Thời Khanh Lạc nghe xong thì biết hai người cũng không biết kế hoạch thực sự của Cát Xuân Như.
Cũng đúng, Nhị hoàng tử muốn lôi kéo phu thê bọn họ thì sẽ không hãm hại Bạch Lê.
Nếu không sẽ không phải là lôi kéo, mà là kết thù oán.
Nàng hừ lạnh: “Vậy các ngươi biết Trịnh Đồng Phong thật ra cũng không phải là người tốt lành gì đúng không?”
Kỳ Y Dương hơi lúng túng nói: “Chuyện này, chúng ta là nam tử, còn thật sự không hiểu mấy chuyện này lắm.”
“Nhưng Trịnh Đồng Phong này ngoại trừ gia thế còn miễn cưỡng có thể lấy ra khoe khoang, nhân phẩm thì không ra gì.
“Có khả năng thê tử hiện tại của Tiêu Tướng quân cũng vì coi trọng gia thế của hắn ta nên lúc này mới để cho hắn ta làm anh hùng cứu mỹ nhân với tiểu cô của ngươi.”
Lương Hành Ngọc cũng đồng ý.
Thời Khanh Lạc thấy hai người thật sự không biết Trịnh Đồng Phong ở sau lưng bại hoại như thế nào.
Nàng hừ lạnh: “Thôi đi, các ngươi cho rằng nàng ta sẽ tốt bụng như vậy sao?”
Lại thẳng thắn nói: “Theo ta biết, Trịnh Đồng Phong rất thích một nữ nhân thanh lâu, muốn đưa nàng ta về nhà.”
“Nhưng cha nương của hắn ta không đồng ý, cho nên hắn ta phải cưới một nữ tử gia thế không cao lắm làm vợ để che đậy.”
“Cát Xuân Như đến nhà bọn họ đề cập chuyện đó, là bọn họ thông đồng với nhau làm hại tiểu cô của ta.”
“Nếu như ngày đó tiểu cô của ta bị lừa, coi trọng Trịnh Đồng Phong, đồng thời thành thân với Trịnh gia.”
“Vậy thì cuộc sống chờ đợi muội ấy chính là tướng công không thương, cha chồng mẹ chồng bỏ mặc không quan tâm, tiểu thiếp coi thường.”
“Cái này gọi là muốn lôi kéo chúng ta sao? Muốn hàn gắn quan hệ với chúng ta sao?”
“Cái này rõ ràng là cố ý muốn đẩy tiểu cô của ta vào chỗ c.h.ế.t mà!”
Nhị hoàng tử không phải là để phu thê phụ thân cặn bã đến hàn gắn quan hệ với bọn họ, lôi kéo bọn họ sao?
Vậy phải để cho Nhị hoàng tử biết phụ thân cặn bã dối trá như thế nào, Cát Xuân Như độc ác bao nhiêu.
Trước tiên, nàng cứ hố phụ thân cặn bã và Cát Xuân Như đã, xem như là trút giận một chút.
Kỳ Y Dương và Lương Hành Ngọc đều ngẩn người khi nghe Thời Khanh Lạc nói, là thật hay giả?
Kỳ Y Dương hỏi: “Ngươi không quen Trịnh Đồng Phong đúng không? Làm sao ngươi biết những việc này?”
Cứ coi như vì chuyện lần trước ở sau núi, Thời Khanh Lạc viết thư nhờ đám người Hề Duệ ở kinh thành điều tra thì cũng không có khả năng trả lời nhanh như vậy.
Điều tra cần thời gian thì không nói, quan trọng là thời gian vừa đi vừa về cũng không thể vài ngày như vậy được.
Thời Khanh Lạc định nói là nàng bấm đốt ngón tay đoán.
Nhưng lại sợ hai người này nhờ nàng bấm đốt ngón tay giúp bọn họ, nàng cũng không phải là pháp sư thực sự.
Vì vậy thốt lên: “Sư phụ ta báo mộng nói cho ta biết.”
“Nói cho ta Trịnh Đồng Phong không phải là người tốt, nói cho ta tình hình của Trịnh gia, còn nói ý đồ xấu của Cát Xuân Như.”
Chỉ có như vậy mới có thể giải thích vì sao nàng biết chuyện của Trịnh Đồng Phong nhanh như vậy.
Cũng không thể nói là tiểu tướng công sống lại, cho nên hắn biết mấy chuyện này được.
Về phần hai người này tin hay không thì liên quan gì tới nàng, thích tin hay không thì tùy, dù sao cũng đã giải thích rồi.
Kỳ Y Dương và Lương Hành Ngọc: “...” Có quỷ mới tin ngươi.
Còn báo mộng, sao không nói là sư phụ ngươi sống lại nói cho ngươi biết luôn đi…
Nhưng trong lòng lại cảm thấy hơi mơ hồ, nếu không phải báo mộng thì làm sao mà Thời Khanh Lạc biết được?
Tất nhiên là bọn họ không mấy tin nàng.
Thời Khanh Lạc thấy bọn họ không tin, lại nói: "Bây giờ đã có kết quả kỳ thi Hương, chắc là không bao lâu nữa các ngươi sẽ về kinh."
"Các ngươi về kinh tự đi điều tra một chút sẽ biết ta nói có đúng không."
Kỳ Y Dương thấy mặt nàng nghiêm túc: "Đúng là sư phụ ngươi báo mộng sao?"
Thời Khanh Lạc nghiêm túc nói: “Nói nhảm, dĩ nhiên là sư phụ ta báo mộng, ông ấy còn nói Cát Xuân Như tự mình đi thăm dò Trịnh Đồng Phong, vì nhìn thấy nhân cách bại hoại của hắn ta nên mới chọn hắn ta đến dụ dỗ tiểu cô của ta."
"Các ngươi không tin có thể bắt tay đi thăm dò từ đó."
"Cát Xuân Như còn điều tra mấy nam tử chưa lập gia đình có thể cưới tiểu cô của ta, vì Trịnh Đồng Phong nhân phẩm tệ nhất, gả vàoo Trịnh gia là địa ngục lớn nhất, cho nên nàng ta mới chọn Trịnh Đồng Phong."
Đây là suy đoán của nàng.
Giống như lời tiểu tướng công nói, kiếp trước Trịnh Đồng Phong và tiểu thiếp hại c.h.ế.t chính thê, những chuyện bại hoại của hắn ta mới bị lộ ra ánh sáng.
Cho nên chắc chắn bây giờ phụ mẫu Trịnh gia che giấu chuyện hắn ta thích nữ tử thanh lâu.
Cát Xuân Như điều tra cẩn thận mới có thể biết Trịnh gia là địa ngục.
Chắc chắn là chọn đi chọn lại mấy người, sau đó cẩn thận điều tra so sánh.
Hai người Kỳ Y Dương đều không nói nên lời, thật hay giả đây?
"Được, chúng ta trở về lập tức sẽ điều tra."
Nếu như không phải sự thật, thì là do Thời Khanh Lạc bịa chuyện lừa bọn họ.
Nếu là thật, vậy đúng là có chuyện sư phụ thần tiên của Thời Khanh Lạc báo mộng.
Hơn nữa thê tử của Tiêu Nguyên Thạch cũng quá độc ác đi.
Chủ yếu là giúp nhị ca/biểu ca lôi kéo người, lại khiến hai bênbên thù ghét hơn …
Kỳ Y Dương nhìn Thời Khanh Lạc đầy ẩn ý hỏi: “Ngươi nói quanh co lòng vòng nhiều như vậy có phải là có liên quan đến chuyện muốn ta làm không?”
Thời Khanh Lạc cho gã ta một ánh mắt tán thưởng: “Không hổ là người đứng thứ hai, rất là thông minh.”
Kỳ Y Dương: “...” Gã ta không thích lời khen này một chút nào.
Nữ nhân này nhất định là cố ý đ.â.m vào tim gã ta, nhân tiện khoe khoang tướng công nàng là hạng nhất.
Tiêu Hàn Tranh ở bên cạnh, vốn dĩ ánh mắt sâu thẳm không rõ cảm xúc, trong nháy mắt lại hiện lên ý cười.
Tiểu tức phụ thật là đáng yêu.
Nàng đúng là đang khoe khoang.
Kỳ Y Dương cắn răng nghiến lợi nói: “Ngươi muốn ta làm gì thì làm ơn nói thẳng ra đi.”
Gã ta thật sự là có hơi suy sụp.
Gã ta đã không vui mình chỉ đứng thứ hai rồi, nàng còn cố tình dùng cách “khen” này để đ.â.m vào tim gã ta.