Uyển Ngưng nhìn lên bầu trời, mặt trăng dần bị che khuất. Cả chiến trường dần bị bóng tối nuốt chửng:” Sắp đến lúc rồi”
Nham Vũ dẫn đầu đại thành của mình:” Gặp lại ở phía dưới”
Bên kia đội ngũ của Hoàng Khải cũng di chuyển
“Mọi người nhanh uống vào giải độc đan, dùng linh khí hộ thân chúng ta xuống dưới”
Uyển Ngưng nhảy xuống, nàng có thể cảm nhận được những đạo phong nhuận cắt qua người quả nhiên đã yếu đi. Nàng đạp lên cành cây tay bám vách đá, đảo mắt nhìn vách đối diện:” Sao lại nhiều hang động như vậy?”
Xì xì xì!
Như giải đáp thắc mắc của nàng, âm thanh rợn người vang lên. Những hang trống lúc nãy, hàng trăm con huyết tri chu xuất hiện.
Những tán tu đều rất khôn ngoan, đợi người các thành trì hành động trước mới dám lao xuống. Việc nhảy thẳng xuống vực là điều không thể, buộc họ phải dừng trước các hang động di chuyển dần xuống dưới.
Uyển Ngưng rút hắc kiếm chém đứt một con huyết tri chu cấp hai đang tiếp cận nàng, nhảy xuống trước hang động:” Tiểu Hắc mau trợ giúp đám người Nam Cung Trạch.”
Để Tiểu Hắc rời đi nàng lấy dạ minh châu soi vào trong hang động, quả nhiên những hang động này thông với nhau, làm tổ trong vách đá đây là cách chúng sống sót dưới trận phong nhuận này.
Rắc rắc rắc!
Nghe tiếng động phía trên đầu, Uyển Ngưng hướng dạ minh châu lên trên. Khẽ rùng mình. Hàng ngàn trứng huyết tri chu được bọc bởi thù ti phía trên đầu nàng:” Đừng nói là đám này chuẩn bị thoát kén nhé”
Răng rắc! răng rắc!
Ti ti ti
Những huyết tri chu mới nở lao nhanh về hướng nàng, bởi vì chúng đang rất đói. Nhân loại trước mắt này linh lực dồi dào là nguồn thức ăn tốt nhất
Uyển Ngưng lật tay ngưng băng tiêu phóng về đám nhện con này:” Kinh tởm, nàng ghét nhất chính là côn trùng a. Đám tri chu mặc dù chỉ cấp một nhưng nếu nở hàng loạt thì chẳng khác gì thú triều”
Nàng nhanh chóng rời khỏi hang động, đám người Nam Cung Trạch thấy nàng mới yên tâm. Uyển Ngưng không dừng lại nhanh chóng nói:” Chúng ta nhanh xuống dưới, đám tri chu kia căn bản giết không hết”
Dọc đường xuống đáy vực cao nhất chỉ xuất hiện một vài con huyết tri chu cấp bốn, không cản đường được bọn họ. Uyển Ngưng nhanh chóng nhìn thấy đám người Nham Vũ phía đáy vực
Đội ngũ họ vừa đặt chân xuống liền cảm nhận được từng trận phong nhuận quét qua, phong linh khí dưới đây quả thật rất nồng đậm:” Nham Vũ huynh, Phong Vực trước đây từng xuất hiện huyết tri chu sao?”
Phụ thân hắn cũng nói không có một sinh vật nào sống sót được dưới phong trận này, không ngờ lần này lại xuất hiện nhiều huyết tri chu như vậy. Rốt cuộc là chuyện gì!?
Uyển Ngưng bây giờ mới có cơ hội quan sát đáy vực. Trước mặt bọn họ thế nhưng là một cánh cổng hoa văn cổ xưa, hoa văn này rất quen mắt. Nhìn những vết chém trên cánh cổng có vẻ đã trải qua trận chiến lớn
Càng ngày càng nhiều người đặt chân xuống đáy vực, những tán tu này thực lực rất mạnh, phải cẩn thận
Lúc này Hoàng Khải lên tiếng:” Lục Thành các ngươi đến trễ đấy”
Người mặc trường bào trắng như trích tiên cùng đội ngũ chậm rãi đáp xuống, nói:” Đến sớm không bằng đến đúng lúc”
Hạ Thiên Tuyết lần này lại thay Nam Cung Trạch hướng nàng giải thích:” Người trường bào trắng vừa đến là Lục Thành thuộc Thương Hành Thành, tu vi trúc cơ hậu kì, kiếm đạo của hắn rất mạnh, thiên phú rất cao”
“Còn cao hơn tỷ sao?”
Hạ Thiên Tuyết gật đầu.
Hoàng Khải lấy ra mảnh chìa khóa:” Nếu đã đến đủ mau lấy chìa khóa ra chúng ta mở Phong Vực”
Lục Thành cũng không nhiều lời, lật tay một mảnh chìa khóa khác liền xuất hiện. Hai mảnh chìa khóa cảm nhận được sự tồn tại của nhau không ngừng lóe sáng. Cả hai đồng thời nhìn về phía Nham Vũ
Hắn vẫn khoanh tay đứng đó, dù sao chìa khóa cuối cùng là nàng ta cầm đi đâu phải hắn.
Uyển Ngưng chậm rãi đi đến chỗ họ, đám người đại thành này cứ phải dừng chân nơi xa như vậy, hại nàng đi nãy giờ. Trước ánh mắt đánh giá của hai người nọ, Uyển Ngưng lấy ra mảnh chìa khóa cuối cùng
Hoàng Khải nheo mắt, nàng ta thế nhưng giữ chìa khóa. Liệu mê trận đó có phải do nàng ta?
Ba chiếc chìa khóa cùng xuất hiện, nhanh chóng thoát khỏi tay họ ghép lại thành một. Một cột sáng xuất hiện từ chìa khóa chiếu thẳng vào cánh cổng
Két
Cánh cổng nặng nề mở ra. Trước mắt nàng xuất hiện ba thông đạo:” Đây mới là lối vào Phong Vực sao”
Phong Vực đã mở, tán tu nhanh chóng lao vào thông đạo, ai cũng biết cơ duyên trong Phong Vực rất nhiều. Người của đại thành cũng nhanh chóng chọn cho mình một thông đạo sau đó biến mất sau cánh cổng
Uyển Ngưng chọn thông đạo ngoài cùng:” Đi thôi, đến xem Phong Vực như thế nào?”
…
“Đám nhóc này mở Phong Vực rồi, cuối cùng Thương Lan Chiến này cũng thú vị hơn một chút”
Tiêu Mạch ngồi cạnh lão giả theo dõi qua thị kính:” Đệ tử cũng thật tò mò không biết năm nay Phong Vực sẽ xuất hiện truyền thừa bậc nào?”
“Phong Vực cửu ải kể cả lão già kia năm xưa cũng chỉ đến được cửa thứ tám. Năm nay biết bao hạt giống tốt hy vọng vượt qua một ải kia”.