Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 269: 269



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Nước tuyết tan mặt đất hồi xuân, lại là mùa xuân một năm đi đến, hơi thở sinh mệnh lại kéo tới, cảm xúc vui thích nghênh đón mọi người, thú nhân lui ở trong nhà một mùa đông nhóm giống cái cũng đều đi ra cửa, xuân đến lặng lẽ, nhưng cũng rất nhanh, tuyết bắt đầu tan, không bao nhiêu lâu thời điểm nhìn lại sắc xanh đã hoàn toàn bao trùm toàn bộ thế giới.
Cả một mùa đông chỉ ăn thịt, trước kia không thấy gì, nhưng mà từ lúc thói quen mỗi ngày ăn chút rau xanh, một mùa đông trừ bỏ đồ ăn ướp muối cùng khoai lang ra lại không có rau dưa màu xanh khác, đúng là nghẹn chết các cô.

Trong nhà Liễu Thư may mắn bên trong vườn rau hậu viện trồng một ít, cho dù tuyết lớn bao trùm đều đông cứng rau dưa này, may mà cô cũng có dự phòng ở mặt trên đắp tầng cỏ khô phòng chống rét, cuối cùng cũng giữ lại được, những người khác sẽ không vận tốt như vậy, cho dù có trồng rau nhưng trong một lần tập kích đã hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Lúc này mùa xuân đã đến, trăm hoa đua nở, các loại thảm thực vật đều sinh trưởng ra, cao hứng nhất liền không qua được nhóm giống cái, rốt cục có thể ăn được rau dưa.


Cmn cho dù bởi vì có khoai lang tồn tại sẽ không táo bón, nhưng trên mặt khô khan cũng rất làm cho người ta chịu không nổi, nên vừa ra tới bọn họ đều bắt đầu thu thập trên sườn núi cách bộ lạc không xa.

Tuy rằng mùa xuân tiến đến, lúc này nhóm mãnh thú đói bụng một mùa đông cũng đi ra, thật sự không phải thời cơ tốt mang theo người ra ngoài thu thập, còn phải chờ một chút, hiện tại hái một ít gần đây là tốt rồi, có người đã bắt đầu mở vườn rau ở trước cửa nhà.
Xuân về hoa nở tuyết tan khắp mặt đất, lúc này bộ lạc đã bắt đầu chuẩn bị công tác xây dựng lại, một mùa đông mọi người cũng không phải là chuyện gì cũng không làm.

Phòng ốc bị hủy hoại đều cần dọn sạch, đánh nền cần đất đá gỗ đều phải tích lũy, thời gian dài như vậy mọi người đều làm chuẩn bị xây dựng lại, vừa sang xuân cũng bắt đầu khởi công.
Từ sau chuyện Giác Long tập kích này, thân thể tộc trưởng cũng không được tốt, một lần đó ông cũng bị tương đối trọng thương, may mà không có nguy hiểm tính mạng, hiện tại xem ra còn lưu lại di chứng, mà tộc trưởng cũng không có cường chống đỡ.

Vốn Phách Nhĩ là người ông chọn bồi dưỡng tộc trưởng đời tiếp theo, nay giao phó gánh nặng ra cũng hợp lý, vì thế lúc này đây bộ lạc xây dựng lại, tộc trưởng trước mặt mọi người tỏ vẻ toàn quyền công tác đều giao cho Phách Nhĩ.


Mọi người cũng hiểu được ý tứ của ông, Phách Nhĩ hết thảy cũng được bọn họ nhìn trong mắt, cũng không có tiếng phản đối xuất hiện, đây là nhất định rồi, bọn họ đều thực vừa lòng.
"Tiểu Thư phòng ở nhà cậu cũng muốn sửa một chút hay không?" Alice một cái mùa đông đều trụ ở trong sơn động, Ngả Đạt đau lòng sớm liền chuẩn bị tốt tài liệu xây phòng, hiện tại đã bắt đầu khởi công, vẫn ở cách vách nhà Kathy.

Hơn nữa lần trước lửa lớn cũng thiêu cháy nhà cô nàng một ít, hiện tại thừa cơ hội hai huynh đệ Ngả Đạt Abby thật ra cùng nhau hợp tác, liên quan cũng không có quên Liễu Thư.
"Nhà tớ đều là xây mới rồi, còn cần sửa cái gì chứ, chẳng qua..." Sờ sờ cằm, Liễu Thư nhíu mày: "Lại cho mở rộng chuồng thú hậu viện nhà tớ một chút, mùa xuân đến thú thú cũng nên động dục, mấy con mẫu dê hoài dê con nhà tớ, không chỉ như thế có một con gà lông xanh còn đan ấp, chuồng này không đủ ở." Ngẫm lại không lâu sau thú nhà cô vừa muốn gia tăng vẫn rất đáng mừng.
"Nha, có thể uống sữa dê rồi." Kathy còn nhớ mãi không quên sữa dê đâu, nhấp chậc lưỡi nói: "Nhà Alice cũng nuôi dê, nhưng mà vẫn không có mẫu dê hoài tể, nhưng tớ đoán cũng nhanh, xem ra trở về tớ cũng phải dưỡng nhiều mấy con."
Lông thú lắm lông ở thời điểm mùa xuân Liễu Thư lại cắt một đợt, nhưng chỉ là cắt mỏng manh, trời còn lạnh cũng không thể cắt đến trụi lủi, nếu không thích ứng lỡ sinh bệnh gì thì cô muốn khóc cũng không kịp.


Bên này ngay từ đầu gà lông xanh ấp cô còn không cảm giác được, thẳng đến khi phát hiện trứng gà thu được mấy ngày đều thiếu nhìn kỹ mới phát hiện lại một con nằm trong ổ ở trong góc.

Liễu Thư nhìn xem một ổ có hơn mười cái trứng, gà mái này tích góp từng tí một cũng rất không dễ dàng nên cũng không dọa chuyển ổ của nó, ngược lại còn thêm
.