Xuyên Không Ta Trở Thành Sủng Thê Của Quyền Thần

Chương 627



Những người khác thấy vậy cũng im lặng, trong lòng lại sinh ra mấy phận giận dỗi với con trai của mình.

Nhìn đi, gần đây nổi tiếng đều là đứa ăn chơi trác táng của đại phòng, sao con trai bọn họ không hiếu thuận, để bọn họ cũng được nổi tiếng.

Hề gia cũng diễn ra tình cảnh y như vậy.

Hề Duệ nhập cổ phần xưởng đồ hộp của Lương Hữu Tiêu, trước kia cũng có gửi thư về.

Những người của phòng khác đều không tin đồ hộp gì đó có thể giữ lâu như vậy, đây hoàn toàn chính là hành động phá của.

Giống như đang chờ cười nhạo tên ăn chơi trác táng Hề Duệ vậy.

Nhưng hôm nay sau khi nếm thử thịt hũ, mặt bọn họ đều đau.

Đồng thời sinh ra tâm tư muốn chia một chén canh.

Chẳng qua bị lão thái thái và lão gia tử mắng một trận, để cho bọn họ dừng tâm tư lại.

Ở Hề gia Hề Duệ chính là bảo bối của lão thái thái, hoàn toàn không có bất kỳ người nào có thể d.a.o động được địa vị của hắn ta.

Còn sâu hơn của Lương gia.

Đặc biệt là gần đây lão thái thái thường xuyên nhân được thư của cháu trai, trong lòng càng ấm áp, nơi nào để cho những người khác chiếm tiện nghi của cháu trai bảo bối chứ.

Cũng vì vậy mở miệng ngăn cản phiền phức giúp Hề Duệ.

Lão gia tử và Hề Tín Hành, cũng giống như vậy, ngày mai mang theo đồ hộp đi làm ăn trưa...

Ngày hôm sau, mấy chỗ quan nha đều bay ra một mùi thơm đậm đà.

Làm cho cả một buổi trưa, những quan viên dùng cơm ở quan nha, mỗi người đều không có khẩu vị.

Có người không nhịn được hỏi: "Chỗ nào truyền đến mùi thơm như vậy?"

Người biết trả lời: "Lương quốc công dùng cơm trưa, hôm nay mang theo thịt hũ gì đó mà cháu trai biếu tặng, tới chia sẻ cho mấy bằng hữu tốt ăn chung."

Mọi người: "..."

Bọn họ cứ nói sao Lương quốc công vẫn luôn ngại nóng xin nghỉ ở nhà, hôm nay lại đi lên nha môn, thì ra là khoe khoang thịt hũ gì đó."

“Thịt hũ là cái gì? Sao lại thơm như vậy?"

"Nghe nói là đồ làm ra từ Bắc Cương, thịt làm thành nhiều mùi vị, sau đó thả vào hũ sứ đậy kín nắp, là có thể giữ được nửa năm không bị hư."

Đây là mới vừa đi ngang qua nghe được Lương quốc công nói.

"A, thật hay giả? Thịt gì mà để nửa năm không bị hư? Còn là thời tiết nóng như vậy."

"Đúng vậy, có phải là tin đồn hay không?"

"Không phải, hôm nay thịt hũ mà Lương quốc công mang đến, chính là đồ hơn một tháng trước được vận chuyện từ Bắc Cương đến đấy."

“Các ngươi ngửi thấy thơm không, giống như bị hư sao?"

Mọi người lắc đầu: "Không giống, trái lại rất thơm!"

"Vậy thì đúng rồi, nghe nói dùng xong bữa trưa, còn có trái cây hũ ướp lạnh nữa."

“Vẫn là Quốc công gia có phúc, có một đứa cháu trai đi theo Thời nương tử đi Bắc Cương, có thứ tốt gì cũng đưa về kinh thành."

"Đúng vậy, đây nhất định là Thời nương tử làm ra."

"Nghe mùi này, ta cũng muốn nếm thử hương vị của thịt hũ, không biết lúc nào kinh thành mới bán."

"Ta cũng muốn nếm thử một chút, thịt để lâu như vậy cũng không hư, rốt cuộc có thể ăn được không."

"Chờ kinh thành bán rồi, chúng ta lập tức mua mấy lon về nếm thử."

"Vậy còn chờ mà, dù sao giày da đế cao su chúng ta chờ lâu như vậy, vẫn không thể mua được một đôi."

Mọi người: "..." Nhắc đến đều là nước mắt.

Bên kia, Lương lão gia tử và mấy đồng liêu đang cùng nhau dùng cơm.

Mấy người đều khen thịt hũ ngon không dứt miệng: "Mùi vị này cũng quá tuyệt."



"Thịt kho này mỡ mà không ngán, vào miệng đã tan, thật sự là quá ngon."

"Ta thích thịt gà om, dùng nước kho ăn với cơm, ta có thể ăn ba chén."

“Trái cây hũ này cũng rất ngon, ta cũng có thể ăn ba chén..."

Vốn mùa hè mọi người có chút chán ăn, khẩu vị cũng không được tốt.

Không nghĩ hôm nay lại ăn no như vậy.

Lương lão gia tử cũng ăn rất no, chẳng qua mặt mũi vẫn hồng hào cười nói: "Đúng vậy, nếu ăn không ngon, sao cháu ta có thể từ Bắc Cương ngàn dặm xa xôi gửi đến kinh thành được."

"Quốc công gia, cháu trai của ngài thật hiếu thuận, có thứ tốt gì cũng gửi về kinh thành."

"Đúng vậy đứa con bất hiếu của ta cũng đi Bắc Cương, lại không thấy nó hiếu thuận với người làm cha này một chút."

Trái lại gửi thư đề đòi tiền và đồ, không có so sánh không đau thương.

Có người chưa thỏa mãn hỏi: "Lão gia tử, lúc nào thì kinh thành bán thịt hũ này?"

Lương lão gia tử lắc đầu: "Chuyện này thì ta không rõ, chắc cũng phải một đoạn thời gian nữa đi."

Chuyện này trái lại cháu trai không có nói.

Ông ấy lại chuyển tâm tư: "Chẳng qua có lẽ trái cây hũ, chắc không bao lâu nữa có thể bán đến."

Cháu trai của ông ấy xuôi Nam mở xưởng, có mẫu tộc của Hề Duệ hỗ trợ, trái lại có thể miễn đi rất nhiều phiền phức.

Thư của cháu trai có nói, xưởng đã được xây, đã bắt đầu làm đồ hộp trái cây.

Ông ấy cũng viết thư cho thuộc hạ phía Nam, để cho bọn họ giúp đỡ một chút,

Cho nên nhân cơ hội này ông ấy giúp cháu trai tuyên truyền một chút, chờ sau này trái cây hũ bán ở kinh thành, mọi người cũng có thể biết cái này là cái gì.

"Có thể mua được trái cây hũ cũng tốt, mùi vị ướp lạnh này không tệ, thê tử của ta và con gái chắc sẽ thích."

"Đến lúc đó ta cũng mua mấy hũ về cho người nhà nếm thử."

"Ta vẫn thích thịt hũ hơn."

"Quốc công gia, bên chỗ của ngài còn dư thịt hũ không? Có thể chia cho ta mấy hũ không?"

Thịt hũ ăn ngon như vậy, ông ta muốn lấy mấy hũ về cho người nhà nếm thử.

Những người khác vừa nghe, cũng rối rít nhìn về phía Lương quốc công.

Nếu ông ấy đồng, bọn họ cũng muốn chia mấy lon.

Lương quốc công: "..." Muốn cái rắm.

Hôm nay ông ấy chỉ mang theo mấy hũ đi khoe khoang mà thôi, mình còn chưa ăn đủ đâu, chỗ nào còn có thể chia cho mấy người này.

Ông ấy nói: "Bên này của ta cũng không có bao nhiêu, nhà chúng ta còn chưa đủ ăn đâu,hôm nay chỉ mang đến cho các ngươi nếm thử một chút thôi."

Có người đề nghị: "Nếu không lại để cho cháu trai của ngài đưa thêm về kinh thành? Chúng ta bỏ tiền mua."

Lương lão gia tử không biết làm sao, "Chuyện này thật sự không có biện pháp, ta nghe nói huyện Hà Dương cũng không đủ bán, giống như thịt hũ kho này vậy, mỗi ngày chỉ bán ba mươi hũ, mỗi người chỉ được mua một hũ, người bên kia cũng không giành được."

"Cháu ta có thể mỗi mùi vị đều đưa đến mấy chục hũ, đã rất tốt rồi."

Mọi người: "..." Lại cảm thấy chua rồi.

Người khác mỗi ngày xếp hàng mua một lon, còn không nhất định mua được, cháu trai của quốc công gia lại có thể mỗi mùi vị đưa mấy chục hũ về., cũng rất lợi hại.

Khó trách hôm nay lão già này không chê nóng mà đi nha môn, đây không phải là tới khoe khoang đồ hộp, đây là khoe khoang cháu trai...

Nhưng không thể không nói, bọn họ ghen tỵ!

Mấy quan nha khác đều diễn ra một màn không sai biệt lắm.

Ngay cả lần này Phỉ lão gia tử của mang đồ hộp đi quan nha ăn trưa, ngay cả không ít quan văn cũng thích mùi vị của thịt hũ và trái cây hũ.

Muốn để cho mấy vị lão gia tử giúp đỡ, để cháu trai bọn họ lại vận chuyển chút đồ hộp về, bọn họ muốn mua.

Mấy vị lão gia tử lại nổi tiếng, tâm trạng cả ngày đều rất tốt.