Lần này nàng đã nhìn rõ, Tái Lạc Tư nằm ở trên giường quả là một con mãn xà, còn là một đại mãn xà màu vàng tím.
Quá đáng…… Quá đáng, hắn rõ ràng nói sẽ không hù dọa nàng nữa, nhưng nàng vẫn không tin hắn là Xà Quân Đại Đế, nên biến thành một con kim xà để hù dọa nàng.
Ngày hôm qua nàng vừa nhìn thấy thứ trong phòng hắn, đó là hình dạng rất kinh khủng.
“Sao trên thế giới lại có chuyện như vậy chứ?” Nàng muốn khóc, nàng thật muốn khóc thật lớn tiếng, hi vọng tiếng khóc kia có thể giúp nàng thoát khỏi cái thế giới này.
Thì ra tất cả mọi người không hề lừa gạt nàng, nàng đang sống ở trong thế giới dị thường, chính nàng đã quá ngu ngốc, không cam tâm tin tưởng lời họ nói mà thôi.
Là đứa ngốc…. Đứa ngốc, nàng thật sự là một đứa ngu ngốc!
Tới đây lâu như vậy, mà giờ mới phát hiện ra.
“Đừng như vậy Xà Hậu nhỏ, chúng ta làm như vậy cũng chỉ vì báo ân.” Hải Thanh tốt bụng an ủi nàng.
“Ta …. Ta cũng không cần các ngươi báo ân?” Nàng tra hỏi họ, trông rất oan uất.
Đối mặt với ba nam nhân ở trước mặt nàng! Ngoài việc vừa run vừa sợ, thật sự nàng không thể nghĩ thêm gì nữa.
Ngẫm lại xem, là rắn đó!
Từng tu luyện thành xà tinh, bất cứ ai cũng có thể nuốt nàng vào bụng, làm sao nàng không sợ hãi chứ?
Trên sách không hề có ghi rõ là mãn xà ăn chay.
“Ngươi hãy yên tâm đi! Xà Hậu nhỏ, sẽ không ai ăn thịt ngươi hết.” Tái Lạc Tư cười khổ nói.
“Ta không lại………. Ta nói là ta không lại.” Nàng nức nở ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào hắn. “Ngươi nghe lén tâm tư của ta, ngươi biết ta đang nghĩ gì sao?”
Tái Lạc Tư bất đắc dĩ gật đầu một cái, rút ra mấy tờ khăn lau đưa cho nàng.
“Vậy khi ta ở trước mặt ngươi, không phải ngươi đã hoàn toàn thông suốt hết rồi sao?” Không muốn cầm khăn lấy, bởi vì nàng bị hắn hù dọa mà rơi nước mắt.
“Cho nên khi người ở trước mặt Xà Quân nói dối, ta đã cố gắng nháy mắt với người rất nhiều lần rồi đó.” Hải Thanh than thở nói.
Xà Hậu nhỏ này quả là cố tình chậm hiểu, không biết rõ dụng tâm của hắn, còn tưởng mắt của hắn là do bị co giật nữa chứ!
Giờ thì sự việc đã được làm sáng tỏ.
“Ta…. Ta làm sao biết.” Mẹ ơi! Nàng mau ngất xỉu đi, nàng thật hy vọng mình sẽ té xỉu ngay lập tức, như vậy thì có thể xem như chuyện này chưa từng xảy ra.
“Nói luôn cho ngươi biết, đại điển phong hậu cho ngươi chỉ còn lại nửa tháng mà thôi.” Tái Lạc Tư nhắc nhở.
“Cái gì?” Nàng tức giận chuyển hướng về phía hắn.
“Đừng quên ngươi đã đáp ứng yêu cầu của ta……. Đã chịu kết hôn.”
“Ta có nói như vậy, nhưng….. Nhưng ta thật sự không muốn gả cho ngươi! Đó là do ngươi ép ta nói.” Nàng căm phẫn đi đến trước mặt hắn.
“Nói ra chính là một cam kết, bất kể ngươi có thật lòng hay không.”
“Ý của ngươi nói, một người nói ra sẽ phải giữ chữ tín có đúng không? Vậy ngươi đã nói không làm ta sợ rồi, sao lại dọa ta chứ? Cái này phải nói sao hả?”
Giật mình khi dựa sát vào hắn, lập tức lùi một bước cảnh giác.
Dù sao người này cũng là rắn, ngộ nhỡ chọc hắn tức giận sẽ ăn thịt mình mất. Cần nên giữ khoảng cách một chút, đó chính là kế sách an toàn cho bản thân.
“Ta sẽ không ăn ngươi, bởi vì ngươi không tin nên mới hiện rõ nguyên trạng, hơn nữa ngươi còn nói dối trước, hủy đi hiệp ước đã định.” Âm thanh giận hờn vang lên.
Không muốn nhìn thấy nàng sợ hãi về hắn như vậy.
“Ta không có.”
Thấy hắn đứng lên, Chân Lôi khẩn trương kêu to, liền vội vàng xoay người bỏ chạy, tránh hắn tiếp cận đến mình.
“Có, ngươi nói ngươi không chịu gả cho ta.” Hắn sải bước đi về phía nàng. “Chết tiệc! Ngươi tới đây cho ta.”
Nàng thật sự đã chọc giận hắn, không phải đang buộc hắn động thủ bắt lấy nàng hay sao?
“Ta không qua, cứu mạng với!” Nàng nhanh chóng chạy chung quanh, liều trốn vào phòng tắm cách vách, sau đó đóng cửa lại, xoay người đứng vững lại.
||||| Truyện đề cử: Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban |||||
“Ngươi là rắn, ta là người, ngộ nhỡ sinh ra hài tử đầu rắn thân người thì làm sao bây giờ? Ta không lấy, không lấy.” Cảm nhận rõ hắn đang tức giận đập cửa, lực của Chân Lôi yếu hơn, thiếu chút nữa đã bị đá văng đi, vội dùng sức đứng thẳng.
“Ngươi cho rằng có thể tránh ta được sao?” Bỗng chốc, một đạo kim quang thoáng qua, bóng dáng Xà Quân phẫn nộ xuất hiện ở trước mặt nàng, hơn nữa còn dán vào trên mặt của nàng.
“Oa!” Nàng sợ tới mức thét lên chói tai, trái tim không còn sức lực. “Rốt cuộc ngươi muốn gì nào?”
“Ta nói rồi muốn ngươi thực hiện cam kết. Ta sẽ dùng pháp lực và tu vi của mình đã tu luyện, cho nên ta cũng không khác người chút nào, khi chúng ta sinh hạ hài tử, chỉ cần ngươi muốn, có thể hoàn toàn là người.”
Chuyện nhỏ như vậy cũng lấy làm cái cớ! Không phải quá xem thường Đại Đế Xà Quân này rồi sao.
“Được, coi như ta có cam kết, nhưng ta cũng đã cứu ngươi có thể xem như đã báo đáp hết tất cả rồi, giữa chúng ta không còn gì hết?” Nàng hít sâu một hơi, trấn định lại tinh thần cùng hắn phân rõ phải trái.
“Ân đức của ngươi, càng làm cho ta muốn cưới ngươi hơn.” Nhớ tới chuyện mười năm trước, hắn cắn răng nghiến lợi nói ra, “Còn nhớ rõ Tiểu Kim Xà trên vách núi kia không? Sao ngươi có thể ngồi ở dưới mông của nó, còn đem nó bỏ lại dưới sơn cốc nữa chứ?” Nếu nói là “Ân đức”, thì chính là hắn mới đúng.
“Ngươi…. Ngươi chính là Tiểu Kim Xà kia sao?” Nàng kinh ngạc nhìn vào ánh mắt xanh kia, “Làm sao có thể? Năm ấy ngươi rõ ràng chỉ là một con rắn nhỏ, sao mới mười năm lại có dáng dấp to lớn như vậy?” Mới vừa rồi Tang Lịch Tư nói rõ là hắn có rất nhiều năm tu vi, còn nói hắn đang bị Thiên Lôi đánh thì chính nàng đã cứu hắn.
Sao lúc này, từ trong miệng hắn nói ra, lại biến nàng thành kẻ thù chứ?
Rốt cuộc nàng đối với hắn là ơn? Hay là thù đây?
“Quả thật ngươi đã giúp ta tránh khỏi Thiên Lôi. Lúc đó ta đang né tránh Thiên Lôi nên biến thành một Tiểu Kim Xà, ấn núp trong vách núi, chính ba ngươi dùng thuốc nổ làm ta tỉnh lại, buộc ta phải bức ra khỏi vách núi, cũng chính vì như vậy mới để cho Thiên Lôi tìm được ta! Mới xảy ra chuyện bất hạnh kia, nhưng nếu vì như vậy, đem toàn bộ chuyện này là công lao của ngươi. Vậy thì ta có thể dùng pháp lực ứng phó, tin rằng có thể đối kháng lại Thiên Lôi, mặc dù hai bên sẽ bị tổn thương nhưng tuyệt đối không thể lấy được mạng của ta, vì vậy sự xuất hiện của ngươi là điều dư thừa.”
“Vậy sao ngươi lại muốn lấy ta?” Nàng run rẩy hỏi.
Thì ra kẻ Thiên Lôi muốn đánh không phải là ba, mà chính là hắn, nhưng cũng chính do ba là người đưa thuốc nổ tới đây nên mới như vậy.
Chẳng lẽ đây chính là ý trời?
“Bởi ta muốn biết tiểu cô nương can đảm kia, đã dám ném ta xuống cốc, còn ngồi ở trên người ta. Sau khi lớn lên sẽ có hình dạng như thế nào.”
Đúng là mười năm trước hắn đã nghĩ như vậy, nhưng mười năm sau thì?
Hắn lại bị nàng mê hoặc.
Nhìn diện mạo xinh đẹp của nàng, vẻ mặt nhăn mày của nàng, cùng với nụ cười, làm hắn có ý niệm muốn chiếm hữu lấy nàng càng ngày càng mãnh liệt hơn.
Hơn nữa, lúc thấy nàng cùng Liễu Tư Minh ở chung một chỗ, bộ dạng tươi cười của nàng mới đẹp làm sao, càng làm cho hắn nếm phải mùi dấm chua cùng lòng ghen tỵ.
“Bất kể ngươi có đồng ý hay không, nửa tháng sau ta sẽ cử hành đại điển phong ngươi làm hậu, ngươi hãy thừa hưởng những ngày cuối cùng này đi, để chuẩn bị tâm trạng thật tốt đi.”
Nói xong, không để ý đến sự phản kháng của nàng, liền hôn lên đôi môi của nàng, trong nụ hôn có chút bá đạo của hắn, có chút nhu mì của hắn, làm nổi sợ hãi trong lòng Chân Lôi từ từ được tháo bỏ, không thể tự chủ được tình cảm, đôi tay nhẹ vòng qua gáy của hắn.
Chỉ trong một khắc, nàng quên mất thân phận rắn của hắn.