Tôi tỉnh dậy trong tình trạng bẩn thỉu nhưng lại cảm thấy sảng khoái, rồi nhận ra bản thân đang ở đâu thì tất cả niềm vui tan biến, nhường chỗ cho tiếng hét thất thanh đầy kinh hãi.
Điều tôi muốn nhất hiện tại là nằm co ro khóc, nhưng mối nguy hiểm luôn rình rập của c·ái c·hết cận kề lại là động lực mạnh mẽ. Vì vậy, thay vào đó, tôi đổ một ít nước vào xô đựng giẻ lau mà tôi nhặt được, cởi hết quần áo, và cố gắng làm sạch cơ thể bằng vải flannel và xà phòng, sau đó mặc lại bộ quân phục theo cách tốt nhất có thể.
Thật không may, cái bụng và vai khiến việc này trở nên khó khăn, vì tôi không thể nào cài nút quần hoặc đóng áo được. Tôi cố hết sức mới cài được nút quần còn cái áo thì tôi bỏ cuộc. Thôi thì cứ phơi cái bụng béo ra ngoài.
Tôi bỏ bữa sáng.
Kiểm tra bản đồ trong đầu, tôi vạch lộ trình tới kho v·ũ k·hí. Tôi buộc vài thanh lương khô lẫn chai nước vào vào xe nâng tay, 1 tay cầm ống thép, 1 tay đẩy xe nâng ra khỏi cửa và đi về phía bên phải. Sau khoảng một cây số, tình trạng ở đây tồi tệ hơn. Một thứ gì đó đã bẻ cong vách ngăn, sàn nhà bị co rúm lại, những bức tường đầy lỗ hổng, và ở một chỗ, nhiều khoang lẫn hành lang đã bị thổi bay. Thứ duy nhất giữ không khí bên trong lại là một bề mặt đen nhẵn mà E-SIM thông báo cho tôi là lá chắn chân không.
Cái lỗ hổng mang lại cho tôi cảm giác giống hệt như cánh cửa ở căng tin, rằng bên ngoài là c·ái c·hết, và nó sẽ không đến từ sự giảm áp nhanh chóng.
Hệ thống thông báo liên tục của E-SIM quả là hữu ích. Nó cho tôi biết Liên Bang sử dụng lá chắn hư không để kiểm soát thiệt hại khẩn cấp, và họ có thứ tốt hơn nhiều cho chiến đấu được gọi là trường giảm tốc độ siêu tốc. Điều này khá đáng lo ngại, bởi vì theo như tôi biết, lá chắn chân không là màn bảo vệ năng lượng chính được sử dụng bởi Đế chế.
Mặc dù hệ thống trọng lực nhân tạo hỏng hóc và lá chắn hư không có khả năng đang hút hết toàn bộ năng lượng còn lại trong khu vực này, nhưng đó không phải lo lắng chính của tôi. Tôi nhận được một bản tải kỹ năng khác và có khả năng di chuyển trong điều kiện trọng lực bằng 0. E-SIM giải thích rằng thông thường trạm sẽ quay để tạo trọng lực, tiết kiệm được khoản năng lượng đáng kể. Sự cố hỏng hóc này, cùng với lượng lớn cấu trúc bị hư hỏng mà tôi đang nhìn thấy, cho thấy tình trạng của trạm tệ hơn nhiều so với những gì tôi thấy ở khu vực tôi thức dậy.
Tiếng leng keng cùng tiếng hét vang vọng dọc hành lang. Tôi đi thêm 200 mét nữa. Đường cong giới hạn tầm nhìn của tôi và ở ranh giới của tầm nhìn thì tôi thấy một đám người lùn xanh ngắn với những con dao thô sơ, súng lục rỉ sét và khuôn mặt góc cạnh đang bị xé nát bởi một cặp quỷ đỏ vung những thanh kiếm khổng lồ, có răng cưa. Đằng sau chúng là một tên humanoid to lớn hơn, cây kiếm kiếm bự hơn khẩu súng to hơn lẫn khuôn mặt thô kệch hơn.
Kẻ to lớn kia, tôi không nghĩ ra thứ gì khác ngoài Ork, đang đốc thúc lũ đàn em bé nhỏ hơn, tôi cho rằng là Gretchin trở nên cuồng sát. Khi đến gần, tôi phát hiện ra con Ork đó đang lén lút trốn thoát trong khi hét càng lúc càng to để đám Gretchin không nhận ra nó đang bỏ mặc bọn chúng. Và tôi hiểu tại sao.
Bọn Gretchin dù có quăng bom mìn và bắn súng điên cuồng tới đâu, tất cả đều lệch hướng, ngay cả ở tầm cực gần. hi thoảng gây được thương tích nhưng v·ết t·hương đó không ảnh hưởng tới lũ quỷ mà biến mất trong nháy mắt.
Một nhóm ba Gretchin đang làm gì đó ở phía sau đám đông; hai mươi giây sau, hơn nửa số chúng đ·ã c·hết còn những con còn lại chạy tứ tán. Những con quỷ đỏ, tôi nghĩ là bloodletter, chém những Gretchin đang chạy trốn, bộ ba ở phía sau nâng tạo vật của chúng lên trên đầu, ba quả stikkbomb buộc lại với khố của chúng thành một quả bola tạm thời.
Gretchin lớn nhất giật quả bola ra khỏi hai con còn lại, rồi nhảy cẫng lên vui sướng, quay rồi ném chất nổ vào những bloodletter. Tất cả mắt của Gretchin đều mở to, còn Ork Boy ở phía sau há hốc mồm kinh ngạc khi, trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, mảnh vải bẩn quấn quanh sừng của một Bloodletter, lắc lư qua lại. Trận chiến dừng lại và sự im lặng dường như kéo dài mãi mãi, trước khi ba quả bom stikkbomb p·hát n·ổ bắn tung tóe thịt quỷ với xác Gretchin khắp hành lang.
Thịt quỷ bốc thành khói và bay về phía tôi, tiết lộ vị trí của tôi cho đám Ork đang sửng sốt, đồng thời nạp thêm 0,2% năng lượng dự phòng khẩn cấp.
Con Gretchin ném bola lấy lại bình tĩnh đầu tiên rồi lên tiếng. “Cút đi ‘umie, đây là chỗ của bọn tao!”
Tôi không muốn dính líu đến Ork, đặc biệt ở khoảng cách gần như này. và tôi phải nói gì đây? Tôi là một ‘umie kỉ 3 lần đầu tiên gặp Xeno. Quá sốc, nên tôi cứ đứng đờ ra đấy, chắc chắn với vẻ mặt ngớ ngẩn.
Ork Boy quay lại vỗ mạnh vào gáy con Gretchin to mồm. " Im miệng, nhãi con. Tao mới là sếp ở đây." ó nhìn chằm chằm vào tôi, mặt nhăn nhó hết sức.
Giọng nói trầm của hắn vang vọng khắp hành lang. ""Đây là lãnh địa của bọn tao, cút."
Con Gretchin ném bola nhìn chằm chằm vào Ork Boyz, hậm hực rồi bĩu môi dậm chân đi, lầm bầm làu bàu.
Không biết làm gì hơn, tôi bỏ đi. . Lũ Greenskin chế giễu tôi, nhưng tôi chẳng quan tâm. Tôi thiếu v·ũ k·hí lẫn kiến thức để đối phó với chúng, và không có gì đảm bảo rằng kho v·ũ k·hí chưa b·ị c·ướp phá. Tốt hơn là nghĩ đến chuyện khác, chỉ quay lại khi đã chuẩn bị kĩ lưỡng.
Một số Gretchin đuổi theo tôi, chỉ để đột nhiên bắt đầu lơ lửng. Chúng hoảng hốt la hét, những Greenskin khác cười nhạo chúng, còn tôi thì đi khuất tầm nhìn bọn chúng, hy vọng biến mất khỏi tâm trí của chúng luôn.
Trở về phòng, tôi nằm dài trên chiếc võng, suy nghĩ về cuộc chạm trán. Trạm này có vẻ như đang diễn ra cuộc chiến bất tận giữa tụi ork và đám quỷ. Có lẽ tôi đang ở trong địa bàn của lũ quỷ vì nơi đây chưa b·ị c·ướp phá. Một điểm cộng, vì tôi cần g·iết quỷ lẫn cần tài nguyên.
Thật không thể tin được rằng tôi đã chạm mặt với lũ xeno thích chém g·iết vô độ mà vẫn còn sống.
“Này, E-SIM. Việc g·iết Ork có được tính vào việc mở khóa thêm các mô-đun khác không?
++Giết Ork sẽ được tính để nâng cấp module, nhưng nếu Người Điều Hành muốn hút năng lượng tâm linh Waaagh! để cấp năng cho thiết bị cấy ghép, Người Điều Hành cần sẽ cần một mô-đun chuyên dụng. Đây cũng là giải pháp cần thiết cho các loại năng lượng dựa trên Immaterium khác mà Người Điều Hành có thể gặp phải.++
" Được rồi, cảm ơn."
Tôi cần áo giáp
Tôi cần v·ũ k·hí.
Tôi cần kiến thức và kỹ năng
Trên hết, tôi muốn thực sự được sống. Không phải chỉ là trái tim vẫn đập, khối óc vẫn suy nghĩ, mà là sống đúng nghĩa. Tôi muốn có bạn bè, thức ăn ngon, những buổi giải trí tuyệt vời, một tách trà sữa đậm đà chính hiệu cùng bánh quy sôcôla. Một xưởng để sửa chữa, chế tạo, một khu vườn, có lẽ cả thư viện nữa. Tất cả những điều giản dị ấy khiến cuộc sống đáng sống. Tôi không muốn nghĩ về gia đình.
Đúng vậy. Để đạt được tất cả những điều đó, đầu tiên tôi cần phải thoát khỏi trạm vũ trụ này với tất cả chiến lợi phẩm có thể. Và nếu tôi muốn có lấy một chút tự do và quyền lựa chọn trong thiên hà khốn khổ này, thì cần phải có Giấy phép buôn bán (Writ of Trade) cùng con tàu vũ trụ thật lớn.
Những mục tiêu lớn hơn có thể đợi
Tham vọng nhen nhóm trong lồng ngực tôi và nụ cười mỉm xuất hiện trên khuôn mặt hốc hác.
Bước đầu tiên? Cardio
Giống như tất cả những kẻ béo phì, tôi ngay lập tức tìm kiếm một lối tắt, chỉ lần này, không phải là những viên thuốc giảm cân đáng ngờ, mà là các nanite siêu tiên tiến và một trí tuệ máy móc đáng sợ từ đỉnh cao của nhân loại mà tôi hướng tới.
Trong dữ liệu cho mô-đun hỗ trợ sự sống của mình, tôi phát hiện ra mức độ mở khóa “miễn phí” của mình. Phần cốt lõi của hỗ trợ sự sống là một trái tim sinh học thứ cấp, không chỉ bơm máu mà còn sản xuất một loạt các nanite chuyên biệt. Mô hình này lặp lại cho các cơ quan thay thế khác mà tôi đã nhận được. Các chức năng ban đầu của chúng hiệu quả hơn nhiều lần, tự sửa chữa và bền hơn, và không gian bổ sung mà chúng giải phóng cho phép các chức năng bổ sung.
Gan của tôi cực kỳ mạnh mẽ cho phép sản xuất các c·hất k·ích t·hích chiến đấu và các loại thuốc khác, còn cột sống của tôi được lót bằng bộ nhớ dữ liệu.
Dạ dày của tôi là nhà máy sản xuất mẫu tiêu chuẩn chuyên biệt cho các nanite E-SIM kiêm nhà máy tái chế. Không có gì tôi không thể ăn, giới hạn duy nhất là những gì tôi sẵn sàng bỏ vào mồm.
Ruột của tôi chỉ còn lại phần nhỏ so với chiều dài trước đây, tạo không gian cho các bàng quang dinh dưỡng cũng như tài nguyên, ngoài ra thì còn là nguồn dự trữ máu khẩn cấp và lưu trữ năng lượng linh hoạt.
Cuối cùng, xương cụt của tôi đã được thay thế bằng một cái gai ngoài chiều không gian, một Warp Tap, có thể thu hoạch năng lượng tâm linh. Nó cũng chứa một trường micro-gellar. Bổ sung này khiến tôi bối rối, vì tôi nghĩ rằng các trường gellar yêu cầu giam giữ các psyker trong phòng rồi đưa họ vào giấc mơ vĩnh cửu, nhưng không có gì ngạc nhiên khi công nghệ của Liên bang phá vỡ các quy tắc theo một cách nào đó.
Đúng vậy, trường gellar là một thiết bị ngăn chặn sự tha hóa lẫn bảo vệ các vật thể vật chất trong không gian phi vật chất. Trường gellar rõ ràng không tuyệt vời trong việc ngăn chặn các cuộc t·ấn c·ông trực tiếp của quỷ và, theo dữ liệu, được điều chỉnh để ẩn tôi. Nó không giống như các trường gellar bảo vệ các con tàu lớn của Đế chế trong quá trình du hành warp.
Đúng vậy, nhưng điều đó lại là thứ ít đáng sợ nhất về Warp Tap, lõi của E-SIM. Phần thực sự kinh hoàng của Warp Tap là nó có thể tiêu diệt vĩnh viễn lũ quỷ. Nếu bất cứ ai phát hiện ra điều này, tôi coi như xong đời.
Tôi theo nghĩa đen có thể bóp c·hết Chaos Gods bằng...mông hoặc ăn vặt trên các mạch vô cực của Eldar.
Trên lý thuyết
Giữa vô số lựa chọn cùng nỗi sợ hãi đang dâng lên, "Điều chỉnh Cơ thể" nổi lên như một chức năng thiết yếu. Và may mắn thay, vì đây là tính năng hỗ trợ sự sống nên yêu cầu cần ít hơn: chỉ cần STC được lưu trữ dọc theo cột sống của tôi và năng lượng để vận hành nó.
*Điều chỉnh Cơ thể:*
1,Duy trì cơ thể ở trạng thái hoàn hảo về mặt thể chất.
2,Kéo dài tuổi thọ hoạt động của các thành phần hữu cơ lên 100%.
3,Tiêu thụ 0,1% dự trữ khẩn cấp mỗi giờ.
4,Tăng nhu cầu calo cơ bản lên ít nhất 6.000 calo mỗi ngày.
Năng lượng sẽ là một vấn đề lớn, nhưng dù sao tôi vẫn kích hoạt "Điều chỉnh Cơ thể". Miễn là tôi không tắt chức năng hỗ trợ sự sống, thì tôi chỉ cần thức ăn và nước để thay thế hoặc bổ sung khối lượng cơ thể. Nhu cầu năng lượng, giống như calo, hầu như đều được lấy từ Warp. E-SIM sử dụng các nano của nó để tái cấu trúc thức ăn tôi tiêu thụ thành các chất dinh dưỡng mà tôi có thể sử dụng nhiều lần. Quả là công nghệ điên rồ!
Lành mạnh hơn nhiều chế độ ăn uống trước kia của tôi
"E-SIM. ‘Tuổi thọ hoạt động’ có nghĩa là gì?"
++Con người bình thường, với chế độ ăn uống đầy đủ và trang thiết bị bảo vệ thích hợp, có thể thực hiện lao động nặng trong khoảng bốn mươi năm trước khi hiệu quả công việc giảm sút do các chức năng cơ thể suy yếu. Điều chỉnh Cơ thể KHÔNG làm tăng tuổi thọ tổng thể, mà chỉ kéo dài thời gian một cá nhân có thể cống hiến cho xã hội.++
Tôi gật đầu, "Điều đó khiến nó trở thành một phần cốt lõi của lợi ích cá nhân được khai sáng, và do đó là miễn phí."
++Chính xác++
Dường như không có gì đang xảy ra.
''E-SIM?"
++Có chuyện gì, Người Điều Hành?++
"Điều chỉnh Cơ thể sẽ mất bao lâu để tối ưu hóa cơ thể của tôi?"
++2 tuần++
"Với mức tiêu thụ hiện tại, tôi còn đủ năng lượng để hoạt động trong bao nhiêu giờ nữa?"
++Khoảng 30 giờ, ít hơn nếu sử dụng trường năng lượng.++
"Vậy là, với tốc độ tiêu thụ năng lượng hiện tại, tôi chỉ còn khoảng 30 tiếng hoặc ít hơn để chuẩn bị đủ nguồn lực để chống lại đợt t·ấn c·ông của quỷ dữ sắp diễn ra khi tôi kích hoạt Vòi Thu Warp. Hoặc là tôi có thể tắt E-SIM, ngắt hỗ trợ sự sống và chạy các bộ phận sinh học ở chế độ năng lượng thấp, quá đó không được sử dụng các tính năng bổ sung."
**++Chính xác++**
" Vậy thì không phí giây phút nào nữa."
Tôi tham khảo bản đồ, hy vọng tìm được nguồn cảm hứng, để những ký ức chảy trong đầu. Tầng này chủ yếu là khu vực lưu trữ, phòng thí nghiệm với chỗ ở. Tôi nhận thấy một cảnh báo nhỏ trên HUD thông báo rằng tôi cần thêm tài nguyên, vì vậy tôi bẻ một miếng thanh lương khô và nhai ngấu nhiễn thức ăn kim loại khó nuốt này.
Tầng này cũng có một số tiện ích phụ như xưởng sửa chữa, phân phối năng lượng và hệ thống duy trì môi trường. Là một thợ sửa ống nước, tôi thực sự rất muốn xem cách họ xử lý những thứ này theo phong cách tương lai, nhưng đó không phải ưu tiên. Tương tự như việc tìm kiếm một chiếc giường tử tế hay lục tung các phòng để xem mọi người ở đây đã sống như thế nào, hoặc tại sao họ lại c·hết. Tôi sắp sửa đi đến xưởng xem liệu mình có thể ít nhất là chế tạo một số thiết bị bảo vệ, thì tôi lại phát hiện ra một trạm khóa không khí và tủ đồ bảo hộ trên bản đồ.