Hai người quen nhau qua buổi xem mắt, lúc ấy Omega vừa thất tình, hoàn toàn không có tâm trạng bắt đầu một cuộc tình mới, là do người thân cứ lặp đi lặp lại rằng vị kia cực kỳ hoàn hảo, vì không muốn người thân thất vọng nên cậu mang tâm thái làm quen một chút cũng được tới gặp mặt.
Nào ngờ Alpha hoàn toàn giống với hình tượng lý tưởng trong lòng cậu, không thua bạn trai cũ một chút nào – À thì Omega thích cái đẹp mà, có thể do nhìn bản thân từ nhỏ nên yêu cầu đối với bạn đời hơi cao một chút.
Cậu vốn định đóng cửa trái tim, không bao giờ để một khuôn mặt đẹp trai nào lừa gạt nữa, nhưng đối tượng xem mắt quá xuất sắc, cậu đâu còn cách nào khác.
Hơn nữa bạn trai cũ nhỏ tuổi lại không hiểu chuyện vừa đâm cậu một nhát sâu thấu tim, chú trước mắt vừa đẹp trai lại có sự nghiệp thành công, cử chỉ khéo léo, không những đáng tin cậy mà còn cực kỳ quyến rũ.
Tình yêu đi mau, đến cũng mau.
Omega thầm nghĩ phải bắt lấy anh ấy ngay, không thể kết hôn thì lên giường một lần cũng không lỗ.
Omega nhỏ hơn Alpha năm tuổi, lén gọi Alpha bằng chú là bởi ngoại hình của cậu non nớt giống học sinh cấp ba chứ không phải Alpha già đâu. Mà ngược lại do kiên trì tập thể hình nên so với các luật sư đồng trang lứa thì anh ưu tú hơn rất nhiều, dù là nhan sắc hay dáng người đều vô cùng hoàn mỹ.
Thế nhưng phần lớn người cùng thế hệ với anh đều đã kết hôn, tuy không thiếu người theo đuổi nhưng anh vẫn đến xem mắt.
Anh cũng không muốn người nhà thất vọng.
Vì vậy anh chẳng để bụng câu sau này có rảnh lại hẹn gặp của Omega.
Anh tưởng rằng một Omega trẻ tuổi như vậy hẳn không vội kết hôn, đến xem mắt cũng là bất đắc dĩ, không ngờ cậu thật sự xem trọng mình, ngày hôm sau đã nhắn tin hỏi anh có thời gian cùng ăn cơm tối không.
Alpha có một vụ án sẽ mở phiên tòa sau hai ngày nữa nên đương nhiên không có thời gian, trên thực tế là anh không có hứng thú với một Omega còn nhỏ tuổi.
Nào ngờ sau mấy lần từ chối, Omega đã tìm tới tận văn phòng.
Lúc ấy mọi người đều mang tâm thái hóng chuyện, xem cậu ấm lái Martha nhưng mỗi lần đều cần Alpha hỗ trợ đánh lái sẽ theo đuổi người ta thế nào.
Alpha chính là đóa hoa lạnh lùng của văn phòng bọn họ, nhưng trước nay chưa có ai chào hỏi và cười đến xán lạn chẳng khác nào bạn trai chính thức của anh như Omega hết.
Omega tiến vào văn phòng, mở từng hộp giữ nhiệt ra mà không hề quan tâm đồng nghiệp của Alpha bên ngoài đã bắt đầu đặt cược xem cậu có thành công hay không.
Thật ra từ nhỏ Omega đã rất nghe lời, chưa bao giờ tùy hứng như thế này.
Hơn nữa mấy cuộc tình trước đây đều là bạn trai cũ theo đuổi cậu, cậu chưa chủ động bao giờ, bị từ chối vài lần cũng không hiểu đằng sau lời nói lịch sự là hàm ý Alpha không hứng thú với cậu, hơn nữa mỗi lần Alpha đều lấy lý do rất đứng đắn, nghề luật sư vốn bận rộn, anh lại nổi tiếng trong giới.
Omega ngốc nghếch không biết làm thế nào, nhưng cậu nghĩ núi không theo ta thì ta tới tìm núi vậy.
Không phải không có thời gian cùng ăn sao, vậy cậu tới ăn cùng anh luôn.
Omega hớn hở giới thiệu đồ ăn, cuối cùng mới thẹn thùng nói cậu đặt ở một nhà hàng nổi tiếng, chắc chắn ngon.
Alpha bất đắc dĩ nhìn Omega trước mắt lấy lòng mình, nhìn gương mặt cậu dần đỏ ửng, lời từ chối lăn một vòng quanh miệng, cuối cùng theo một miếng cơm trôi xuống bụng.
…
Alpha không thích nợ ân tình, vụ án trên tay kết thúc liền mời lại một bữa, đồng thời muốn nhân cơ hội này làm Omega hết hi vọng.
Nhưng đến khi anh nhìn thấy Omega mặc trang phục lộng lẫy đến địa điểm gặp mặt, hơn nữa tóc còn được cố ý tạo kiểu thì lại đau hết cả đầu.
Omega vốn rất đẹp, trang điểm vào càng thêm xuất chúng, hấp dẫn rất nhiều ánh mắt, Alpha vừa chuyển mắt sang bên cạnh lập tức đánh mất ý định ban đầu.
Trên đường đi đụng phải bạn trai cũ của Alpha, trước đó Omega chưa từng nghe Alpha nhắc tới, lúc đầu cũng không biết, càng không hiểu thân phận của đối phương, chỉ là tò mò đánh giá vị Omega trông có vẻ rất thân quen với Alpha này thôi.
Cho đến khi đối phương muốn mời Alpha đi tắm suối nước nóng, Omega mới cảm thấy không phù hợp.
Vừa nghe hết câu chúng ta không thể quay lại sao, chuông cảnh báo của Omega lập tức reo vang.
Cậu dựa sát Alpha, nhưng bọn họ chẳng có quan hệ gì cả, cậu sợ Alpha quên mất sự tồn tại của mình nên vội vàng giữ chặt ống tay áo của anh, than đói bụng bằng chất giọng cực kỳ đáng thương.
Tình thế cấp bách, bộ não nho nhỏ của Omega không nghĩ ra cách khác, chỉ đành cố gắng làm đối phương nghĩ mình là nhóc con họ hàng nhà Alpha.
Nhưng Alpha lại vỗ nhẹ tay cậu như thể đang trấn an, sau đó nắm lấy tay cậu, giới thiệu với Omega kia.
“Đây là Omega của tôi.”
Omega ngây người, xe lửa ầm ầm chạy vụt qua.
Anh ấy nói mình là gì cơ!
Rõ ràng chưa phải mà!
Vậy bao giờ có thể thử nhỉ!
…
Bộ não hiện ra vô số ý tưởng, lúc Omega lấy lại tinh thần thì bạn trai cũ đã rời đi tự lúc nào.
Alpha nói xin lỗi, kết quả Omega không để ý, chỉ tự suy nghĩ vớ vẩn, hưng phấn mở miệng: “Đêm nay luôn được không?”
Alpha: “?”
Sau đó Alpha nhắc lại lời xin lỗi vì kéo cậu chắn đao, Omega liên tục xua tay, không sao hết, cậu cũng dùng Alpha làm lá chắn chặn những lần cầu xin hợp lại của bạn trai cũ, đều là chuyện thường tình mà thôi.
Alpha: “…”
Hiển nhiên kế hoạch làm Omega hết hi vọng lại ngâm nước nóng rồi.
…
Dây dưa càng ngày càng nhiều, lời từ chối càng khó nói ra, Omega theo đuổi anh ngày càng tích cực.
Nhưng đến khi xảy ra chuyện có thể thuận lý đẩy thuyền mà nhờ vả anh thì cậu lại ngại.
Chiếc Martha của cậu lúc lùi về sau gặp phải một ông lão đi xe đạp điện, trùng hợp chỗ đó có một vũng nước, ông lão vì tránh đuôi xe cậu mà bất cẩn té ngã.
Về tình Omega nên bồi thường, tiền thuốc men cậu cũng lo hết, nhưng người nhà ông lão cứ bám mãi không tha cho dù tất cả camera đều ghi lại Martha không hề dụng vào ông.
Omega không muốn người mình thích biết chuyện bê bối của mình, tình nguyện đi đường vòng gọi người cho người quen trong đồn tới hỗ trợ chứ nhất quyết không hé răng với anh.
Nhưng Alpha vẫn biết, hơn nữa còn chủ động tới giúp.
Đây là lần đầu tiên Omega nhìn thấy dáng vẻ làm việc của anh, phong thái việc công xử theo phép công, vừa nghiêm túc vừa tinh tế, Omega thầm cảm thán mắt mình đúng là không tồi.
Cậu muốn trả tiền, dù nhỏ thì vẫn tính là một vụ án, cậu có nguyên tắc của cậu.
“Anh với em đâu có quan hệ gì, đối tượng xem mắt không yêu cầu lao động không công, anh cầm lấy đi.” Omega hờn dỗi.
Giọng nói không mấy vui vẻ, không những thế còn bĩu môi.
“Vậy còn em?”
“Em tự nguyện.” Omega không nghĩ gì mà bật thốt lên.
Trong nháy mắt ấy anh liền hiểu ra, Omega thoạt nhìn vừa ngọt ngào vừa thích làm nũng này thật ra luôn phân rõ giới hạn với những người xung quanh, thậm chí cực kỳ rõ ràng.
Bọn họ đứng cùng một phía.
Omega thật sự thích anh.
Ngay từ đầu anh cho rằng vị Omega trẻ tuổi này thường xuyên hẹn anh chỉ vì muốn lăn giường với anh, bởi vì ánh mắt si mê không hề xen lẫn một chút tình yêu kia anh đã thấy rất nhiều rồi.
Anh không phải loại người quá quan trọng vấn đề tình dục, mỗi lần Omega cũng đều nghiêm túc dán miếng cách trở, pheromone chưa từng tỏa ra, thật sự là thuần khiết quá mức, tương phản hoàn toàn với ánh mắt của cậu.
Đôi khi Alpha lại nghĩ sao lại có một Omega kì lạ như thế, sao lại nghiêm túc theo đuổi một Alpha nhạt nhẽo như anh cơ chứ.
Khi hình tượng của Omega trong lòng anh càng trở nên sinh động, khi cậu tiến vào cuộc sống của anh từng chút một, nội tâm Alpha dần có cảm giác khác lạ.
Mà ngay sau đó, anh càng cảm nhận rõ ràng.
“Cuối tuần em có rảnh không?”
“Hử?”
Cuối tuần là Lễ Tình Nhân đấy.
Omega cảm thấy khó mà tin nổi, thật ra cậu đã sắp xếp một cuộc hẹn hoàn hảo cho cuối tuần, chỉ thiếu điều mời Alpha thôi, cậu sợ Alpha nói không rảnh, dù sao vụ án của mình đã kéo chân anh lâu như vậy, do vậy cậu đã tính từ bỏ Lễ Tình Nhân rồi, kết quả Alpha lại hẹn cậu.
Đó là Lễ Tình Nhân nha!
Không phụ sự kỳ vọng, chuyện đầu tiên Omega nghĩ đến chính là anh muốn đặt phòng khách sạn không?
Cậu không ngờ được mình ngu ngốc đến nỗi thật sự phun câu này ra!
Cậu đỏ mặt không dám nhìn Alpha, xấu hổ muốn xuyên về bản thân một giây trước.
Nhưng Alpha không những không cười nhạo mà còn cúi người nhìn, cố ý muốn bắt được ánh mắt cậu. Đến khi Omega thật sự không trốn được nữa, ánh mắt hai người chạm nhau, nụ hôn của Alpha dừng trên môi cậu.