Xin Chào - Ta Đây Là Nữ Phụ

Chương 173: Nguyên tác khống chế



Thật ra mấy ngày nay cô đã quan sát Trần Ái Tâm rất nhiều. Kỹ thuật diễn phải tuy còn yếu nhưng so với một người mới vào nghề, thì cô ta có thể xem như có thiên phú. Nói chuyện với mọi người điều rất hòa nhã, nhưng không hiểu sao cô vẫn không có cảm tình với cô ta cho lắm.

Mấy ngày sau đó những lúc chưa đến cảnh quay, Trần Ái Tâm luôn chủ động tìm đến cô để xin được giúp đỡ. Cô cũng không keo kiệt cái gì có thể giúp cũng đều sẽ giúp, đối diễn với cô ta chỉ cho cô ta cách diễn như thế nào để đạt được hiệu quả tốt nhất.

Vài ngày sau trên mạng tryền ra hình ảnh hai người ở chung một chỗ, không có so sánh nhan sắc hay dìm hàng như Linh An lo sợ. Chỉ có CP đẩy thuyền tình thương mến thương, chị em tốt các kiểu. Trần Ái Tâm còn sợ cô hiểu nhầm bản thân cọ nhiệt, đích thân tìm đến phòng cô xin lỗi. Mấy ngày sau những tin tức kiểu đó cũng đã được bên phía cô ta xử lý, xem ra là một cô gái biết trước biết sau.

Trần Tuyết cũng không để bụng, cô đối với tất cả các diễn viên trong đoàn đều vui vẻ nói cười như nhau, không quá thân thiết với ai cũng không lạnh nhạt ai. Thời gian nhiều nhất lúc rảnh của cô điều dành cho Bạch Tượng và mấy chú voi khác.

Càng về sau những cảnh trên chiến trường mà cô cần phối hợp với bọn chúng càng nhiều. Cho nên cô chơi cùng bọn chúng cũng sẽ không có ai nói gì.

Cho đến cách ngày đầu tiên Lý Cảnh Phong đến thăm cô vào đêm khuya đúng 1 tháng, anh lại đến lần nữa. Lần này anh không trực tiếp lên phòng gặp cô mà lại đợi cô ở trong xe trước sảnh khách sạn, anh nói anh phải đi ngay. Nhìn anh có vẻ mệt mỏi cô có chút đau lòng.

"Anh bận như vậy thì không cần đến cũng được, ráng thêm hai tháng nữa với tiến độ này co lẽ em sẽ được đóng máy sớm. Anh mệt lắm sao, nằm xuống đây em xoa đầu cho."

Lúc trước mỗi lần làm việc mệt mỏi cô vẫn luôn giúp anh mát xa đầu như vậy anh có thể thư giãn, đầu cũng đỡ đau hơn. Lúc cô đưa tay kéo anh nằm xuống giống như mọi lần thì anh đột nhiên gạt phăng tay cô ra.

"Không cần anh đi ngay, em lên trên đi."

Trần Tuyết bị hành động này của anh làm cho ngơ người, mà bản thân Lý Cảnh Phong cũng hóa đá. Anh làm sao vậy anh đến gặp cô vì nhớ cô, tại sao lúc cô chạm vào anh lại bài xích theo bản năng. Nghĩ đến chuyện trước khi đến đây, lòng anh có chút hoảng cũng không dám nhìn thẳng vào mắt cô.

"Anh xin lỗi hôm nay anh uống hơi nhiều trên người toàn là mùi rượu sợ em không thoải mái, em lên nghĩ đi khuya rồi."



"Lái xe cẩn thận một chút."

Cô không trả lời anh mà dặn dò lái xe ở phía trước, Chí Hùng nhận thấy ánh mắt sắc như dao của mợ chủ nhìn mình, lòng khẽ run cũng chỉ có thể cúi đầu. Cô mở cửa xe đi một mạch vào trong sảnh không hề quay đầu, lòng cô dâng lên một dự cảm bất an chưa từng có.

Lý trí nói cho cô biết đã có chuyện xảy ra rồi, nữ chính xuất hiện. Cô ta là nữ chính của nguyên bản hay lại là một kiểu xuyên sách trọng sinh gì đó giống như cô. Cho dù thế nào thì chỉ sợ cô ta có bàn tay vàng của nguyên tác, chính là sức mạnh người gặp người yêu, hoa gặp hoa thích.

Nếu Lý Cảnh Phong đã gặp được cô ta liệu anh có bị nguyên tác khống chế một lần nữa hay không. Hành động vừa rồi của anh chính là một hồi chuông cảnh báo mà cô không thể lơ là.

Vấn đề bây giờ cô không biết cô ta là ai, vừa đi cô vừa gọi điện thoại cho con trai.

"Chào buổi tối mẹ."

Lý Nguyên Vũ vẫn theo thói quen chào cô, không biết hôm nay vì sao mẹ không gọi video mà lại gọi điện thoại, nhưng chỉ cần được nghe giọng mẹ là nhóc vui rồi.

"Con trai mẹ có việc cần nói với con, bây giờ bên cạnh con có ai không?"

Nhóc nhìn bác hai đang nằm xem tivi và ông cố đang ngồi đọc báo. Nhóc biết nếu không phải là chuyện hệ trọng mẹ sẽ không hỏi câu đó. Lặng lẽ tụt xuống khỏi sô pha xỏ giày đi về phòng khóa trái cửa.

"Con về phòng rồi ạ bây giờ không có ai hết có chuyện gì phải không mẹ?"



Cô không định sẽ giấu con trai mình vì hơn ai hết thằng bé sẽ là nạn nhân của cô ta nếu cô ta xuất hiện. Cô sẽ không để cho cô ta thực hiện được ý đồ của mình, con trai cô rất thông minh và lúc này cô cần một cộng sự.

"Mẹ nói với con chuyện này, đó sẽ là bí mật giữ hai chúng ta kể cả ba con cũng không được biết con hứa không."

"Dạ được."

Nhóc rất nhanh trả lời không chút do dự.

"Mẹ cần con giúp mẹ cài đặt phần mềm nghe lén lên điện thoại của ba con. Sắp tới ba con có lẽ sẽ bị người phụ nữ xấu xa nhắm đến, chúng ta cần bảo vệ ba con vì người phụ nữ đó rất nguy hiểm. Cả con cũng phải đề phòng nếu có bất kỳ phái nữ nào lạ đến gần con điều không được tiếp xúc. Con hiểu ý mẹ không?"

"Dạ hiểu, có càn cho người theo dõi ba không ạ?"

"Không cần sẽ bị phát hiện, con giúp mẹ quan sát xem ở nhà ba con có gì thay đổi không ví dụ như đi sớm về khuya tính tình cấu gắt hay trên người có dấu vết và mùi lạ, tất cả điều phải báo ngay cho mẹ. Chúng ta sẽ không để bất cứ kẻ nào cướp ba con đi được không?"

"Mẹ yên tâm, Bo sẽ trông chừng ba thật tốt, mẹ hãy tin tưởng Bo và ba được không ạ?"

Tuy nhóc không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng ba yêu mẹ như vậy sao có thể để người phụ nữ khác lại gần mình, nhóc hy vọng mẹ có thể tin tưởng ba và nhóc.

"Mẹ đương nhiên tin tưởng hai cha con, chúng ta chỉ là đang đề phòng thôi con yêu."

"Dạ."