Đường núi quanh co, chiếc xe van tồi tàn của Quách Hân cứ kêu loảng xoảng loảng xoảng suốt dọc đường đi.
Ở phía sau, Bùi Như Niệm đang nằm co người và quấn lấy tấm chăn lông Pikachu để ngủ bù. Theo đà lắc lư của xe, cái đầu cô nảy đập vào trên kính xe tựa như gà mổ thóc, cái trán đều đã bị dập đỏ cả lên nhưng vẫn chưa tỉnh, rõ là rất mệt mỏi.
Ngày hôm qua, công ty tạm thời thông báo cho cô tham gia một chương trình truyền hình. Bùi Như Niệm bận bịu thu xếp đồ đạc, chuẩn bị quà gặp mặt cho các nhân viên đoàn và nhóm khách mời cho nên cả đêm cũng không chợp mắt, bây giờ quầng mắt đã hơi thâm nhẹ.
"Niệm Niệm, tới rồi."
Quách Hân dừng xe dưới chân núi và đánh thức Bùi Như Niệm đang ngủ say.
"Hả? Nhanh vậy?" Bùi Như Niệm mơ mơ màng màng tỉnh lại, dụi dụi mắt. Giọng nói nhõng nhẽo còn ngái ngủ của cô vừa mềm lại vừa ngọt: "Hân Hân, cảm ơn chị đã đưa em tới đây ghi hình."
Quách Hân cười nói: "Cảm ơn cái gì chứ! Nên làm thôi mà. Trước khi hết hạn hợp đồng thì chị vẫn còn là trợ lý của em."
Bùi Như Niệm là một diễn viên, vào nghề đã được bốn năm rưỡi nhưng vẫn vô danh.
Hợp đồng giữa Bùi Như Niệm với công ty chủ quản còn hai tháng nữa mới hết nhưng bên phía công ty vẫn im lặng không đề cập gì đến gia hạn, còn bác bỏ bộ phim vốn đã hứa cho cô, rồi lại sắp xếp cho cô đến một show thực tế về hôn nhân.
Show thực tế đó tạm gọi là "Hôn nhân mô phỏng", nội dung tổng quát lại chỉ một câu: Giả kết hôn với minh tinh.
Từ đầu đến cuối của cả cái chương trình này đều bộc lộ kiểu "chắc chắn sẽ không hot", nếu có hy vọng hot thì làm gì đến phiên Bùi Như Niệm tham gia chứ?
Dù sao cũng còn hai tháng nữa mới hết hạn hợp đồng, công ty thì chạy theo lợi ích nên không thể để nhân viên của mình nhàn rỗi, phải ép khô hết mức giá trị của cô.
Quách Hân thở dài và cau mày nói: "Niệm Niệm, thật ra... lần trước em thử vai nữ ba kia, đạo diễn và giám chế đều đã thông qua rồi. Nhưng mà nữ chính lại không muốn, vậy nên..."
"Em biết." Bùi Như Niệm chỉnh lại trang điểm xong cười, nói: "Không sao đâu, em quen rồi."
Bùi Như Niệm xuất thân chính quy, có kỹ thuật diễn xuất rất tốt, nhưng lại thường xuyên bị đổi nhân vật.
Cô có một gương mặt nổi trội, xinh đẹp duyên dáng, lúc quay phim rất dễ lấn át các bạn diễn nữ khác. Cho nên trong giới giải trí, hễ là những nữ minh tinh có chút tiếng tăm đều kiêng kị điểm này, họ dụ dỗ ép đạo diễn phải thay người.
Bùi Như Niệm thấp cổ bé họng, cô không có chỗ dựa hậu thuẫn, cũng không muốn "hy sinh thân mình" để tranh giành những vai diễn không quan trọng đó. Thế nên, cô đã đóng phim bốn năm mà rất nhiều khán giả vẫn không biết hình dạng cô trông như thế nào.
"Vai nữ ba đổi lấy một vai cố định trong show, không chừng em còn lời đó." Tính cách Bùi Như Niệm hiền hòa, chẳng những không tức giận mà còn an ủi lại Quách Hân.
- -- Ánh sáng nhà Phật phía sau lưng cô gái càng thêm lấp lánh hơn một tí.
"Đây xem như là... thôi được rồi." Quách Hân xuống xe, sau đó mở cốp xe lấy va li ra giúp Bùi Như Niệm: "Còn nhu cầu gì nữa không?"
"Còn." Bùi Như Niệm căng thẳng chớp chớp mắt, ấp úng nói: "Em nghe nói trong quá trình ghi hình sẽ không được dùng điện thoại di động của mình, hằng ngày chị có thể giúp em vào siêu thoại* điểm danh không?"
* siêu thoại: nơi tụ tập các fan để giao lưu trao đổi, ngoài ra còn các hình thức điểm danh, bình luận, chia sẻ… để tranh đua điểm cho siêu thoại của nhà mình
"Ồ? Điểm danh như thế nào?"
Bùi Như Niệm chuyển đổi tài khoản Weibo, tự tay dạy cho Quách Hân điểm danh.
Điểm danh thành công, hệ thống nhắc nhở:
[Chúc mừng bạn đã điểm danh tích lũy được 1818 ngày tại "siêu thoại của Khanh Khả Ngôn", xếp hạng thứ nhất.]
Quách Hân thuận miệng trêu chọc: "À, hóa ra em thích Khanh Khả Ngôn."
Bùi Như Niệm gật đầu, vành tai hơi nhuốm hồng.
Ngành giải trí này tựa như một cái Kim Tự Tháp, có những nghệ sĩ tuyến mười tám ở tầng dưới cùng như Bùi Như Niệm, cũng có những siêu sao hàng đầu nằm tít trên cao như Khanh Khả Ngôn.
Khanh Khả Ngôn được công nhận là người có lưu lượng cao nhất, tích lũy doanh thu phòng vé của các phim điện ảnh lên đến con số hàng chục tỷ, các giải thưởng Ảnh Đế đều được anh nắm gọn trong tay, giá trị thương mại khó mà định giá được.
Khanh Khả Ngôn có được một gương mặt gần như hoàn mỹ, được báo chí nước ngoài ngợi khen là "kiệt tác tối cao của tạo hóa", những cô gái trong nước bởi vì giá trị nhan sắc tuyệt trần của anh mà có thể ba ngày ba đêm thổi rắm cầu vồng*.
* rắm cầu vồng: là ngôn ngữ mạng, có nghĩa là người hâm mộ phô trương hóa thần tượng, ngay cả quả rắm thả ra cũng hóa cầu vồng.
Bùi Như Niệm có thích Khanh Khả Ngôn thì Quách Hân cũng chẳng lấy làm lạ gì.
"Niệm Niệm, nếu em thích Khanh Khả Ngôn như vậy thì chị có thể nghĩ cách để anh ta cho em một cái ký tên To*."
* ký tên To: ngôn ngữ mạng, là một dạng ký tên từ idol có kèm theo To (gửi đến) đích danh một fan hâm mộ nào đó, đôi lúc sẽ kèm theo cả những lời người đó muốn idol mình ghi lên.
"Không cần! Thật sự không cần!" Bùi Như Niệm vội vàng từ chối, mặt biểu lộ rõ sự kháng cự.
"Vì sao?"
"Cái đó..." Bùi Như Niệm ưỡn ngực, ngay ngắn nghiêm chỉnh nói: "Em xem anh ấy như thần tượng, thần tượng giống như sao sáng trên bầu trời, nhìn ngắm từ xa là được rồi!"
Quách Hân đánh giá cô một lượt, ánh mắt bỗng dưng kỳ quái: "Em trích dẫn từ fanclub của niên đại nào vậy?"
"Ấy... Chẳng lẽ em nói không đúng sao?"
"Niệm Niệm, nên online lướt mạng nhiều hơn đi, nhìn xem mấy cô gái khác theo đuổi thần tượng như thế nào." Quách Hân nhếch nhếch khóe miệng: "Người ta còn tự tin xông lên kêu "Này, chồng"!"
"..." Bùi Như Niệm câm nín.
Quách Hân trợn mắt nói tiếp: "Khanh Khả Ngôn lại trông tuyệt vời như vậy, có cô gái nào mà không muốn ngủ với anh ta?"
Bùi Như Niệm rụt người, yếu ớt nói: "Có em không muốn này."
Quách Hân: "Bởi vì em là Bồ Tát chuyển thế cho nên mới không có dục vọng trần đời."
Bùi Như Niệm:???
- --
Tạm biệt Quách Hân, Bùi Như Niệm kéo vali đồ vừa thong thả thưởng thức hoa cỏ, vừa đi dọc theo con đường quanh co trong núi để đến địa điểm quay hình của "Hôn nhân mô phỏng".
Chương trình kiểu "Hôn nhân mô phỏng" này nói trắng ra là muốn xem những người nổi tiếng ân ái ngọt ngào, làm bàn đạp để cọ nhiệt minh tinh.
Những người có chút đầu óc cũng đủ biết, mỗi một minh tinh lớn hàng đầu đều có rất nhiều fan nam fan nữ, chỉ có người nào đầu bị úng nước mới tham gia vào chương trình tình yêu kiểu này.
Đi đến giữa sườn núi, cô đã thấy được một căn biệt thự lấp ló phía xa xa nơi giữa núi.
Dựa theo lịch trình, hôm nay "Hôn nhân mô phỏng" sẽ quay phần mở đầu: Cưỡng chế ghép CP*.
* CP: couple (cặp đôi).
Ekip chương trình mời tổng cộng sáu nghệ sĩ gồm ba nam ba nữ, yêu cầu bọn họ ghép thành ba cặp CP và cùng nhau trải nghiệm sinh hoạt của vợ chồng mới cưới.
Từ hôm nay trở đi, Bùi Như Niệm phải ở cùng và sinh hoạt với năm người khách mời khác tại biệt thự giữa núi đó trong ba ngày hai đêm.
Sau đó tại buối tối thứ ba phải quyết định cho bốn tháng kế tiếp, có muốn bản thân trở thành "vợ chồng" với nam khách mời đó không.
Không biết là do công tác bảo mật của ekip chương trình quá tốt hay là show này quá flop, ngay cả khi chính thức ghi hình rồi mà trên mạng vẫn không có chút dưa* nào, Bùi Như Niệm vốn không biết năm người khách mời còn lại là ai.
* dưa: những thông tin hóng hớt trên mạng.
Bước vào biệt thự, Bùi Như Niệm nhìn thấy được hai máy quay cố định và có thêm năm thợ ghi hình khác đang chờ sẵn ở đó.
"Chào đạo diễn, chào các anh quay phim." Bùi Như Niệm khom người chào hỏi với các nhân viên của đoàn, sau đó phất phất tay với ống kính và cười dịu dàng: "Chào mọi người, tôi là diễn viên Bùi Như Niệm."
Quay phim chịu trách nhiệm quay chụp Bùi Như Niệm ngơ ngác mất vài giây, không khỏi hoài nghi, một nữ nghệ sĩ trẻ lại xinh đẹp như vậy mà tới tham gia chương trình kết hôn?
Vali của Bùi Như Niệm khá lớn, có mấy nhân viên muốn tiến đến giúp cô nhưng sợ ảnh hưởng đến quay chụp.
Trước biệt thự có một bậc thang chừng bảy tám bậc, vali không thể lăn được chỗ này.
Đạo diễn thấy cô lanh lợi đáng yêu, vừa chuẩn bị nhấc tay kéo lên giúp thì Bùi Như Niệm đã thuần thục đóng tay kéo vali lại, ì ạch xách vali đi lên bậc thềm, cố gắng hết khả năng để không gây thêm phiền toái cho ekip chương trình.
Đạo diễn và mấy phó đạo diễn trao đổi ánh mắt với nhau...
Cô bé này có tính cách thật tốt, so sánh với người đến trước đó thì biểu hiện tốt hơn nhiều.
Trong biệt thự có tổng cộng ba tầng, tầng trệt là phòng khách lớn.
Bùi Như Niệm đẩy cánh cửa kính, nhìn thấy trên sofa đã có một cô gái tóc dài thì liền chào hỏi với đối phương.
"Xin chào, tôi là Bùi Như Niệm." Cô tự biết mình không có tiếng tăm nên chủ động báo danh tính.
Vị nữ khách mời kia nhìn lướt qua cô bằng ánh mặt lạnh băng, quay đầu nói tiếp với anh quay phim vài ba câu rồi mới bắt đầu đổi sang nụ cười công nghiệp.
"Sao giờ cô mới đến vậy? Tôi đã tới từ sớm rồi. Vali có nặng lắm không để tôi xách phụ cô?" Cô ta vươn tay ra nhưng không hề đụng vào vali của Bùi Như Niệm, chỉ tạo ra một động tác như đang xách.
"Không nặng lắm, một mình tôi là được rồi." Bùi Như Niệm cũng không muốn làm phiền cô ta, tự cô dời vali đến một góc xó.
Người kia vẫn không chút ý định chủ động giới thiệu nào, Bùi Như Niệm đành phải nhỏ giọng nghe ngóng từ chỗ của người quay phim.
Nữ khách mời này tên là Diệp Linh, năm nay vừa tròn ba mươi. Cô ta đã từng diễn qua vài nhân vật chính, nhưng bởi vì nhận được những đánh giá quá kém nên không được bao nhiêu fan.
Diệp Linh ỷ địa vị mình cao nên sau khi xã giao xong thì cô ta chỉ cúi gầm mặt chơi điện thoại, chẳng muốn đoái hoài gì đến Bùi Như Niệm.
Bùi Như Niệm chọn một vị trí xa Diệp Linh nhất và thẳng lưng ngồi ngay tắp ở đó. Đã mấy lần cô lấy hết can đảm muốn bắt chuyện, nhưng rồi chỉ nhận lại được một ánh mắt kiểu "cô có thể câm miệng không".
Cô lúng túng quắp ngón chân xuống đất, chỉ thiếu điều như muốn móc ra được một tòa lâu đài thơ mộng. Ánh mắt cô phiêu bạt bên ngoài cửa kính, thầm cầu nguyện vị khách mời tiếp theo mau đến.
Khoảng chừng qua hơn mười phút, một bóng dáng nhỏ nhắn xinh xắn kéo theo vali xuất hiện chỗ cổng ra vào, Bùi Như Niệm vội vàng tới cửa nghênh đón.
Cách lớp cửa kính, cô nhận ra được vị khách mời thứ ba kia chính là Nguyễn Manh.
Nguyễn Manh người giống như tên, dễ thương dễ mến, vừa mỏng manh lại vừa đáng yêu. Sau khi cô ấy debut đến nay vẫn đi theo con đường nữ sinh nhà bên thanh khiết, diễn rất nhiều vai em gái và con gái, đặc biệt làm cho người khác rất ưa thích.
Nhưng Nguyễn Manh cũng đâu đó hai mươi sáu tuổi rồi, không thể cứ diễn mãi mấy vai em gái và con gái đó được đúng không? Thế nên sau khi thương lượng với công ty, cô ấy đã quyết định chuyển loại hình thông qua chương trình "Hôn nhân mô phòng" này.
Bùi Như Niệm thấy cô ấy xách hai vali đồ, chuẩn bị đi ra giúp cô ấy chuyển hành lý.
Lúc dừng trước cửa kính, cô thấy Nguyễn Manh nhoẻn miệng cười ngu ngơ với chính mình. Bùi Như Niệm còn tưởng rằng cô ấy nhìn thấy mình nên vẫy vẫy tay chào hỏi.
Kết quả, Nguyễn Manh càng cười toe toét hơn, cười hở cả răng. Lại còn nghiêng trái xoay phải, rồi lại ngước lên nhìn xuống mũi.
Bùi Như Niệm:?
Hành vi ngớ ngẩn của nữ nghệ sĩ thời đương đại đây ư?
"Ồ, kính này soi không rõ lắm nha." Nguyễn Manh quay đầu lại hỏi đạo diễn: "Tôi trang điểm đẹp không? Trên răng có dính son không?"
Đạo diễn: "Đẹp lắm."
Nguyễn Manh hài lòng búng tay: "Bổn tiên nữ muốn hạ phàm để nhìn ngắm các loại hoa thơm cỏ lạ!"
Cô ấy móc kính râm trong túi ra rồi ung dung mang lên, sau đó mỗi tay xách một vali và nhấc bước vô định về trước.
Bùi Như Niệm lớn tiếng nhắc nhở: "Uây, cẩn thận một chút!"
"Hả?" Nguyễn Manh chưa phản ứng kịp, bị bậc thềm dưới chân ngán đường và rồi... "ầm" một tiếng, ngã chỏng vó.
"Ha ha ha!" Những người ở đó đều cười ồ lên.
Đúng là tiên nữ hạ phạm, xém chút nữa đã đáp đất bằng mặt.
Bùi Như Niệm nhanh chóng chạy đến đỡ Nguyễn Manh dậy, ân cần hỏi han: "Cô có sao không? Có đau không?"
"... Có, hình tượng của bổn tiên nữ bị hủy toàn bộ rồi." Nguyễn Manh thở phì phò và tháo mắt kính xuống, cố hết sức để che mặt, tự bế mình tại chỗ.
Tổ đạo diễn phải liên tục cam đoan "đoạn này không công chiếu" thì Nguyễn Manh mới chịu phủi mông, cùng đi vào trong biệt thự với Bùi Như Niệm.
"Cô tên là Bùi Như Niệm à, cái tên thật dễ nghe." Nguyễn Manh kề sát vào bên người cô, đột nhiên hỏi: "Cô là cung hoàng đạo gì á?"
"Song Ngư."
"Song Ngư thì tốt, thích hợp làm bạn thân của tôi!" Nguyễn Manh có nghiên cứu về các chòm sao cho nên mới chắc nịch nói: "Song Ngư và Cự Giải hợp với nhau nhất, lát nữa cô phải tìm khách mời nam là Cự Giải."
Bùi Như Niệm bị cô ấy chọc cười: "Làm gì có chuyện trùng hợp vậy chứ? Nhỡ như không có Cự Giải rồi sao?"
"Vậy hãy để cho ekip chương trình tìm lại người khác, chúng ta là nghệ sĩ nữ, phải có giá." Nguyễn Manh vung ngón tay xếp thành hình hoa lan lên vén tóc, ra vẻ nói: "Phải điềm đạm, thanh lịch, cao lãnh."
Bùi Như Niệm nghe cô ấy nói như vậy thì nói toạc ra: "Nguyễn Manh, cô chưa từng nói chuyện yêu đương sao?"
Nguyễn Manh:...
Solo bẩm sinh* Nguyễn Manh không phục bèn truy hỏi đến cùng lịch sử yêu đương của Bùi Như Niệm, sau khi biết được cô chỉ từng trải qua một lần yêu đương thì lộ ra vẻ mặt ghét bỏ.
* Solo bẩm sinh: độc thân từ trong bụng mẹ.
Nguyễn Manh: "Chỉ vậy? Cũng không khấm khá hơn tôi bao nhiêu."
"Nhưng người yêu cũ của tôi rất đẹp trai."
"Có thể đẹp đến cỡ nào? Đẹp bằng Khanh Khả Ngôn không?"
"..." Bùi Như Niệm nghe được cái tên này bỗng dưng lâm vào trầm lặng mất vài giây.
Mi mắt Bùi Như Niệm khẽ run run, ánh mắt tránh đi rồi làm như không có gì nói: "Ừ, đẹp cỡ như anh ấy."
"Ha ha ha, tôi mới không tin đâu." Nguyễn Manh bĩu môi rồi lại hỏi: "Nếu như người yêu cũ của cô đẹp trai như vậy thì sao lại chia tay?"
Bùi Như Niệm trả lời: "Bởi vì giữa hai chúng tôi không có tình yêu."
"Ồ? Không có tình yêu mà còn kết giao với nhau à?"
"Bởi vì tôi quấn lấy anh ta, giày vò anh ta hẳn ba năm rưỡi nên anh ta mới bất đắc dĩ đồng ý kết giao với tôi. Sau khi qua lại với nhau thì cảm thấy không hợp, tôi liền đơn phương nói chia tay, sau đó thì thẳng tay cho anh ta bốc hơi khỏi cuộc sống. Chặn, xóa bạn bè, đổi luôn số điện thoại."
Nguyễn Manh nghe thế thì tức giận và mắng to: "Bà mẹ, đúng là một tên tra nam!"
Bùi Như Niệm: "Tôi đã làm đúng."
Nguyễn Manh nén lại mấy nghìn chữ còn chưa kịp mắng xong, cô dựng ngón cái lên với Bùi Như Niệm: "Chị gái, cô thắng."
Nguyễn Manh chế giễu: "Chuyện tình yêu ngày xưa của cô đúng là không lãng mạn gì!"
"Trên đời làm gì có nhiều câu chuyện tình yêu lãng mạn đến vậy." Bùi Như Niệm đã nhìn thấu, cô cầm cốc nước và nói với cô ấy: "Những người ca tụng sự lãng mạn thường là những người chưa từng yêu."
Nguyễn Manh quan sát Bùi Như Niệm thầm nghĩ: Bạn trai cũ đó đã tạo thành bóng ma tâm lý lớn thế nào mà khiến cho một mỹ nữ như cô phải tuyệt vọng với tình yêu như vậy?
Hai người bọn họ trò chuyện khí thế ngất trời, gạt Diệp Linh sang một bên.
Đến khi hai người họ quay lại mới phát hiện ra Diệp Linh đã đi khỏi biệt thự từ thuở nào, cô ta đang đứng trong sân cười nói với hai khách mời nam.
Lúc Diệp Linh đối mặt với khách mời nam thì là một gương mặt hoàn toàn khác, rất hăng hái và niềm nở.
Bùi Như Niệm không tiện quấy rầy bọn họ nhưng lại tò mò khách mời nam là ai, cô liền giật dây Nguyễn Manh cùng nhìn lén qua cửa kính.
Bất ngờ nhìn thấy người quen, là một đàn anh cùng công ty.
"Hey, Tiểu Bùi!" Ánh mắt người đàn anh đó sáng rực, anh ta lớn tiếng chào hỏi với cô.
Diệp Linh híp híp mắt, một ánh mắt không rõ là ý gì phi tới.
Bùi Như Niệm bất chấp đẩy cửa ra, lúng túng vẫy tay với người đàn anh kia: "Đàn anh, anh cũng tới đây sao?"
"Đúng vậy, công ty sắp xếp."
"Gì vậy? Hai người quen biết nhau à?" Nguyễn Manh ngửi được mùi bát quái*, bèn hưng phấn truy hỏi cung hoàng đạo và tuổi tác của người đàn anh này.
* bát quái: là những thông tin chính thức hoặc không chính thức, những chuyện phiếm đủ trên trời dưới đất đủ thể loại, thường dùng trong giới giải trí.
Bùi Như Niệm: "Tôi nhớ không lầm là cung Xử Nữ."
Nguyễn Manh: "Xữ Nữ không hợp với bát tự của tôi, tôi không muốn chọn anh ta."
Flag* tung bay.
* Flag: một từ thông dụng trên mạng, ý chỉ sẽ bị vả mặt, tức kết quả sẽ trái ngược với những gì mình đã nói.
Diệp Linh nâng cao âm lượng: "Đạo diễn, còn một khách mời nam nữa sao chưa tới?"
Đạo diễn và phó đạo diễn núp ở một góc gọi điện, biểu cảm vô cùng bối rối, ông ta nhín chút thì giờ để đáp lại một câu: "Chờ một chút, nam khách mời cuối cùng xảy ra chút sự cố."
Diệp Linh giậm chân một cái, õng ẹo nói: "Sự cố gì chứ? Chút quan niệm thời gian cũng không có, còn không biết xấu hổ để cho phụ nữ phải chờ đợi."
Đạo diễn không thèm để ý đến cô ta mà tiếp tục bàn chuyện với phó đạo diễn.
"Tin tức đó tin được không? Cậu ta thật sự muốn đến chương trình của chúng ta?"
"Tất cả đều là thật, người đại diện của cậu ta vừa mới gọi điện thoại tới cho tôi đây."
"Trời ạ..." Đạo diễn cố nuốt nước bọt, hai mắt nhìn đăm đăm, thoạt nhìn như có thể ngất đi bất cứ lúc nào.
"Ha ha ha! Chương trình của chúng ta sắp nổi tiếng rồi! Các người đừng lo lắng, mau làm lại kịch bản, kêu gọi nhà tài trợ! Còn nữa, tìm thêm vài quay phim canh sẵn dưới chân núi, cung kính mời người ta lên đây, nhanh lên!"
Bùi Như Niệm cảm thấy trường quay rối cả lên, lại thấy mấy anh quay phim và nhân viên đoàn đồng thời rời khỏi biệt thự, nội tâm cô có một linh cảm không tốt cho lắm.
Một giây sau đó, cô nghe được tiếng hét của Nguyễn Manh.
"Woa, Khanh Khả Ngôn vừa lên hot search. Một blogger* chuyên đưa tin nói rằng anh ấy đã từ chối bốn bộ phim truyền hình và quay chụp trang bìa chỉ vì một cái show truyền hình. Chậc chậc chậc, đỉnh lưu đúng là rất tự tin. Niệm Niệm cô nói xem, một cái chương trình như vậy có gì để khoe khoang đâu?"
* nguyên tác là “doanh tiêu hào”, chỉ những người/tài khoản chuyên tung tin, rò rỉ hay tiết lộ những tin tức trong showbiz… dùng đó vào việc kinh doanh kiếm tiền.