Xuyên Không, Tôi Trở Thành Quản Lí Vàng Trong Làng Showbiz

Chương 230



"Nó vừa mới há miệng, tôi còn tưởng nó muốn ăn mấy con ch.ó kia rồi, không ngờ lại thế này... sao nó dịu dàng thế nhỉ?"

 



 

Với loài chó, thông thường là con yếu sẽ l.i.ế.m lông cho con mạnh, nhưng với chó con thì con lớn tính tình vô cùng tốt mới chịu giúp bọn nó l.i.ế.m lông, đây là một loại biểu hiện trìu mến.

 



 

Người huấn luyện chó hoàn toàn không nghĩ tới, hành động này sẽ phát sinh trên người William.

 



 

Lúc này William đang giúp con non l.i.ế.m lông, thể hiện ra tôn nhu chưa từng có, ánh mắt màu lam phảng phất biển rộng mênh mông, tràn ngập yêu thương.

 



 

Toàn bộ studio im ắng, ai cũng không đành lòng quấy rầy hình ảnh tốt đẹp này, trong lòng mềm nhũn ngọt ngào.

 



 

Đạo diễn vỗ nhẹ người quay phim, chỉ vào William và mấy con ch.ó nhỏ, nhẹ giọng nói: "Mau quay lại.”

 



 

Chẳng mấy chốc, ống kính của máy quay tập trung vào chúng.

 



 

Đây là lần đầu tiên William giúp chó con l.i.ế.m lông, có thể thấy người nó có chút khẩn trương, cẩn thận từng li từng tí thu hàm răng, sợ sẽ đụng trúng chó nhỏ yếu ớt.

 

Liếm lông xong, nó rõ ràng có chút mệt mỏi, quỳ rạp trên mặt đất.

 



 

Lông trên người bốn con ch.ó nhỏ đã ướt sũng, nhưng tinh thần so với lúc trước còn tốt hơn, nhào vào người William, đẩy chân nó bò lên trên, sau khi thành công bò lên lưng William thì ngẩng đầu gào khóc.

 



 

William cũng không tức giận, vẻ mặt bất đắc dĩ, đặt cằm lên chân trước, lười biếng không nhúc nhích, hiếm khi tốt tính như vậy.

 



 

Chó sói hung mãnh cởi bỏ lớp vỏ bọc sắc bén trên người, phô bày toàn bộ dịu dàng cùng bao dung ra, để mặc cho một đám chó con không biết trời cao đất rộng ở trên người nó nhảy tới nhảy lui.

 



 

Cảnh tượng này làm xiêu lòng tất cả mọi người ở đây.

 



 

Buổi ghi hình nào mà có động vật tham dự, từ trước đến nay đều luôn làm cho người ta đau đầu nhất, bởi vì động vật rất khó phục tùng và chỉ huy.

 



 

Lúc hãng thức ăn cho chó Ái Bảo quyết định quay quảng cáo, nhân viên công tác đã chuẩn bị tinh thần đối phó với tình huống đột phát, nhưng không ngờ lại không cần dùng đến.

 



 

Con hó sói lúc trước làm cho người ta lo lắng, ngược lại trở thành con vật đáng tin cậy.

 



 

Nó không chỉ có thể tạo dáng theo yêu cầu, mà còn có thể chạy đến khi những chú chó con khác chạy lung tung, nhẹ nhàng ngậm chúng trong miệng và mang về.

 



 

Đây là buổi chụp ảnh quảng cáo thú cưng suôn sẻ nhất từ trước đến nay.

 



 

Chụp xong một vài bộ ảnh, Tiêu Hòa đi tới xoa đầu William: "Làm tốt lắm, ăn đi."

 



 

Nói xong, cô mở ba hộp đồ hộp đặt trước mặt nó.

 



 

Không ngờ William vừa nhìn thấy đồ hộp đã vô cùng phấn khích, bây giờ lại đột nhiên không vội vàng ăn.

 



 

Nó ngậm hai hộp đồ hộp, đặt trước mặt những chú chó con đang kêu ẳng ẳng, sau đó nằm xuống, từ tốn ăn hộp còn lại.

 



 

Huấn luyện viên chó Tiểu Dũng nhìn thấy cảnh này, mắt chữ A mồm chữ O: "Đây còn là William sao?"

 



 

William trước đây vì từng lang thang nên rất dữ tợn, lúc ăn chỉ cần có sinh vật khác lại gần, nó sẽ nhanh chóng chuyển sang trạng thái chiến đấu.

 



 

Còn bây giờ, nó lại chủ động nhường thức ăn.

 



 

"Thay đổi của nó lớn quá!"

 



 

William trước đây hung dữ, giống như một con sói đơn độc trên thảo nguyên, đẹp trai nhưng không ai dám lại gần.

 



 

Còn William bây giờ trên người lại có thêm vài phần dịu dàng, giống như một vị tướng mặc áo giáp sắt, đặc biệt là khi tương tác với những chú chó con, ánh mắt cưng chiều khiến người ta phát cuồng.

 



 

Điểm này rất phù hợp với phương châm của Ái Bảo.

 



 

Dũng mãnh như một người lính, lại bao dung như biển cả.

 



 

Nửa tháng sau, quảng cáo mới của thức ăn cho chó Ái Bảo chính thức phát sóng, lập tức gây được tiếng vang lớn.

 



 

[William!!! Chú chó mà tôi mơ ước!]

 



 

[Lúc đầu tôi thấy William hơi hung dữ, không ngờ lại dịu dàng đến vậy, nó còn l.i.ế.m lông cho chó con nữa!]

 



 

[Cảnh này đẹp quá.]

 



 

[Ái Bảo à? Mua mua mua! Tôi đặt hàng ngay!]

 



 

Mới chỉ vừa tung ra lô quảng cáo đầu tiên, doanh số bán hàng trên nền tảng của Ái Bảo đã có phản hồi tốt.

 



 

Lúc đầu chỉ tăng chậm, nhưng theo thời gian lượng mua bắt đầu tăng theo cấp số nhân, liên tục tăng cao, đến ngày thứ hai, năm nghìn sản phẩm mà công ty chuẩn bị đã bán hết sạch.

 



 

Không ít cư dân mạng đến sau đều phải ngậm ngùi.

 



 

[Chỉ bán có ba nghìn phần thôi sao? Coi thường ai vậy? Mau tung hàng tồn kho ra đây!]

 



 

[Loại mà William ăn còn không? Chó nhà tôi sắp khóc thét rồi.]

Doanh số tốt như vậy nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người.

 





 

Mặc dù đã đoán được sau khi quảng cáo được phát sóng, lượng khách hàng sẽ tăng lên, nhưng không ngờ lại tăng nhiều đến vậy!

 



 

Sau khi lô hàng đầu tiên bị cướp sạch, công ty đã nhanh chóng tung ra lô hàng thứ hai.

 

Chỉ trong vòng một tuần, dưới sức mua mạnh mẽ của cư dân mạng, doanh số lịch sử của thức ăn cho chó Ái Bảo đã tăng gấp đôi.

 



 

Sức mạnh bán hàng khủng khiếp như vậy, ngay cả những ngôi sao hạng A trong giới giải trí cũng không thể sánh bằng.

 



 

William sau khi quay xong quảng cáo, ngoài tiền hoa hồng còn được tặng một năm thức ăn cho chó và đồ hộp, khi công ty gửi đến một xe thức ăn cho chó, mắt nó sáng rực.

 

Lúc này, phần lớn những hộp đồ hộp đó đã được Tiêu Hòa cất vào không gian thành một ngọn núi nhỏ, số còn lại được đặt bên cạnh ổ của William.

 



 

Chỉ có điều, trạng thái gần đây của William có chút kỳ lạ.

 



 

Nó trở nên kiêu ngạo.

 



 

Nghiện cảm giác cho người khác ăn.

 



 

Mỗi lần chuẩn bị ăn, nó sẽ ngậm một hộp thức ăn cho chó đẩy về phía Tiêu Hòa, sau đó ưỡn ngực: Mời cô!

 



 

Toàn thân toát lên vẻ của một nhà giàu mới nổi.

 



 

Tiêu Hòa vừa buồn cười vừa bất lực, cũng chẳng trách William lại hào phóng như vậy, kể từ khi chương trình tạp kỹ và quảng cáo lần lượt phát sóng, nó đã hoàn toàn trở thành cục cưng của cả công ty Giải Trí Lam Tinh.

 



 

Mỗi lần Tiêu Hòa dẫn nó đến công ty đều được chào đón nồng nhiệt.

 



 

Đồ ăn vặt liên tục được đưa đến trước mặt nó, ngay cả khi đến văn phòng cũng có không ít người đến thăm, chỉ để nhìn William một cái.

 



 

Còn William từ khi nắm được mối quan hệ logic "Làm nũng có thể có được thức ăn", thì sử dụng ngày càng nhuần nhuyễn.

 



 

Bất kể nhìn thấy ai, nó đều chủ động nằm xuống để được vuốt ve, nếu gặp phải người có ý chí kiên định, nó sẽ tiến lên cọ cọ.

 



 

Như vậy mà vẫn không hạ gục được con người sao?

 



 

Quả nhiên chỉ sau vài phút, nó đã trở về với chiến lợi phẩm đầy mình.

 



 

Sau một thời gian, toàn bộ công ty, không một ai có thể thoát khỏi ma lực của nó.

 



 

Hơn nữa, ngoại hình của nó oai vệ, khí thế kinh người, thỉnh thoảng tuần tra trong công ty, vạch ra lãnh địa của mình, tất cả mọi người cho biết, kể từ khi William đến, họ cảm thấy an toàn hơn rất nhiều.

 



 

Thậm chí ngay cả khi đồ vật bị mất, khứu giác nhạy bén của William cũng có thể giúp ích.

 



 

Tiêu Hòa nhìn những đồ ăn vặt liên tục tăng lên trong nhà và văn phòng, cảm thấy nếu cứ tiếp tục như vậy, cái nhà này sẽ do William một mình nuôi sống.

 



 

"Khoan đã, tại sao William còn có lương?"

 

Hoắc An cầm bảng lương của William, chỉ vào một mục trên đó hỏi.

 



 

Tiêu Hòa: "Hiện tại công ty đang thuê William làm vệ sĩ tuần tra, lương tuần tra một lần là một hộp đồ hộp, William bây giờ là ngôi sao hạng A."

 



 

"Sao có thể? Nó mới ra mắt có hai tháng mà?" Từ Nhất Chu nói.

 



 

Hai tháng, cho dù là minh tinh có tiềm năng đến đâu cũng không thể trở thành ngôi sao hạng A.

 



 

Tiêu Hòa: "Tài khoản của William hiện có bốn triệu người hâm mộ."

 



 

Trước đây khi chương trình "Happy Go" phát sóng, cô đã theo lời khuyên của anh Kiếm, mở tài khoản cá nhân cho William, sau khi quảng cáo thức ăn cho chó được phát sóng, lượng người hâm mộ tăng lên rất nhiều.

 



 

Danh tiếng của William gần như đã lan truyền khắp mạng internet.

 



 

Hơn nữa trong thời gian này, Tiêu Hòa thỉnh thoảng đăng một số bức ảnh của nó lên tài khoản, lượng người hâm mộ vẫn không ngừng tăng lên.

 



 

Chưa đầy hai tháng, số lượng người hâm mộ đã vượt qua rất nhiều minh tinh.

 



 

Từ Nhất Chu có sáu triệu người hâm mộ và Hoắc An có tám triệu người hâm mộ đều vô cùng kinh ngạc, lập tức bại trận, tiến lên ôm chặt lấy đùi William.

 



 

"Anh chó! Đưa em theo với!"

 



 

William nhìn hai con người vô dụng trước mặt, cảm thấy gánh nặng trên vai lại nặng thêm, vì vậy nó vẩy tai, đẩy cho mỗi người một hộp thức ăn cho chó.

 



 

Ngôi nhà này, nếu không có tôi thì sẽ sụp đổ.

 



 

Khi anh Kiếm bước vào, nhìn thấy hai nghệ sĩ đang ôm đùi William, khóe miệng giật giật, muốn nói lại thôi.

 



 

Không ai ngờ rằng, một con ch.ó lại có thể nổi tiếng đến vậy.

 



 

Những người muốn ôm đùi nó, đâu chỉ một hai người?

 



 

Kể từ khi William nổi tiếng, đã có không ít minh tinh đưa ra lời mời hợp tác, lúc này trên tay anh ta có rất nhiều thư mời.

 



 

"Đây đều là những chương trình và phim truyền hình muốn hợp tác với William, em xem đi, nếu có chương trình nào phù hợp thì để nó thử sức, anh thấy ngoại hình của William không tệ, diễn xuất cũng rất tốt, chắc là phù hợp để đóng phim."