuyện cạch mặt với đồng nghiệp.

Lợi dụng việc người ngoài không biết nội tình của giới này, lại dựa vào việc mình có một nhóm fan cuồng nhiệt, nên cô ta có thể tùy tiện tạt nước bẩn vào người khác.

Phòng quan hệ công chúng của Châu Thị Media chưa bao giờ vô dụng.

So sánh dòng thời gian đăng trên weibo của Dương Băng với ngày phát hành một số bộ phim truyền hình mới của cô ta.

So với những so sánh mà cô đưa ra để tạt nước bẩn vào Thiệu Hạ, những điều này thực sự có căn cứ.

Không chỉ vậy, các bài đăng và video trên weibo của cô ta lật tẩy bằng chứng cô ta cạch mặt người hâm mộ cũng được lên hàng hot search trước khi cô ta kịp xóa.

Một hòn đá khuấy động mặt hồ, trên weibo của Dương Băng và quản lý có rất nhiều lời lăng mạ.

[Cứ đôi ba bữa lại nổi lên vạch mặt người ta, kiếp trước cô là gà chọi à?]

[Hôm nay cạch mặt người ta gây tổn thương cho cô, mai cô cạch mặt người nọ cướp tài nguyên của cô, mốt rồi lại cạch mặt fan chê cô, đúng là chịu luôn. Không ngờ cô vẫn còn là nhân vật công chúng đó.]

[Sau khi đọc những gì Châu Thị Media đã đăng, và nhìn lại những gì cô đã tiết lộ trước đó, tôi cảm thấy cô đúng là hài.]

Cơn sóng này chưa yên thì sóng khác lại tới. Cùng lúc đó, bài đăng với tiêu đề: “Khi bạn chết, cả thế giới bỗng dưng yêu bạn” đã nhận được hơn 10 triệu lượt bình luận chỉ trong tích tắc.

Bài đăng được đăng bởi Thích Hạo, và nó đã tiết lộ những tin nhắn riêng tư do người hâm mộ của Dương Băng gửi cho Thiệu Hạ.

[Người gây tổn hại cho người khác thì bà ngoại sẽ chết.]

[Nội tâm cô đúng là mạnh mẽ, chị Băng đã công khai cô như vậy mà cô vẫn cứ bình thản. Quả nhiên, cô đúng là chẳng có mặt mũi gì, vô địch rồi.]

[Bầu không khí đến vậy rồi, nếu cô còn không chết thì có hơi vô lý phải không?]

Những lời trong tin nhắn riêng ác độc dần lên.

Người ta nói bản chất con người vốn là tốt, nhưng trong những tin nhắn riêng tư của Thiệu Hạ, bạn không thể nhận ra lương thiện ở đâu nữa.

Bạn cho rằng tin đồn là dành cho người khôn ngoan?

Không, trong xã hội này, tin đồn chỉ dừng lại ở người đã khuất.

Chỉ bằng cách buộc tất cả mọi người phải chết thì mới có thể ngăn chặn những người được gọi là chính nghĩa đó mới có thể dừng lại.

Tất nhiên, có một nhóm nhỏ dù có chết, họ cũng không cho bạn được yên tĩnh.

Sau cái chết của Thiệu Hạ, người ta vẫn để lại tin nhắn trên weibo và gửi tin nhắn riêng cho cô.

[Chết thật à? Có ai còn sử dụng tài khoản này không? Quản lý của Thiệu Hạ ở đâu? Đoàn đội thì sao? Gửi cho chúng tôi giấy chứng tử để chúng tôi có thể xem.]

[Thật buồn cười là bạn vẫn có thể trở thành một ngôi sao với sức chịu đựng tinh thần nhỏ bé này?]

[Không phải chứ, chỉ vậy mà chết à?]

Truyện được đăng tại TruyenMoi.org

[Chúng ta chỉ thuận miệng nói mà thôi, không phải là lại đổ vào đầu chúng ta chứ?]

Nhìn vào những tin nhắn, tin nhắn riêng tư, người ta không khỏi choáng váng mà còn tự hỏi liệu người có thể gõ những dòng chữ ác ý này có phải là con người hay không?

Loại linh hồn nào bên trong cơ thể họ?

Sau bài đăng này, Thích Hạo liên tiếp đăng hai bài đăng trên weibo.

Đầu tiên là ảnh chụp màn hình những gì Thiệu Hạ đã đăng trên weibo trước khi qua đời: Không tha thứ, không hòa giải, tôi sẽ không bao giờ cần xin lỗi những người đã làm tổn thương tôi trong cuộc đời này.

Bài thứ hai là cảm xúc của chính Tề Hạo: Tôi không yêu cầu bạn phải đồng cảm, cũng không mong bạn cũng có cảm giác như vậy, nhưng khi bạn không hiểu được sự thật, bạn có thể giả vờ nhắm mắt làm ngơ đừng đổ thêm dầu vào lửa được không?

Hình ảnh đi kèm là hình ảnh động, Thiệu Hạ mặc một chiếc váy ren khi quay phim dưới băng tuyết, toàn thân run lên vì lạnh.

Bài đăng của Thích Hạo và weibo đã trực tiếp đẩy sự việc lên hàng hot search.

Mọi người nhìn thấy đều thở dài.

Khương Nghênh vừa uống xong cà phê thì nhìn thấy những bài này.

Cô tựa lưng vào ghế và im lặng.

Khương Nghênh di chuyển đầu ngón tay trên chiếc máy tính bảng trong tay để đọc tin nhắn dưới bài đăng cuối cùng của Thiệu Hạ trên weibo.

Một số mắng mỏ cô, một số động viên cô, và một số giận dữ với cô vì đã không đáp ứng được kỳ vọng.

[Nếu cô chết, chẳng phải là những kẻ đã hại cô cười nhạo hay sao?]

Cô tuyệt vọng muốn chết, thì còn sợ ai cười nhạo nữa chứ?

[Đừng phụ lòng những người yêu thương bạn!]

[Hãy nghĩ đến quản lý của bạn và những người hâm mộ âm thầm ủng hộ bạn ở hậu trường, nếu bạn chết như thế này, bạn không thấy có lỗi với họ sao?]

Những lời này đúng là có ý tốt, nhưng chỉ để lại sau cái chết của Thiệu Hạ, nếu nhìn kỹ, liệu có thấy sự ích kỷ của con người trong đó không?

Cô đã chết, cô bị những anh hùng bàn phím đó ép chết, nhưng bạn nói với cô ấy, khi chết cô ấy có quan tâm đến cảm xúc của người khác không?

Khương Nghênh cuộn lên và dừng lại ở một bình luận tiêu cực.

[Chỉ một khó khăn nhỏ như vậy mà đã muốn chết, trái tim thủy tinh ư?]

Khương Nghênh hít một hơi thật sâu, gõ ra một chuỗi chữ: Tôi nghĩ bạn trông rất xấu xí.

Bên kia đang online và gần như trả lời ngay lập tức: Bạn đang nói ai xấu? Bạn điên à? Bạn là ai?

Khương Nghênh: Khi tôi nói bạn xấu, bạn cảm thấy tức giận, trằn trọc, không thể ngủ được, nhưng bạn lại coi thường một người đã chịu nhiều đau khổ trong cuộc sống và có trái tim yếu đuối, bạn có nghĩ điều đó là phù hợp không?

Bên kia không trả lời.

Khương Nghênh để lại một tin nhắn khác: Tôi là Khương Nghênh, Trưởng bộ phận quan hệ công chúng của Châu Thị Media và là bạn của Thiệu Hạ.

Đối phương hoàn toàn không có phản hồi, một lúc sau lặng lẽ xóa tin nhắn.

Dương Băng bị bạo lực mạng, trước khi đoàn đội của cô ta kịp trấn áp dư luận, người của Cục Công an đã đến và đưa cô đi.

Tiếp đó là phát ngôn của Tần Trữ: Kiện Dương Băng vì tội phỉ báng và tung tin đồn gây ra cái chết của người liên quan.