Xuyên Đến Tinh Tế Thành Đan Pháp Thần

Chương 131: Trùng Công Chúa chết?



Truyện chỉ đăng tại 𝓦𝓪𝓽𝓽𝓹𝓪𝓭 @tieucamap210.

__________

Nhìn thấy tình hình của Ryze không ổn, vết thương không ngừng chảy máu, nửa thân áo của Trần Dương Linh đã nhuốm đỏ máu của người yêu, Châu Thanh liền chạy tới cứu giúp.

Cậu lấy một bình nước thuốc ra cho Ryze uống, nước thuốc vào người, vài giây sau vết thương đã có tiến triển.

Bởi vì vụ nổ mà khói bụi mịt mù, tung tích của Trùng Công Chúa thế nào mọi người không biết, tất cả đều cảnh giác, nhưng trong lòng lại thầm mong đòn đánh vừa rồi có thể hạ được ả ta.

Lúc này đột nhiên khói bụi chuyển động, từ bên trong phóng ra, Trùng Công Chúa nguyên vẹn nhìn thân ảnh Châu Thanh, hai mắt ả thèm thuồng.

Tốc độ của Trùng Công Chúa rất nhanh, những người kia tuy rằng đã cảnh giác nhưng vẫn không phản ứng kịp.

Trùng Công Chúa đã gần Châu Thanh trong gang tấc, ả nhếch miệng cười, một nụ cười nham hiểm độc ác.

Trùng Công Chúa chém xuống, thế nhưng nửa đường lại bị một thanh kiếm lửa đen chặn lại.

Như biết trước Thiên Tử Dật sẽ xuất hiện, Trùng Công Chúa lập tức xoay người đánh bay Thiên Tử Dật đi như cách ả ta dùng đuôi đánh La Kính.

Ầm, Thiên Tử Dật đập mạnh vào một thân cây, nguyên cái cây lập tức ngã xuống.

Những người khác cũng nhanh chóng tấn công, Trùng Công Chúa lùi lại, trong mắt ả ta xuất hiện hai bóng dáng nho nhỏ.



Ánh mắt Trùng Công Chúa tàn độc, ả ta nhanh nhẹn né hết tất cả chiêu thức của mọi người, dùng tốc độ khó có thể đuổi kịp phóng thẳng về phía Thiên Sinh Đông và Thiên Sinh Tây.

Chỉ trong chớp mắt, thân ảnh của Trùng Công Chúa đã xuất hiện trước Thiên Sinh Đông và Thiên Sinh Tây, lưỡi kiếm bén nhọn băng lãnh chém thẳng xuống hai nhóc.

"Tiểu Đông, Tiểu Tây!" Châu Thanh hoảng sợ hét lên.

Thiên Sinh Đông và Thiên Sinh Tây giật mình trước sự xuất hiện của Trùng Công Chúa, hai nhóc đứng cách một khoảng xa với mọi người, vì vậy lúc này không ai có thể kịp thời cứu giúp.

Thiên Sinh Đông theo bản năng ôm lấy Thiên Sinh Tây, xoay người đưa lưng về phía Trùng Công Chúa.

Trùng Công Chúa nhếch môi, ả ta lạnh lẽo chém xuống.

Grào. Một tiếng gào thét vang lên, Hoả Thiên Sư đau đớn ngã xuống đất, trên bụng nó là một đường chém dài.

Hoả Thiên Sư dùng thân mình đỡ cho chủ nhân, mà Lang Mẫu lúc này cũng nhào tới, dùng cái mồm máu của mình cắn lấy Trùng Công Chúa rồi quẳng ả ta đi.

Thế nhưng Trùng Công Chúa là cấp 8, ả ta còn là Trùng Vương, lớp da của ả rất chắn, Lang Mẫu không thể dễ dàng cắn xuyên qua nó.

Châu Thanh nhanh chóng chạy tới, cậu kiểm tra hai đứa nhỏ trước tiên, thấy hai nhóc không có chuyện gì cậu mới thở phào nhẹ nhõm.

Châu Thanh ôm hai tiểu bảo bối vào lòng, cảm nhận hơi ấm từ hai nhóc.

Mới nãy khi nhìn thấy Thiên Sinh Đông dùng thân mình bảo vệ cho Thiên Sinh Tây, trái tim cậu như muốn ngừng đập.

Châu Thanh cho Hoả Thiên Sư uống nước thuốc, cũng cảm ơn nó, sau đó thu nó vào không gian giới của mình, không gian giới năng lượng dồi dào có thể giúp Hoả Thiên Sư chữa trị nhanh chóng.

Bởi vì phía xa nên mọi người cho rằng Thiên Sinh Đông thu Hoả Thiên Sư, nhưng Trùng Công Chúa biết, Châu Thanh vừa mới sử dụng Không Gian Năng Lượng. Máy tín hiệu thông báo cho ả biết, như vậy ả ta càng phải bắt lấy Châu Thanh.

Trùng Công Chúa đứng dậy, sau bao nhiêu lần lãnh đòn, ả ta vẫn còn rất khoẻ, dường như trước đó mọi người không hề gây ra cho ả một tổn thất nào.

Châu Thanh tức giận nhìn Trùng Công Chúa, sát khí cũng bắt đầu toả ra, chỉ là một con côn trùng mà dám đụng đến hai tiểu bảo bối nhà cậu.

Thiên Tử Dật đi đến bên cạnh Châu Thanh, cả người hắn lúc này toát ra một luồng khí khủng bố, sát khí nồng nặc toả ra không hề che giấu, lấn át cả sát khí của Châu Thanh, đến Châu Thanh đứng bên cạnh còn cảm thấy run sợ.



Thiên Tử Dật đã thật sự tức giận.

Châu Thanh nuốt nước bọt, cậu quả thực chưa từng nhìn thấy bộ dáng thế này của Thiên Tử Dật, nhưng cậu biết, dù hắn có trở nên thế nào, thì hắn nhất định sẽ không làm hại cậu.

Khí đen ngùn ngụt phát ra, thanh kiếm trên tay Thiên Tử Dật mau chóng hút lấy, càng hút lấy khí đen, ngọn lửa trên thanh kiếm càng cháy mạnh mẽ. Thiên Tử Dật cúi đầu, không ai có thể nhìn thấy khuôn mặt của hắn lúc này.

Trùng Công Chúa cảnh giác lùi lại, một cỗ ớn lạnh chạy dọc khắp cơ thể ả ta, ả ta có thể cảm nhận được, sức mạnh của Thiên Tử Dật đang tăng nhanh lên một cách nhanh chóng.

Cấp 8 sơ cấp, cấp 8 trung cấp, cấp 8 trung cấp đỉnh cấp, chỉ một chút nữa là cấp 8 cao cấp nhưng sức mạnh của Thiên Tử Dật đã dừng lại.

Trùng Công Chúa hoảng sợ, ả ta không tin vào mắt mình: "Không thể nào, làm sao có thể? Làm sao ngươi có thể thăng cấp nhanh như vậy?"

Trùng Công Chúa chỉ là cấp 8 trung cấp, Thiên Tử Dật lúc này lại sắp cấp 8 cao cấp, ả đang dần mất lợi thế.

Lúc này mọi người không hiểu vì sao Trùng Công Chúa lại sợ sệt, nhưng họ cảm nhận được khu vực xung quanh Thiên Tử Dật đang toả ra nguồn năng lượng rất lớn.

Khí đen bao bọc xung quanh Thiên Tử Dật dần tản đi, thanh kiếm trên tay phừng phực lửa đen, bụi lửa rơi xuống đất, cây cỏ lập tức bị thiêu đốt.

Thiên Tử Dật ngẩng đầu, một đường máu chạy dọc từ thái dương xuống má động lại ở cằm rồi nhiễu xuống cổ áo, nhưng hắn lại không quan tâm, ánh mắt hắn lãnh lẽo tối tăm nhìn Trùng Công Chúa, nháy mắt một cái thân ảnh Thiên Tử Dật liền biến mất.

Trùng Công Chúa sợ hãi, ả ta không biết Thiên Tử Dật sẽ xuất hiện từ đâu, ả ta liên tục nhìn xung quanh hòng tìm được vị trí của Thiên Tử Dật.

Thân ảnh Thiên Tử Dật đột nhiên xuất hiện trên không trung, từ phía trên chém xuống.

Trùng Công Chúa dựa theo sát khí của Thiên Tử Dật mà đoán được, ả nhanh chóng đưa lưỡi kiếm của mình lên đỡ lấy. Thế nhưng ngọn lửa lần này của Thiên Tử Dật khác với trước đó, Trùng Công Chúa cảm nhận được sự nóng rát trên cánh tay của mình, ả cảm thấy lưỡi kiếm của mình đang bị ngọn lửa của Thiên Tử Dật thiêu đốt.

Trùng Công Chúa thống khổ hét lên, ả ta dùng hai cái lưỡi kiếm bỏng rát của mình hất Thiên Tử Dật đi, sau đó nhanh chóng lùi lại giữ khoảng cách với hắn.

Lưỡi kiếm cũng là một phần cơ thể của Trùng Công Chúa, ả ta có thể cảm nhận được sự đau đớn từ nó, Thiên Tử Dật đã thiêu đốt hơn nửa cái tay của ả, máu của ả không ngừng rơi xuống mặt đất.

Thiên Tử Dật tiếp tục tấn công, hắn phóng tới một hoả cầu, hoả cầu nổ tung, Trùng Công Chúa bị đánh bay đi, ả ta đau đớn hét lên.



Thiên Tử Dật vẫn không có ý định tha cho ả, hắn lập tức phóng tới đè Trùng Công Chúa phía dưới, ánh mắt lạnh lẽ vô tình nhìn ả như một cái xác chết.

Trùng Công Chúa rùng mình, nhìn thấy bản thân mình có lẽ sẽ bỏ mạng ở chỗ này, lại nhớ tới kẻ này giết người yêu mình, Trùng Công Chúa hận thù dùng hai cái lưỡi kiếm bị đốt còn một nửa quyết liều với Thiên Tử Dật.

Ả ta dù có chết, cũng phải kéo theo Thiên Tử Dật.

Thiên Tử Dật nhấc kiếm, kiếm khí màu đen quét qua, hai cánh tay Trùng Công Chúa đứt lìa.

Trùng Công Chúa hét lên thảm thiết, tiếng hét của ả vang vọng khắp trời đêm lấn át tất cả mọi thứ khiến người và trùng đều hoảng sợ, máu của ả ta bắn khắp nơi, một số đó còn bắn lên mặt Thiên Tử Dật nhưng hắn không màng tới.

Thiên Tử Dật lại một lần nữa nhấc kiếm, thanh kiếm đen cắm xuống người Trùng Công Chúa, ngọn lửa phập phùng cắn nuốt lấy ả ta.

"Chỉ là một con côn trùng mà cũng dám?" Thiên Tử Dật lạnh lẽo nói.

Trùng Công Chúa tức giận, ả gào trong tuyệt vọng, lớp da cứng rắn ả tự hào lại đang từ từ bị ngọn lửa của Thiên Tử Dật thiêu rụi.

Ả không hiểu, rõ ràng trước đó ả ta đang là người có lợi thế, vì sao lúc này ả lại phải đau đớn chết dần chết mòn thế này, ả không cam tâm.

Cơ thể Trùng Công Chúa rất lớn, ả ta đang chìm trong biển lửa, lửa đen hừng hực bao chùm ả bên trong. Mọi người nhìn thấy cảnh này mà run sợ, ai nấy cũng lùi lại một bước, ánh mắt nhìn Thiên Tử Dật cũng dần thay đổi thành sợ hãi kiên kỵ.

Thiên Sinh Đông và Thiên Sinh Tây nhìn thấy cha mình biến hoá như vậy cũng sinh ra lòng sợ hãi muốn lùi lại, nhưng nhìn thấy ba ba không chút do dự tiến lại gần cha, hai nhóc cũng ráng nuốt sợ hãi xuống mà theo sau ba ba.

Cha đúng là rất đáng sợ nhưng phải bảo vệ ba ba!