Đưa tiễn hai sư đồ Thúy Yên ra khỏi khách điếm Lục Huy mới trở về phòng của mình.
Nhìn Tiểu Thanh Trúc ngoan ngoãn ngồi đó, khoé mắt hơi phiếm hồng, hắn buồn lòng cũng tan thành mây khói.
Được ở bên con gái là đủ rồi!
Lại nói sau khi rời đi được một lúc, Thúy Yên truyền âm ngọc giản có chút rung động, là cung chủ truyền âm.
Vừa xem xét trong đó tin tức, nàng có chút biến sắc mặt: Ma Giáo tấn công!
Đây chính là chuyện lớn!
Thúy Yên cũng không kịp có tâm tư đau buồn vì bị từ chối, nàng vội vã thu thập tâm tình, thúc giục đồ nhi Vân Khê:
" Nhanh một chút ta mang ngươi về cũng."
Vân Khê thấy sắc mặt sư phụ có chút không đúng liền quan tâm hỏi:
" Sư tôn, có chuyện gì sao?"
" Ma Giáo tấn công!" Thúy Yên cũng không nhiều lời.
Lần này Vân Khê cũng biết vì cái gì luôn điềm tĩnh như nước sư tôn lại vội vàng, nàng cũng hiểu sự việc quan trọng, buông lỏng cho Thúy Yên mang nàng phi hành.
Một khắc sau, hai người cuối cùng cũng chạy tới Bách Liên Cung.
Bách Liên Cung nhìn qua cũng không tráng lệ khí khái nhưng lại mang theo phong cảnh hữu tình.
Trong hồ hoa sen hồng thắm nở rộ bên tầng lá xanh mướt, cá chép vàng lượn lờ một cách yên bình.
Bên đường trồng những hàng hoa muôn màu muôn vẻ.
Bách Liên Cung toạ lạc không phải trên đất liền mà ở trong một vùng hồ rộng lớn, những lá sen được nuôi trồng bằng bí pháp, đến thời kì thành thục lại được dùng đại pháp lực tế luyện trở nên rắn chắc vô cùng.
Toàn bộ kiến trúc trong Cung đều được xây dựng trên những lá sen đó, mà đại điện lại được xây ở trung tâm hồ, do lá sen lớn nhất chống đỡ.
Lúc hai sư đồ Thúy Yên tới các vị trưởng lão khác cũng liên tục vào, gặp nàng đều khách khí một câu " Thái thượng trưởng lão", nàng cũng ôn hoà đáp lại, trong này cũng không ít sư bá sư thúc của nàng a!
Đợi một lúc, Cung chủ cũng chính là sư phụ của nàng cũng đến, nàng ăn mặc có chút thoáng, trước ngực còn lộ ra một phần của đôi gò bồng đảo, thậm chí lộ ra hẳn khe rãnh như muốn hút hồn người, váy dài xẻ tà, lộ hai bên bắp đùi thon dài trắng nõn, trên mặt nàng mang một tầng khăn sa mỏng, tuy không nhìn rõ toàn thể khuân mặt nhưng từ những phần lộ ra và vóc dáng ma quỷ cũng có thể nhận ra đây nhất định là vưu vật hại nước hại dân.
Xác định mọi người đến đông đủ, nàng cất tiếng như ma mị:
" Lí do bản Cung triệu tập các ngươi hẳn rõ ràng rồi a?"
Mọi người đồng loạt gật đầu.
Lúc này nàng cất tiếng tiếp:
" Thiên Ma Giáo tấn công chính đạo chính là một chuyện lớn, thế nhưng có điều kì lạ là La Sinh tên đó lại đưa tới Thiên Ma Lệnh của tên ma đầu đó, hắn nói lần này là phụng mệnh Thiên Ma Giáo chủ, chỉ tấn công Thượng Nguyên Tông và Huyền Lam Đạo Quán, sẽ không đụng tới chúng ta và Vạn Linh Hoàng triều, các ngươi nghĩ sao?"
Nghe nàng nói vậy từ bà lão đến thiếu nữ thanh xuân đều trầm ngâm suy nghĩ.
Không tiến đánh Bách Liên Cung là chuyện tốt thế nhưng chính đạo như thể tay chân, một khi hai đại thế lực bị công phá liệu bọn họ có thể yên ổn?
Một vị trưởng lão già nua hơi do dự rồi đứng ra hỏi:
" Cung chủ, liệu Thiên Ma Giáo có giữ lời? Ma nhân từ xưa tới nay nổi danh tâm ngoan thủ lạt, chuyện lật lọng cũng không phải không thể xảy ra."
" La Sinh trực tiếp phát tâm ma đại thệ!" Cung chủ trực tiếp trả lời với giọng lười biếng, dù đây là chuyện lớn nhưng nàng vẫn vươn vai, khẽ nằm nghiêng người phô bày ra toàn bộ vóc dáng.
Các vị trưởng lão cũng không để ý nàng, tính tình vị Cung chủ này có chút khác người, nói mãi nàng cũng không sửa, dần dà mọi người cũng mặc kệ, tập mãi thành quen.
Bọn họ trọng điểm nghe thấy Cung chủ nói La Sinh trực tiếp phát hạ tâm ma đại thệ.
Phải biết La Sinh là đại năng bậc nào a, đó là người tâm phúc bên cạnh Thiên Ma, cùng trải qua đợt Thánh chiến lần trước, tư thái đó bọn họ xem mà run sợ, đó chính là đại năng không thua kém gì Cung chủ.
Hơn nữa, người trong Ma đạo trọng nhất tâm ma, một khi vị phạm sẽ bị phản phệ thảm hơn chính đạo gấp ngàn lần.
Chính đạo còn có chính khí hộ thân, ma đạo ma khí lại là thuốc bổ cho tâm ma nên tâm ma phát ra không ai không coi trọng.
Mà vị này lại là Ma đạo đại năng, lời bói ra không phải không có cân lượng.
Chúng nữ lại lần nữa lâm vào xoắn xuýt, nếu không phối hợp ngăn cản các nàng thậm chí còn bị chính đạo phỉ nhổ, mang danh nhút nhát, sợ chết.
Bỗng nhiên, lại một vị trưởng lão trung tuần khác đứng ra:
" Cung chủ, ngươi nói Vạn Linh Hoàng triều cũng sẽ không bị tiến đánh?"
" Đúng vậy, nghe La Sinh nói đây là Thiên Ma mệnh lệnh, Vạn Linh Hoàng triều sinh linh đa phần là phàm nhân, Thiên Ma hắn cũng không muốn tạo sát nghiệp quá nặng!"
Vị trưởng lão kia nghe vậy khẽ nở nụ cười:
" Các vị, không biết có thể nghe chút ý kiến của ta?"
Mọi người nghe vậy đều quay đầu về phía nàng.
" Nếu như La Sinh tiền bối đã hạ tâm ma đại thệ, lại thêm Vạn Linh Hoàng triều cùng nước cùng thuyền, vậy chúng ta tốt nhất không tham dự vào. Nhưng phải làm dáng một chút để tránh bị người bàn tán, không biết ý các vị thế nào?"
Nói rồi nàng đưa mắt nhìn một lượt, cuối cùng dừng ở phía Cung chủ xin ý kiến.
Nàng tuy bày ra bộ dáng bất cần đời nhưng quan hệ đến tỷ muội trong tông môn sẽ không bảo giờ sơ ý, đây cũng là lý do nàng được mọi người tán đồng dù có chút...khác người!
" Không tệ, không tệ!" Cung chủ khẽ khen, các vị trưởng lão, Thúy Yên cũng cảm thấy đề nghị này vô cùng tốt.
Các nàng một giới nữ lưu lăn lộn trong tu chân giới vốn không dễ dàng gì, bao nhiêu tên nam tử đáng ghét luôn muốn chiếm lấy sắc đẹp của các nàng, nếu không phải các nàng bão đoàn sưởi ấm coi nhau như người nhà thì có lẽ đã bị chiếm hữu từ lâu.
Mà bây giờ tham gia chính ma đại chiến không chỉ cá nhân mà là cả Bách Liên Cung ảnh hưởng, chỉ một quyết định sai lầm sẽ dẫn tới đệ tử toàn cung lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục!
Lại thảo luận thêm một lúc, Bách Liên Cung Cung chủ mới ra hiệu cho mọi người rời khỏi, chỉ để lại một mình Thúy Yên, các vị trưởng lão cũng không nghi ngờ gì.
" Lần này xuất cung gặp được tên đó chứ?" Cung chủ khẽ cười đùa trêu chọc.
" Sư tôn..." Thúy Yên đỏ mặt dùng giọng lí nhí trách cứ.
" Thế có gặp được không?"
" Gặp được, nhưng hắn đã có nhi nữ rồi, hắn cũng không hoàn toàn nhận ra con." Thúy Yên thất lạc nức nở.
" Cái gì? Tên bạch nhãn lang này, có phúc mà không biết hưởng, đừng để ta gặp được hắn nếu không phải cho hắn biết tay!" Sư phụ Thúy Yên nổi giận đùng đùng.
Nàng cũng biết đồ nhi khờ này hơn 300 năm qua đều yêu một mình tên đó, nhưng lúc mới đầu nàng không để ý, cũng không thèm biết mặt tên đó, nào ngờ đột nhiên hắn biến mất 300 năm không một lời từ biệt hại đồ nhi của nàng sầu khổ nhớ thương nhưng ngại môn quy nên chỉ có thể ở trong môn bế quan tu luyện, bây giờ hắn xuất hiện lại đã lập gia đình, thậm chí quên luôn Thúy Yên bảo nàng làm sao không tức giận?
" Ngươi đem chân dung của hắn ra cho ta xem, xem hắn khí chất bậc nào mà lại dám làm ra chuyện như vậy?" Cung chủ khẽ hít sâu một hơi kìm chế lửa giận.
" Sư tôn, người đừng làm gì hắn, hắn cũng không có lỗi gì, ít ra chúng ta bây giờ vẫn là bạn!" Thúy Yên cầu khẩn nói, nàng hiểu rõ tính sư tôn, nếu để nàng biết nhất định sẽ cho Lục Huy ăn không ít đau khổ.
" Ngươi không nói ta đi tìm Vân Khê a!" Cung chủ giống như cười mà không phải cười.
Thúy Yên nghe vậy khẽ biến sắc mặt, cuối cùng ỉu xìu xuống, chấp nhận đem linh lực ngưng tụ thành hình dáng Lục Huy.
Nàng chỉ thấy sư tôn khẽ nhìn chăm chú, lúc đầu không thấy biểu cảm gì, chỉ là một lúc sau nàng liền biến sắc mặt.
Thúy Yên thấy có gì đó không đúng vội vã thấp thỏm hỏi:
" Sư tôn, người nhận ra hắn sao?"
Bách Liên Cung Cung chủ không trả lời mà chỉ nhìn chằm chằm ảnh hoạ, nàng hít sâu một hơi nói:
" Từ nay về sau ngươi hãy cắt đứt mọi quan hệ với hắn, dù là bằng hữu cũng không được!" Nói đến từ cuối cùng giọng nàng trở nên sắc bén.
" Tại sao lại vậy sư tôn?" Thúy Yên chưa bao giờ thấy sư phụ nghiêm thúc tới vậy khiến nàng có chút lo sợ.
" Không vì sao cả, chỉ bởi vì....hắn là Thiên Ma!"
Thiên Ma? Tại sao lại vậy? Cứ cho là hắn tư chất siêu tuyệt có thể đạt tới Hoá Thần đi nhưng với nhận biết của nàng, hắn sẽ không bao giờ làm những chuyện như giảng hồ đồn đại đó! Nhưng sư phụ lý nào lại nhận sai người? Chẳng lẽ những ngày tháng đó chỉ là giả? Nếu vậy thì hắn đến với nàng vì cái gì?
Thúy Yên trong lòng rối loạn, nàng không biết năm tháng đó là thật hay giả, hắn là Thiên Ma bởi đó vốn là hắn hay là do đám người đó ép hắn đến đường cùng.
Chắc chắn là sau, hắn cũng yêu thương con gái hắn như năm đó đã yêu thương nàng, hắn sẽ không là người xấu!
" Con có biết vì sao hắn phát động chiến tranh không?" Bách Liên Cung chủ nhìn đồ đệ có chút đau lòng, thấy người sau có chút mờ mịt nàng tiếp tục nói:
" Nghe nói là 3 năm trước truy sát một người là chính đạo khởi xướng, lần này hắn muốn càn quét thế lực tham gia, cụ thể năm đó truy sát ai ta cũng không rõ."
Thúy Yên vốn đang mờ mịt nghe nàng nói vậy hai mắt khẽ sáng lên.
Ba năm trước, con gái hắn không phải mới hơn 3 tuổi sao? Vậy là năm đó có thể là truy sát mẫu thân đứa bé sao? Hắn muốn báo thù! Chắc chắn vậy!
Nghĩ tới đây nàng khẽ mỉm cười, xem ra vẫn có thể làm bằng hữu hắn, ít ra hắn vẫn còn nhớ tới nàng!
Còn Bách Liên Cung Cung chủ thấy vậy chỉ khẽ thở dài.