Đến lúc đứng trên sàn đấu trong phòng số 3. Nhớ đến lời Vương Chí vừa nói, Du Đường thu lại thái độ đùa giỡn, thần sắc dần nghiêm túc lên. Y không sợ thua, chỉ muốn biết rốt cuộc Ngụy Mặc Sinh giấu giếm thực lực mạnh đến mức nào.
Vương Chí bị ép làm trọng tài đưa mắt dò hỏi hai người:
" Chuẩn bị xong chưa?"
Thấy cả hai bên đều gật đầu, tay giơ lên huýt còi: " Bắt đầu đi."
......
" Anh Đường? Anh ơi, tỉnh, tỉnh lại đi..!" Giọng Ngụy Mặc Sinh vang lên bên tai, trên mặt đặt túi chườm nước đá cọ qua cọ lại, hơi lạnh làm y dần dần thanh tỉnh.
Du Đường mở to mắt, cảm thấy đầu có chút choáng váng, cằm hơi đau. Nhớ lại vừa nãy, y tức khắc trợn tròn.
Vãi chưởng!
Mình thua rồi à????
Ký ức tràn về trả lời hắn, đến hiệp thứ ba, y chỉ nhìn thấy duy nhất tàn ảnh của Ngụy Mặc Sinh ra đòn, sau đó thì không biết gì nữa.
Thế mà y thua thật!
Ngước nhìn Ngụy Mặc Sinh ra vẻ khó tin. Thằng nhóc này mạnh như yêu quái vậy?
Kinh nghiệm của nguyên chủ đã hơn 5 năm, lại thua Ngụy Mặc Sinh, một tân thủ trong cái nghề này chưa đến một năm.
Hơn nữa y cũng chưa thấy Ngụy Mặc Sinh như vậy bao giờ!
Đối phương rõ ràng áp dụng triệt để kỹ thuật y dạy.
Đúng là con nhà người ta, ông trời ơi, rốt cuộc công bằng ở đâu?
Ngụy Mặc Sinh như đoán được ý nghĩ của Du Đường, nhịn không dám cười. Hắn sợ xúc phạm tới lòng tự trọng của Du Đường.
" Anh Đường, lần này thắng anh là do em may mắn." Hắn nói :" Nhưng thắng là thắng, nên anh phải đáp ứng một yêu cầu của em."
" Được không anh?"
Du Đường vỗ đầu cái bốp, đứng dậy :" Được, anh thua rồi."
" Nói đi, em muốn anh đáp ứng việc gì?"
" Hai tháng."
" Hở!"
Ngụy Mặc Sinh giữ chặt tay y, đôi mắt phát sáng: " Em hy vọng anh có thể cho phép em làm bạn trai anh hai tháng."
" Nếu hai tháng sau anh còn chưa thích em, em sẽ buông tay, không bao giờ đề cập lại chuyện này nữa. Được không anh?"
Hai tháng............
Du Đường nhìn nam sinh đang ngồi xổm trước mặt mình, á khẩu không thốt lên được một lời cự tuyệt.
Y cũng đã đồng ý với Ngụy Mặc Sinh không đổi ý , bây giờ cũng không thể qua cầu rút ván.
" Được." Y ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: " Nhưng em phải đồng ý với anh, nếu đến lúc đó anh vẫn không thích em, em phải hết hy vọng, sau đó thành thật tìm một người khác yêu em thích hợp với em hơn, được không?"
Ngụy Mặc Sinh nghe thấy Du Đường đồng ý yêu cầu của mình, cả người bay thẳng lên trời, hoàn toàn bỏ ngoài tai thâm ý trong lời nói của Du Đường, hắn ôm ghì lấy y: " Được, được, anh muốn thế nào cũng được!"
......
Về đến nhà, Du Đường cởi áo khoác ra treo trên giá áo, liếc qua nhìn thấy Ngụy Mặc Sinh đang nhìn chằm chằm màn hình điện thoại.
" Đang xem cái gì đấy." Du Đường thò đầu lại gần :" Sao chưa cởi giày rồi đi thay quần áo đi?"
Ngụy Mặc Sinh nhanh tay che điện thoại :" Vâng vâng, thay ngay đây."
Du Đường nhớ đến mấy chữ mình vừa nhìn thấy thoáng qua thì có chút buồn cười.
Đứa nhỏ này thế mà đi search mạng mấy chuyện sến rện.
#100 điều ngọt ngào phải làm khi yêu đương
#cách hâm nóng tình yêu giữa các cặp đôi
#tặng bạn trai quà gì sẽ khiến đối phương vui vẻ
Vừa ngốc vừa đáng yêu. Du Đường tủm tỉm đi đến phòng bếp định mở tủ lạnh lấy thức ăn ra nấu , Ngụy Mặc Sinh vội vàng mặc quần áo chạy ra :" Anh, để em nấu!"
Du Đường nhướng mày: "Để anh phụ em."
Ngụy Mặc Sinh nhớ đến những hướng dẫn trên mạng lúc nãy, ho nhẹ một tiếng, nói :" Được, anh giúp em rửa ít đồ đi."
" Rửa cái gì?"
" Rửa tai nghe em thì thầm lời yêu."
"???' Du Đường hết hồn.
Sau hai giây ý thức được Ngụy Mặc Sinh đang nói lời âu yếm học lỏm trên mạng.
"Khụ khụ......" Y cúi đầu, nín cười đến mức ho sù sụ :" Ừ ừ , đây để anh rửa."
Ngụy Mặc Sinh cho rằng y đang thẹn thùng, tức khắc cảm thấy những lời trên mạng quả nhiên chuẩn không cần chỉnh.
Thế là hắn áp dụng triệt để những lời âu yếm sến súa kia.
Khi đang đảo rau xào , hắn sẽ vừa cầm cái muôi vừa nói : " Anh có cảm thấy nóng nực không?"
Không đợi Du Đường mở miệng, đã tự trả lời: " Đó là vì tình yêu của em đang rực cháy."
Trên bàn ăn, khi bưng đồ ăn lên, Du Đường còn chưa kịp động đũa, Nguỵ Mặc Sinh đã chỉ vào đĩa cải chíp xào nấm hương hỏi y :" Anh biết món này ăn như thế nào là ngon nhất không?"
" Ăn lúc còn nóng à?"
Ngụy Mặc Sinh gắp một đũa rau lên đưa tới trước mặt y: "Là khi ăn trên tay em."
"......"
Cơm nước xong, Du Đường ngồi ở trên sô pha xem TV, Ngụy Mặc Sinh lại đòi đi siêu thị.
Mười phút sau, vào những ngày lạnh nhất của mùa đông, hắn lại ôm về một đống kem Chocolate, mở cửa , giơ lên khoe:" Biết tại sao em mua nhiều kem thế này không?"
Du Đường rất chịu khó phối hợp chiều hắn: "Tại sao thế?"
Ngụy Mặc Sinh cười rộ lên, sạch sẽ đơn thuần, vẻ mặt đắc ý: "Bởi vì khẩu hiệu của loại kem này là thích người không cần lý do."
Du Đường nhìn hắn, lòng đột nhiên nổi sóng lăn tăn. Đứa nhỏ này nghiêm túc muốn ở bên y. Cậu ấy thật sự rất thích mình nhỉ.
" Mùa đông mua nhiều kem que vậy cho ai ăn, em ăn nhé?" Du Đường phất tay:" Mang bỏ tủ lạnh đi rồi lại đây xem TV một lát còn đi ngủ."
" Em không muốn ngủ ." Ngụy Mặc Sinh bỏ kem vào tủ lạnh, đi đến trước mặt Du Đường: " Em muốn " yêu " anh."
"????"Du Đường trợn tròn mắt.
Ai dạy cậu ấy mấy lời " dâm dê" này thế?
Không đợi Du Đường trả lời, Ngụy Mặc Sinh lại chỉ vào mu bàn tay : " Đây là tay em."
Lại chỉ vào chân :" Đây là chân em."
Cuối cùng, hắn chống hai tay lên sô pha, vây Du Đường vào chính giữa :" Đây là cục cưng bảo bối của em."
"???"
Ngụy Mặc Sinh càng nói càng hăng say, cúi đầu xuống kề sát mặt Du Đường, âm thanh khàn khàn pha lẫn ái muội : " Anh đã chạm vào tim khiến em bối rối, đến lúc nào anh mới khiến em bối rối trên giường đây?"
【 ha ha ha ha ha ha ha ha, ký chủ, em cười đau bụng đến chết mất thôi! 】Hệ thống ở trong đầu Du Đường cười ngặt nghẽo : 【quá sến , da gà em rụng đầy đất rồi ha ha ha!! 】
Du Đường : Người vui sướng trên nỗi đau của người khác đấy à!
Du Đường : Tính ra những lời trên mạng cũng không phải hoàn toàn sai.
Du Đường : Yêu vào một cái , chỉ số IQ đều về số âm.
Nhưng mà Ngụy Mặc Sinh là loại miệng cọp gan thỏ, bản thân thì mặt đỏ tai hồng còn liều mạng đi học người ta kabedon, y cũng không đành lòng đả kích hắn.
Thôi, chiều chuộng cậu ấy cũng được.
Du Đường thở dài một hơi rồi giương mắt lên nhìn Ngụy Mặc Sinh.
Người đàn ông anh tuấn dịu dàng mang ánh mắt nhàn nhạt ý cười, nhưng con ngươi lại ngập sắc tình, bị tầm mắt đó nhìn chăm chú sẽ khiến người đối diện có ảo giác được yêu thương.
Ngụy Mặc Sinh ngơ ngẩn.
Trời đất quay cuồng, vị trí của hai người điên đảo, Du Đường mơn trớn cổ áo của Ngụy Mặc Sinh, ôn nhu thì thầm: