Phong đút tay vào túi quần, chầm chậm tiến về phía Kris, cúi người sát xuống nói nhỏ vào tai nó
- Cởi ra
Chất giọng vẫn lạnh băng xa cách, Kris có chút ngạc nhiên
- Đồng phục
Phong tiếp tục nói. Kris kinh ngạc, nhưng rất nhanh chóng, nó đã lùi lại
- Chúng là của anh?
Phong không đáp, chỉ nhìn Kris, nhưng nó có thể thấy, trong đôi mắt kia, không hề có hình ảnh của nó. Kris cũng mặt lanh tanh, đưa tay…..cởi áo ra
Bọn người kia đứng phía sau khoái chí, nhích gần đến xem
Và đương nhiên, Kris có mặc 1 áo thun khác bên trong
Bọn kia chưng hửng
Nhưng lúc kéo cổ áo ra khỏi đầu, Kris quên mất nó đang đội nón, thế là chiếc nón bị kéo rơi xuống, khiến mái buộc đuôi gà xõa ra (vẫn còn cột tóc chứ không xõa hết nhé)
Trong phút chốc, một loạt nạn nhân của hiện tượng sét đánh xuất hiện
Nhưng Phong, vẫn không nhìn nó
Một chút thất vọng ẩn sâu trong đôi mắt, Kris cúi nhặt lại nón và ném chiếc áo về phía Phong, nhưng hắn không chụp lấy, cũng không liếc lấy một giây, để mặc chiếc áo rơi xuống nền tuyết
- Tao không hiểu, sao đại ca phải nhọc công tìm bộ đồ thể dục chứ?
- Ngu thế, đại ca không tìm áo, mà tìm người trộm nó
- Sao tao lại nghe anh Will nói đại ca để quên một thứ trong đó nên mới muốn tìm lại
- @#%%6
- #@$!
Bọn đàn em bắt đầu xì xào
- Anh Rei
Một cô gái từ xa đi đến, tung tăng trong bộ đồng phục W.K. Trông cô rất xinh xắn, như một cô công chúa nhỏ vậy
Mọi người đều cười với cô, cô cũng mỉm cười chào lại
- Em mua bữa tối cho anh nè
Cô bước đến bên Phong, đưa hộp thức ăn lên
- Tiểu công chúa đáng yêu quá
- Ước gì tao cũng có người yêu như vậy
- Đại ca thật là có phúc
- $%[email protected]#%
Phong vẫn lơ đễnh nhìn đâu đó, không hề quan tâm đến cô tiểu công chúa. Rồi hắn chợt nhấc chân lên, đạp lên chiếc áo thể dục
Đám đàn em thôi không bàn tán nữa mà im bặt hết. Chúng biết sắp có chuyện không hay rồi
Phong nhíu mày, hắn đưa mắt sang nhìn Kris
Lúc này cô gái kia mới để ý có một người con gái khác ở đây, cô ta quay sang, bàng hoàng
- Là chị??
Kris nhìn cô ta, mặt vẫn lạnh căm
- Mẫn-Nhi?
Đó chình là cô bé mà lúc đi “honey moon” ở Nhật Phong và Kris đã cứu. Nhi có chút bối rối, cô nhìn sang Phong, lúc này Phong vẫn chú mục vào Kris, vẻ mặt có chút không vui
Kris nhếch miệng cười
- Tìm thứ này sao?
Nó lôi trong túi ra một vật nhỏ xíu, không rõ là gì nhưng phát ra ánh sáng rất chói mắt. Phong tiến thêm vài bước
- Đưa đây
- Không
Kris đáp lại vô cùng điềm tĩnh. Bọn đàn em há hốc mồm miệng, chưa ai từng làm trái lời đại ca, cô gái này không biết là dũng cảm hay chán sống đây
Mẫn Nhi nhìn vào vật trên tay Kris, nhíu mày thốt lên
- Chiếc bông tai đó…???
Kể từ đêm trên đồi ngắm sao 4 năm trước, đó đã là vật bất li thân của Phong. Sau này, bản thân Phong cũng không rõ tại sao lại luôn đeo chiếc bông tai đó, chỉ biết nếu thiếu nó thì hắn sẽ cảm thấy rất không thoải mái
Mẫn Nhi liếc nhìn Kris, cô ta cảm thấy khó chịu vô cùng
Đang lúc căng thẳng, thì đột nhiên có một đám người kéo đến
- Rei, hôm nay mày phải trả giá cho những gì mày đã làm với tụi tao
Tên đi đầu tóc để dựng, kẻ viền mắt rất đậm hống hách nói. Phong vẫn không hề nhìn gã, chỉ chăm chăm nhìn vào Kris
Rồi gã còn tiếp tục lảm nhảm gì đó không rõ, chỉ biết sau đó quá điên tiết do nhân vật chính không hề chú ý gì đến mình nên gã thét với lũ tay chân xông vào đập luôn
Có vẻ gã này thật sự đích tâm muốn trả thù nên kéo rất đông đàn em đến, trăm mấy tên chứ chẳng đùa. Phong đành dời mắt khỏi Kris, lao vào cuộc chơi. Sau khi tàn cuộc, thì đã chẳng còn thấy nó đâu
Kris đi về hướng cổng. Trong đầu đang sắp xếp mọi chuyện. Thái độ của Phong rõ ràng không bình thường, cả ánh mắt xa lạ kia nữa.
- Chị
Có tiếng gọi, Kris dừng lại. Là Mẫn Nhi. Cô ta mỉm cười dịu dàng
- Người đó là Rei, là bạn trai của em, tụi em là thanh mai trúc mã, lên đại học tụi em quyết định đến Hàn Quốc học vì muốn thay đổi môi trường. Anh ấy không phải là anh Phong đâu
Nhi đột nhiên nói một mạch. Kris im lặng lắng nghe
- …cho nên, chị hãy trả anh ấy chiếc bông tai đi, đó là kỉ vật mà mẹ anh ấy để lại..
Nhi nhìn Kris như van nài, nó vẫn đứng yên. Rồi trên khóe môi khẽ nở nụ cười
- Tôi sẽ tự tay đem trả
Và không để Nhi nói thêm câu nào, Kris nhanh chóng bước ra khỏi cổng. Nhi đứng đó cho đến khi bóng Kris khuất sau rặng cây, môi cô mím chặt lại
Kris ngồi vào xe của Lin, nhỏ lo lắng hỏi
- Cậu đi đâu sao lâu quá vậy? Xảy ra chuyện gì àh?
- Không, gặp người quen thôi
- Người quen?
Lin thắc mắc, nhưng Kris có vẻ như sẽ không nói gì thêm, nên nhỏ cũng không hỏi nữa. Bảo tài xế chạy về nhà. Nhưng đến nửa đường thì Lin bảo rẽ ngang nhà Khang. Đến nơi thì nhỏ chạy bổ vào vô cùng tự nhiên, miệng la lối um sùm
- Hoàng Thiên Khang, anh đâu rồi, ra đây ngay
Khang từ phòng bước ra, bộ dạng còn ngái ngủ
- Có chuyện gì vậy?
- Còn hỏi àh, anh cặp kè với con nào bên W.K hả?
- Gì cơ?
- Đừng tưởng tôi không bắt quả tang được thì chối nhé, khai mau
- Em điên àh?
- #@%^^
- @%#$%
2 người lại cãi nhau, khiến căn nhà vốn yên tĩnh là thế mà giờ ồn như cái chợ. Người đời nói 3 người làm nên cái chợ, nhưng chỉ với 2 người này thôi thì có thể phá nát luôn cái chợ ấy chứ
Kris ngồi xuống ghế, tự nhiên uống trà
- Em cũng gan thật đấy dám đi đến đó một mình àh?
- Đừng có mà đánh trống lảng, tôi đi với Kris
- Với Kris?? Vậy….
Khang hơi dừng lại, mắt liếc nhìn sang nó. Kris vẫn bình thản ngồi lật lật mấy tờ tạp chí. Cậu thở phào
- Anh đến đó vì Phong?
Đang định quay sang cãi tiếp với Lin thì Khang khựng lại, Kris đã gấp tạp chí lại, lạnh lùng nhìn cậu
- Em…biết rồi?
- Có..chuyện gì vậy?? Sao lại liên quan đến anh Phong????
Lin cũng bất ngờ, quay sang hỏi 2 người
- Này, trả lời em đi chứ
Nhìn Kris và Lin, Khang biết không thể giấu nổi nữa, cậu thở dài
- 2 tuần trước, có người quen nói gặp 1 người rất giống Blue ở W.K, nên anh muốn đích thân đến kiểm chứng, đi đến lần thứ 4, anh mới gặp được. Quả thật rất giống
- Giống?
Kris nhíu mày. Khang gật đầu, buồn bã nói tiếp
- Anh đã cho người điều tra, cậu ta sinh ra ở Nhật, tên là Rei, hoàn toàn không có mối liên hệ nào với Blue
- Vậy…chỉ là người giống người thôi sao???
- Có lẽ vậy
Rồi Khang nói sơ lược những gì cậu điều tra được về người con trai tên Rei đó
Lin thất vọng cụp mắt xuống, rồi nhỏ lén nhìn sang Kris
- Vậy ra lúc nãy…cậu đã gặp anh ta??
Kris khẽ gật đầu, Lin ngốc nghếch hỏi
- Vậy giờ…cậu tính sao?
Kris đứng dậy vươn vai
- Giành lại thôi
Khang lắc đầu
- Anh đã điều tra rất kĩ rồi, người đó không phải là Blue đâu
- Không, đó chắc-chắn-là-Phong
- Sao em biết?
Khang thắc mắc, Kris nắm chặt chiếc bông tai trong túi áo, trước khi bước ra cửa, nó quay lại, mỉm cười nói
- Vì ngôi sao sáng nhất xuất hiện rồi