Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 246: 246



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Xem qua hai hài tử trong lòng Liễu Thư liền an tĩnh, biết hiện tại thân thể mình còn suy yếu cũng không bắt buộc đứa nhỏ đặt ở trong phòng của mình, hơn nữa cô còn phải ở cữ nữa, trong phòng không thể thông gió bị cảm lạnh, đứa nhỏ thật sự ở trong này còn không tốt, vì thế thống khoái để cho Eva đều ôm bọn nhỏ đi.

Đương nhiên mỗi ngày đúng giờ xác định địa điểm nhìn xem, đút sữa gì đó đều là ắt không thể thiếu, mỗi khi nhìn đến hai đứa nhỏ mình thiên tân vạn khổ sinh ra, trong lòng của cô liền mềm mại không thôi, quả thật là hôn không đủ ôm không đủ.

"Thật là thật đáng yêu." Liễu Thư tựa vào trên giường, hai hài tử cũng nằm ở bên người, Kathy trèo ở một bên, lấy đầu ngón tay đùa hai đứa bé, nhìn nhìn lại Liễu Thư, đầy mắt đều là hâm mộ: "Hai tiểu thú nhân khỏe mạnh cường tráng, hơn nữa xem ra nhất định sẽ lớn lên rất nhanh."
Thú nhân không riêng gì con nối dòng gian nan, còn có một chút trọng yếu chính là đứa nhỏ vừa sinh hạ rất nhỏ yếu, không để ý một cái liền khả năng chết non, tiểu thú nhân thì còn tốt, nhất là tiểu giống cái mới vừa sinh ra thì cần phải cẩn thận chăm sóc, vạn vạn lần chịu không nổi ốm đau.

Nhưng mà hai hài tử nhà Liễu Thư đều sinh tốt, qua vài ngày dáng vẻ nho nhỏ cũng mở ra, một đám đều bắt đầu hiển lộ ra tính chất tròn trịa bánh bao, người xem nhịn không được đều muốn xoa bóp.
"Ừm." Liễu Thư thỏa mãn trả lại biểu tình mỉm cười, hiện tại cô cũng đầy lòng đầy mắt là hai tiểu tử kia, hơn nữa đang học tập tự mình chăm sóc, kỳ thực coi như là cô ôn tập, vốn cũng đã có chút kinh nghiệm, chính là còn đang ở cữ không tốt lao động thủ công.

Ngược lại là Allen hiện tại đúng là người mới gặp lần đầu, chẳng qua thú nhân nhìn thì cẩu thả, học nhưng thật ra rất có hình có dáng, mỗi lần nhìn đến luôn làm cho đáy lòng cô đều vui vẻ một hồi.

"Đúng rồi, đặt tên đứa nhỏ chưa?" Gina nhìn hai đứa nhỏ, không đi lên muốn ôm, kỳ thực cô cũng muốn ôm một cái, nhưng mà thật sự lo lắng cho mình tay chân vụng về nếu ôm không tốt làm bị thương tiểu hài tử sẽ không tốt lắm.
"Đặt rồi." Tên mấy ngày nay đang thương lượng cùng Allen, thẳng đến đêm qua mới hạ quyết định xuống, nói xong chỉ vào hai hài tử trên giường nói: "Lão đại đã kêu Lotter (Lạc Đặc), đứa nhỏ kêu là Leila (Lạc Lâm)." Tên này là Liễu Thư cùng Allen cũng không phải tùy tiện lấy, hai cái tên ở trong thú ngữ đều có ý nghĩa đại biểu, ngẫu ý khỏe mạnh, bình an, cô cũng không quá yêu cầu đứa nhỏ của mình có đại tiền đồ gì, tên liền đại biểu cho ý nguyện tốt đẹp cơ bản nhất của cô.
"Ừm, không tệ." Noreen vừa nghe liền thấy hay, thấy Kathy trêu chọc cả nửa ngày, trong lòng ngứa ngáy cũng sáp lên, hai tiểu thú nhân vừa rồi tỉnh ngủ ăn no, hiện tại đangh tinh thần sáng láng, bị người đùa cũng không làm ồn, tiểu Lotter miệng nhỏ cũng không ngừng, tựa như còn đang hồi vị hương vị sữa nước trái cây vừa rồi ăn, cái miệng nhỏ nhắn Leila cũng không ngừng, không ngừng phun bong bóng, hai anh em thật ra chơi đùa thực khoái trá.
"Gina cậu vào Carmen ký quyết định khi nào thì khế ước?" Thời điểm mình mang thai hai người cũng đã rất bài bản, hơn nữa nhìn bộ dạng đại thúc Buck vô cùng chờ đợi hai người nhanh chút cùng một chỗ, sinh tôn tử tiểu báo cho hắn mang theo chơi đùa đây, hiện tại đều qua lâu như vậy, cũng nên có tin tức đi.
"Không vội." Gina thực bình tĩnh, mí mắt cũng chưa nâng một cái, tùy tay sửa sang lại một chút chăn da thú trên người cho Liễu Thư, nếu cô thật sự không thèm để ý Liễu Thư đừng nói, nhưng nhìn ngón tay cô nàng khẩn trương quấy liền biết có triển vọng, vì thế liền phá hư cười rộ lên: "Thật ra mà nói, chẳng qua không cho phép làm gần đây, tớ còn đang ở cữ đâu, cũng không thể tùy tiện xuống giường."

"Còn không gấp sao, tớ chính là nghe đại thúc Buck nói, phỏng chừng ngay trong hai ba tháng này đi, nghe nói đại thúc Buck còn muốn phòng ở nhà mình lại cất ra hai gian, còn không phải chính là chuyện tốt Carmen hai người bọn họ sắp tới sao." Kathy trước sau như một phá đám, lần này Gina không ngăn cản cô nàng, ngược lại thản nhiên liếc mắt cô nàng một cái nói: "Thực mệt cô để bụng với chuyện của ta như vậy."
"Đó là đương...!...!ặc, ai để bụng, tôi chính là vừa vặn nghe được mà thôi, ai quản chuyện của cô chứ, hừ ~" vô cùng kiêu ngạo ngửa đầu, Kathy tỏ vẻ mới sẽ không nói mình thật là đặc biệt đến hỏi đâu, được rồi, cô chính là tò mò mà thôi, mà
.