Xuyên Nhanh Ba Tuổi Rưỡi Bánh Bao Nhỏ Ngọt Ngào Lại Mềm Mại

Chương 472: Tiểu Quân Hậu (77)



Edit: Kim

Diêu Xu không biết Long Tuy nói như vậy có phải là để an ủi mình không, nhưng Diêu Xu nghe xong, quả thực trong lòng dễ chịu hơn một chút.

Cho dù là tự lừa dối chính mình.

“Long Khuyết, Long Khuyết……” Nam Chi về tới sân, hô lên với Long Khuyết: “Ngươi nhanh mang đồ ăn tới cho Diêu Xu đi, ngay cả Bạch Sương mà nàng cũng ăn.”

Tuyên Thanh:……

Long Khuyết:……

Thịt hồ ly rất thối nha!

Tuyên Thanh nói: “Xem ra Diêu Xu thật sự cần rất nhiều năng lượng, quân thượng, ngươi nhanh mang chút đồ qua đi, thái độ tốt một chút, không nên động một chút là nói tới chuyện khế ước.”

Long Khuyết: “Biết rồi.”

Long Khuyết cầm một ít linh quả và thịt giàu năng lượng tới sân cách vách.

Trong lòng Diêu Xu đang cảm thấy thấp thỏm bất an, vừa nhìn thấy Long Khuyết, lập tức đứng dậy, ôm lấy bụng.

Long Khuyết không biết suy nghĩ trong lòng Diêu Xu, hắn đưa đồ cho Diêu Xu, “Ngươi đói bụng thì ăn đi, không cần tiết kiệm, nếu không đủ ta và Tuyên Thanh sẽ về Yêu giới lấy thêm, đói bụng nhất định phải ăn, bằng không đứa trẻ sẽ hấp thụ năng lượng của ngươi.”

Nhìn thấy Long Khuyết nói chuyện nhẹ nhàng như vậy, nàng ngẩn người, “Ngươi là đang quan tâm ta, hay là quan tâm đứa trẻ?”

Long Khuyết khẳng định nói: “Đương nhiên là quan tâm ngươi.” Nếu cơ thể mẹ xảy ra chuyện, đứa trẻ cũng sẽ xảy ra chuyện.

Long Khuyết không ngờ, con của mình sẽ ra đời bằng cách này, chui ra từ thân thể của một người phàm.

Có huyết mạch yếu ớt của người phàm, chỉ sợ đứa nhỏ này sẽ không thuần huyết mạch mạnh mẽ của Yêu tộc, đây là điều Long Khuyết cảm thấy tiếc nuối.

Nếu, đứa nhỏ này chui ra từ bụng Yêu Hậu, hẳn sẽ càng mạnh hơn.

Trong lòng Long Khuyết hoàn toàn không chào đón đứa nhỏ này, thậm chí còn có chút ghét bỏ cùng tiếc nuối, nhưng đứa trẻ đã xuất hiện, hắn cũng không thể quyết định được.

Long Tuy đi tới, lấy đồ từ trong tay Long Khuyết, cẩn thận xem xét một phen mới đưa cho Diêu Xu, nói: “Đều là thứ tốt, ngươi có thể ăn nhiều một chút.”

Lúc này Diêu Xu mới nhận lấy, nói một tiếng cảm ơn với Long Tuy.

Long Khuyết:……

Người tặng đồ là ta, ngươi lại cảm ơn Long Tuy.

Ta đúng là phục rồi.

Diêu Xu còn nói với Long Khuyết: “Ta nhận mấy thứ này, không phải vì tha thứ cho ngươi, mà là vì con.”

Trong lòng Long Khuyết vừa khó hiểu lại vừa cạn lời, ta đã làm chuyện gì có lỗi với ngươi, mà cần ngươi tha thứ.

Long Khuyết không nhịn được nói: “Ta và ngươi xảy ra chuyện kia, hoàn toàn là do hồ ly giở trò quỷ.”



Sắc mặt Diêu Xu trắng bệch, thấy hắn vậy mà lại phủ nhận chuyện xảy ra giữa bọn họ, càng thêm tức giận.

Long Tuy còn đổ thêm dầu vào lửa, “Bạch Sương đã chết, ngươi muốn nói như thế nào mà chẳng được, Bạch Sương cũng không thể sống lại phản bác ngươi.”

“Quân thượng à, hành vi dám làm không dám nhận của ngươi, thật sự khó coi.”

Long Khuyết bị Long Tuy chọc đến bốc hỏa, “Chuyện này thì liên quan gì tới ngươi, rốt cuộc ngươi muốn làm gì, ngươi có mục đích gì?”

Cái Long Tuy này luôn đứng giữa gây khó dễ, khẳng định là có mục đích gì đó.

Long Tuy cười nói: “Yêu Hậu của ngươi rất tốt, có thể nhường cho ta không?”

Long Khuyết:???

Diêu Xu:……

Rất nhanh Long Khuyết đã bị cái tên nam nhân bề ngoài thì thanh lãnh, bên trong lại ác liệt này làm cho tức chết rồi, cái gì mà Yêu Hậu của ngươi rất tốt, nhường cho ta………

Đây là chuyện quỷ gì!

Cho dù Long Khuyết có không thích cái nha đầu kia, nhưng trên danh nghĩa vẫn là Yêu Hậu của hắn, Long Tuy nói như vậy, là đang khiêu chiến vị trí Yêu Vương của Long Khuyết.

Muốn Yêu Hậu, con mẹ nó ngươi muốn làm Yêu Vương?

Long Khuyết cười lạnh, “Ngươi nói chuyện chú ý một chút.”

Long Tuy lặp lại: “Yêu Hậu của ngươi rất tốt, nhường cho ta đi.”

Long Khuyết: “Nhường cái bà ngoại ngươi.”

Tính tình nóng nảy của hắn đột nhiên bộc phát, tuy biết rằng Long Tuy đang cố ý khiêu khích, nhưng vẫn không thể khống chế được huyết áp của mình.

“Long Khuyết, bình tĩnh một chút.” Tuyên Thanh đi tới, kéo Long Khuyết đang nổi nóng lại, Nam Chi ăn đùi gà lớn, ở bên cạnh nhìn, vẻ mặt xem kịch vui.

Long Khuyết nhìn thấy vẻ mặt ngây thơ không biết chuyện gì của Nam Chi, lửa giận càng tăng cao, quát Nam Chi: “Đã nói, ngươi không nên tới gần kẻ xấu, nhìn xem, nhìn xem……”

Nam Chi: “Nhìn cái gì?”

Nhìn thấy ngươi nổi giận, bộ dạng dữ tợn thật xấu xí nha, Nam Chi ghét bỏ, thực sự ghét bỏ!

Rõ ràng Long Khuyết có một khuôn mặt rất đẹp, là khuôn mặt đẹp nhất Yêu giới, nhưng mà từ trước đến nay Nam Chi chưa bao giờ cảm thấy Long Khuyết đẹp.

Hình tượng keo kiệt, quỷ kế đa đoan đã ăn sâu bám rễ.

Long Tuy nói với Nam Chi: “Ta nói với quân thượng, ngươi rất tốt, muốn quân thượng nhường ngươi cho ta.”

Nam Chi:???

Nhường cho ngươi là có ý gì nha?

Long Tuy nói với Nam Chi: “Ngươi làm Yêu Hậu cũng không thoải mái, đi theo ta đi, chúng ta cùng nhau đi du lịch khắp Yêu giới, đi qua sa mạc bao la hùng vĩ, du hành qua biển sâu, đi vào trong núi, tìm kiếm thực vật xinh đẹp.”



Nam Chi wow một tiếng, “Nghe thật là thú vị, còn thú vị hơn cung Yêu Vương.”

Tuyên Thanh:……

Thật quá đáng, ngay trước mặt bọn họ dụ dỗ đứa trẻ, mà đứa trẻ lại còn động tâm.

Tuyên Thanh nói với Nam Chi: “Quân hậu, ngươi là vương hậu của Yêu tộc, là tồn tại tôn quý nhất của Yêu tộc.”

“Không nên bị một tên nam nhân nghèo lừa gạt, hắn chỉ nói mang ngươi đi khắp nơi, nhưng cũng không nói các ngươi sẽ sống cuộc sống thế nào.”

Nam Chi ồ một tiếng, nói với Long Tuy: “Ta là Yêu Hậu nha.”

Yên Phi nỗ lực mấy trăm năm cũng không thể làm Yêu Hậu, nếu từ bỏ vị trí Yêu Hậu, cũng phải chờ Yên Phi trở về từ bỏ.

Nàng muốn làm Yêu Hậu thì làm Yêu Hậu, không muốn làm Yêu Hậu thì không làm Yêu Hậu.

Nam Chi hoàn toàn không nghĩ đến sự phản đối của Long Khuyết cùng những người khác, các ngươi phản đối, không sao nha, ta đánh các ngươi tới khi đồng ý, đạt được thỏa thuận thì thôi.

Long Tuy thở dài một hơi, “Ta thật sự thích ngươi nha!”

Nam Chi gật đầu, “Ta cũng thích ngươi, ngươi đẹp, nói chuyện cũng dễ nghe, lại còn khen ta, ta thích nghe người khác khen ta.”

Mỗi ngày đều chỉ nhìn thấy khuôn mặt cau có của Long Khuyết, ta nhìn đủ rồi.

Long Khuyết:……

Vương hậu của ta, Yêu Hậu của ta, ngay trước mặt hắn, tán tỉnh một nam nhân khác?

Đây là cái hình ảnh gì?

Tuyên Thanh cảm thấy cũng không có gì, chỉ là một đứa trẻ thích đồng bọn nhỏ của mình mà thôi, mấy người bạn nhỏ chơi với nhau, không có cái gọi là tư tình.

Nhưng nhìn thấy sắc mặt khó coi của Long Khuyết, trong lòng hắn cười nhạo, chuyện của ngươi còn chưa lo xong, quản người khác cái gì?

Hơn nữa, ngươi cũng không thể quản được chuyện của Yêu Hậu.

Như bây giờ, hơn phân nửa là do bản tính thích chiếm hữu của nam nhân, bên cạnh ngươi còn có một nữ nhân lớn bụng đang chờ ngươi giải quyết đấy.

Con của ngươi, nữ nhân của ngươi, khế ước của ngươi……..

Gộp những chuyện này lại, ngươi không giải quyết, ngươi còn dám làm phiền Yên Phi.

Diêu Xu đỡ bụng, nhìn bộ dạng tức sùi bọt mép của Long Khuyết, lại nhìn Nam Chi, vẻ mặt vừa kinh ngạc vừa âm trầm.

Long Khuyết, Long Khuyết để ý đến Yêu Hậu sao?

Nhưng Yêu Hậu chỉ là một đứa trẻ thôi mà?

Hắn để ý Yêu Hậu, còn nàng thì sao?

Đoạn tình cảm ba người này khiến Diêu Xu vô cùng mệt mỏi, thật sự mờ mịt, nàng cảm thấy mình như chìm trong biển nước rộng lớn, chỉ có thể trôi theo dòng nước, hoàn toàn không có sức phản kháng.