Thứ sáu tan ca, việc đầu tiên khi cô về nhà là tắm rửa một cái, thời gian hẹn buổi tối là 8 giờ đến 9 giờ, mắt thấy sắp tới giờ hẹn, trái tim cô không bình tĩnh nổi.
Chờ tới lúc 7 giờ, điện thoại đột nhiên vang lên.
“Xin chào, xin hỏi là cô Tiêu Kiều đúng không ạ, chúng tôi gọi từ phòng tập Goodfitness.”
“Xin chào, đúng là tôi ạ. Có vấn đề gì sao? Hay là huấn luyện viên tôi hẹn có chuyện gì?”
“À… không phải ạ, tôi gọi trước để thông báo cho khách hàng đã hẹn trước về yêu cầu của huấn luyện viên, trước khi cô tới đây đừng nên ăn cơm để tránh ảnh hưởng tới việc tập luyện.”
“Được, không thành vấn đề.”
“Lát tới cô hãy mặc trang phục thể thao, nếu muốn tắm rửa sau khi tập luyện thì chỉ cần mang theo khăn lông, còn lại sẽ do phòng tập chúng tôi cung cấp.”
“Được, được, không thành vấn đề, nhưng tôi có một câu hỏi.” “Mời cô nói ạ.”
Tiêu Kiều do dự một chút, “Xin hỏi, phòng tập bên các cô có phòng riêng tư không, là kiểu phòng mà người khác không thể nhìn thấy ấy?”
“Nếu cô cần các thiết bị đặc biệt thì không có, nhưng nếu cần tập yoga, tập tạ tay tương tự, cô cần thì chúng tôi có phòng chuyên dành cho VIP sử dụng.”
“Được, tôi cảm ơn.”
“Được, vậy hẹn cô một giờ sau gặp.”
Vừa tắt điện thoại đã thấy Giang Lãm đi ngang cửa. “Sao thế?”
“Khách hàng tối nay của cậu thú vị đấy, còn muốn ở riêng với huấn luyện viên, gần đây cậu có vận đào hoa à?”
“… Đừng nói bậy, khách hàng thôi mà, chỉ có một đóa đào hoa nhưng không biết lại chạy đâu mất rồi…”
“Gì cơ?”
“Không có gì, tôi đi ăn cơm đã.”
Tiêu Kiều tắt điện thoại, nhìn bộ đồ thể thao đã lấy ra từ trước, do dự một lúc lại chạy về phòng ngủ mở tủ quần áo.
“Lâu rồi không liên lạc với anh ấy, nhất định là anh ấy sẽ giận…” “Mình mặc ít một chút… liệu anh ấy còn giận nữa không…”
Tìm nửa ngày, cuối cùng cũng tìm được bộ đồ thể thao cô cho là gợi cảm một chút.
Áo bra vận động màu trắng, khoét ngực sâu hình chữ V, từ nơi thấp nhất trở lên, mỗi đoạn lại có một đường kẻ đen, kết nối hai bên trái phải của áo bra.
Vốn dĩ bra đã rất chặt, sau khi Tiêu Kiều mặc vào, có thể thấy rõ khe rãnh rất sâu của bộ ngực, từng đường kẻ đen lấp ló khiến nó trở nên vô cùng gợi cảm.
Cô mặc xong xuôi, nhìn bản thân trong gương cũng không nhịn được đỏ mặt.
Tiếp theo lại mặc quần vận động, suy nghĩ một chút lại mặc thêm một cái áo khoác, che khuất cảnh đẹp trước mắt, sau đó mới không biết xấu hổ ra ngoài.
“Đợi lát nữa gặp anh ấy, câu đầu tiên mình nên nói là: Chào anh, em là Tiêu Kiều.”
“Không đúng, hi, em là Tiêu Kiều, anh nhận ra em không?”
“Ôi trời, anh chính là Giang Lãm sao, chúng ta thật có duyên đó!” “Chào anh, em là Tiêu Kiều, anh là?… Không đúng không đúng!!!”
Vốn dĩ lái xe chỉ mất mười phút là tới nơi, nhưng trong thời gian mười phút ngắn ngủi này, trong đầu cô chỉ toàn suy nghĩ là nên nói chuyện với anh thế nào. Chỉ đường trên map ngày càng gần, thậm chí cô còn nghe được tiếng tim mình đập mạnh, còn đáng sợ hơn cả thi đại học nữa.
Nhịp tim đập nhanh hơn khi cô dừng xe, đi thang máy lên tầng số 10. “Ting.”
Cửa thang máy mở ra, chờ tới lúc cô khôi phục tinh thần thì đã ngồi trong phòng khách chờ đợi huấn luyện viên.
Vừa rồi điền thông tin cứ như là làm trong vô thức, mãi cho tới câu cuối cùng mới đánh thức cô.
“Cô ngồi chờ một lát, huấn luyện viên Giang Lãm sẽ tới đây tìm cô.”
“Giang Lãm, phải! Đúng vậy, mình tới để gặp Giang Lãm!”
Đúng lúc này, một bàn tay nhẹ nhàng chạm vào vai cô.
“Chào cô, tôi là huấn luyện viên Giang Lãm, hôm nay sẽ hướng dẫn cô tập luyện.”
Lông tơ Tiêu Kiều dựng đứng, sợ tới mức nhảy dựng cả lên, xoay người, mông để trên bàn, nửa người ngửa ra sau, lúc này mới thấy rõ người trước mắt.
Lúc này, Giang Lãm lại là người ngây ngẩn. “Hi, chào Tiêu Kiều, em là Giang Lãm.” “…”
“Không đúng, không đúng, chào anh Giang Lãm, em là Tiêu Kiều, em tới để gặp anh.”
Cô vừa nói vừa túm lấy bàn tay của anh, bắt tay hai cái.
Lòng bàn tay ấm áp chạm vào nhau, một luồng điện len lỏi vào trái tim hai người.