Sau khi Tiêu Giản rời đi, Phó Nguyệt ôm Nhu Nhu, mang theo Tình Tước và Tuyết Nhạn cùng trở về phủ Dũng Nghị Công.
"Ai da, mau, để ta ôm Nhu Nhu một cái nào, để xem con bé có nhớ ta không nào." Tề Đồng đứng ở Minh Ngọc Đường chờ các nàng, vui vẻ bế Nhu Nhu ôm vào lồ ng ngực.
Nàng vừa chơi đùa với đứa nhỏ, vừa hỏi Phó Nguyệt: "Mọi chuyện trong nhà vẫn ổn chứ?"
"Rất tốt, công chúTiểu Nguyệt tâm."
"Hôm kia ta cho người mang băng qua đó, đã dùng hết chưa? Nếu không đủ thì cứ nói với Ngô quản gia một tiếng, để hắn mang một ít qua cho các con. Thời tiết nóng bức thế này, con chú ý một chút, đừng để bị cảm nắng."
"Đủ dùng rồi, con cũng dặn người trong nhà để ý tránh bị cảm nắng."
"Vậy thì tốt rồi."
Phó Nguyệt làm ra vẻ vô tình hỏi: "Nói tới tránh nóng, lần này khi nào Thiên Linh mới trở về?"
"Chưa đâu, Đoan Minh Hầu phu nhân sợ nóng, mùa hè hằng năm đều phải đi nghỉ mát."
Phó Nguyệt có chút đăm chiêu, nhưng nàng cười nói: "Hôm nay con có mang kem hộp tới, công chúa cũng ăn thử một miếng đi."
"Được, ta còn đang nhớ đến trù nghệ của con đây. Tình Nhi, ngươi đi chuẩn bị chút dưa và trái cây mang đến đình Thính Hà đi, chúng ta tới chỗ đó hóng mát." Tề Đồng quay đầu phân phó Chung Tình.
"Nô tỳ sẽ sai người qua đó dọn dẹp." Chung Tình dẫn mấy tiểu nha hoàn khác ra khỏi phòng.
Phó Nguyệt đợi trong chốc lát rồi đứng dậy nói: "Con đi coi hộp kem sao rồi, sẵn tiện làm mấy chén nước trái cây để uống."
Tề Đồng ôm Nhu Nhu pha trò đùa giỡn với con bé, tùy tiện đáp lời: "Được, con đi đi, lát nữa trực tiếp qua đình Thính Hà là được rồi."
Phó Nguyệt để Tuyết Nhạn đi theo Nhu Nhu, còn nàng dẫn Tình Tước ra ngoài.
Đi được nửa đường, Phó Nguyệt dừng chân, phân phó với tiểu nha hoàn dẫn đường và Tình Tước: "Tình Tước, người đi tới đại trù làm mấy chén nước ô mai đi. Ta đi trước đến đình sen để xem Chung nương tử thu thập như thế nào."
Tình Tước đưa mắt nhìn Phó Nguyệt một cái, cúi đầu đáp lại.
Tiểu nha hoàn dẫn đường cung kính hỏi: "Vậy nô tỳ dẫn biểu thiếu phu nhân tới đình Thính Hà nhé?"
Phó Nguyệt cười ôn hòa: "Không cần, ngươi đi cùng Tình Tước tới đại trù đi. Ta biết đường đi đến đình Thính Hà."
"Vâng."
Thấy hai người đã đi xa, một mình Phó Nguyệt men theo đường mòn trong hoa viên mà đi tới đình Thính Hà.
Trong đình Thính Hà, Chung Tình đang chỉ huy các tiểu nha hoàn bài trí.
Phó Nguyệt vừa mới đi vào trong đình, Chung Tình đã nhìn thấy nàng.
Bà tươi cười tiếp đón: "Sao biểu thiếu phu nhân lại tới đây một mình? Mau mau mau, mau vào trong ngồi đi."
"Ta để Tình Tước đi xem điểm tâm mà ta mang đến được chuẩn bị như thế nào rồi, còn mình thì tới đây trước."
Phòng chính vẫn còn đang dọn dẹp, Chung Tình dẫn Phó Nguyệt đến căn phòng nhỏ đối diện bờ hồ để nghỉ ngơi.
Đẩy cửa sổ ra, trên mặt hồ, làn sóng nhẹ lay động, từng cơn gió mát bay qua mang theo hương thơm ngát của bông sen. Từng đóa sen trắng đung đưa trong gió, duyên dáng mà lại yêu kiều, cảnh đẹp không sao tả xiết.
Phó Nguyệt dựa người trên bệ cửa sổ, ánh mắt tĩnh lặng nhìn mặt hồ, nhưng mớ suy nghĩ rối bời trong lòng khiến nàng không có lòng dạ nào để thưởng thức cảnh đẹp nữa.
"Chung nương tử, ta nhìn thấy một việc, cân nhắc tới lui, ta thấy vẫn nên nói trước với bà một tiếng."
"Biểu thiếu phu nhân có chuyện gì cứ nói."
"Ta có một cửa hàng ở Tây thị, trước đó vài ngày, ở trong cửa hàng nghe được mọi người xung quay đó nhắc tới một chuyện khá thú vị."
"Nghe nói trong phố có một hộ gia đình mới chuyển tới, hình như là hai người chủ tới đến Vân Kinh thăm người thân. Tiểu tỷ ấy năm nay hai mươi tám tuổi, dạo gần đây thường xuyên có một vị công tử lặng lẽ đến thăm người gia đình đó."
Phó Nguyệt quay đầu nhìn về phía nàng: "Ban đầu, ta từng nhìn thấy vị công tử đó từ phía xa, nhìn sườn mặt có vẻ vô cùng quen mắt. Sau đó ta cho người đi hỏi thăm, nghe nói là họ Dương."
Một cái họ quen thuộc mà Phó Nguyệt biết.
Công tử họ Dương, hơn nữa còn cố ý nói chuyện này với bà, vậy người này có thể là ai?
Quý phủ của bọn họ cũng chỉ có nhà phu quân của tiểu thư, Đoan Minh Hầu phủ, một nhà thân thiết này họ Dương thôi!