Xuyên Nhanh Đại Lão Nàng Luôn Ngụy Trang

Chương 145



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Tam Muội (Sam)

Bây giờ triều đình đang rất hoảng loạn, cực kỳ lộn xộn, có thiên tai thì trăm phần trăm sẽ xảy ra bạo loạn, rất dễ rơi vào cảnh loạn lạc.

Nạn đói là chuyện hết sức đáng sợ, người dân sẽ vì miếng ăn mà khởi nghĩa vũ trang.

Nhưng tình hình càng ngày càng tệ, chỉ cần là thức ăn thì sẽ lập tức trở nên đắt tiền, giá cả tăng cao kinh khủng.

Thương lái ép giá kiếm chênh lệch, khiến cho số tiền người dân cực khổ tích góp một năm trời cũng chưa chắc mua được lương thực của nửa tháng.

Nhưng dù vậy họ vẫn giành nhau mua, bây giờ thứ có giá nhất chính là lương thực, có lương thực mới có thể sống.

Ai nắm trong tay lương thực, người đó có thể nắm giữ thế giới này.

Hiện giờ triều đình không có lương thực, chỉ có thể đòi người có lương thực, ví dụ như các chư hầu, thương nhân...

Nhưng đám chư hầu hoàn toàn làm lơ lời Thần đế. Bọn họ thà để kho lương thực bị mốc chứ cũng không chịu lấy ra, được một lần sẽ có lần thứ hai, hoàng đế sẽ hở tí là bắt bọn họ nhả ra.

Cho dù bách tính có khởi nghĩa vũ trang, thật sự lật đổ được triều đại này thì vẫn có triều đại khác tiếp nối.

Nước chảy hoàng triều, thiết đả thế gia*, cùng lắm đổi hoàng đế mới.

*Nước chảy hoàng triều, thiết đả thế gia: triều đại nào rồi cũng bị lật đổ, chỉ có thế gia vọng tộc mới trường tồn. Đại khái là sự sụp đổ của một triều đại không phải là sự sụp đổ của bất kỳ thế gia nào cả.

Chuyện này chọc Thần đế tức muốn chết, không biết đã đập vỡ bao nhiêu đồ gốm.

Nhưng thiên tai nghiêm trọng như vậy, bắt buộc triều đình phải có hành động, phải nói cho người dân biết rằng triều đình không vứt bỏ họ.

Thần đế phái Thái tử đi cứu tế. Cứu tế là một chuyện rất nguy hiểm, lơ là một chút là mất hết danh tiếng, mạng cũng không còn. Nhưng làm tốt, sẽ lời gấp đôi.

Là một chuyện nguy hiểm về tính mạng lẫn lợi ích.

Thái tử dẫn theo đội quân đi cứu tế, không mang theo tiền và lương thực, mà là mang theo một đội quân.

Điều này rất rõ ràng, dẫn nhiều người như thế là muốn đi đòi lương thực, tìm những người có lương thực mà đòi.

Triều đình bị dồn vào đường cùng, phải đi cướp đoạt.

Không làm thì có chuyện, nhưng ép buộc như vậy cũng sẽ xảy ra chuyện, kiểu nào cũng không ổn.

Những người có lương thực chắc chắn sẽ không để yên cho cướp, nhất định sẽ phản kích. Mùa đông năm nay, máu chảy thành sông.

Màu đỏ xen lẫn màu trắng...

Phù Gia quấn chặt bản thân như một con gấu, hỏi Dịch Hi: "Vương gia, khi nào lấy mấy cái kia ra?"

Dịch Hi chỉ nói: "Đợi, đợi một lúc nữa, thời cơ chưa chín mùi."

Phù Gia: "Tất cả nghe theo ngươi." Dù sao Dịch Hi cũng sẽ xem xét giải quyết.

Phù Gia nhìn khuôn mặt tuyết trắng của Dịch Hi, cảm giác hắn như tảng băng, nhìn thôi đã thấy lạnh.

Thu Lộc ở bên cạnh rót thêm trà cho Dịch Hi, Dịch Hi nói: "Rót một chén cho Hồng Uyên."

Phù Gia: "Cảm ơn Vương gia."

Thu Lộc nhanh chóng rót trà cho Phù Gia, Phù Gia nhìn Thu Lộc, trên mặt nở nụ cười, hình như vận khí trên người nàng ta nồng đậm hơn rồi nhỉ?

Phù Gia nhìn Thu Lộc rồi lại nhìn Dịch Hi, tình cảm họ có tiến triển mới à hay là do Dịch Hi có mục tiêu cao hơn.

Ngày trước ngay cả một tia khí vận Dịch Hi cũng không có, bây giờ ngược lại có khí vận.

Phù Gia: "Cảm ơn Thu Lộc."

Thu Lộc ôm ấm trà cong cong đầu gối hành lễ rồi ra ngoài, Dịch Hi nhìn theo bóng dáng Thu Lộc, cho đến khi nàng ta rẽ đi mất.

Phù Gia chớp mắt, xem ra Dịch Hi khá để ý Thu Lộc, nhìn chằm chằm bóng lưng người ta y như kẻ ngốc.

Trời càng ngày càng lạnh, Phù Gia làm tổ trong phòng không ra ngoài. Bây giờ không chỉ có Nhạn Trúc ngủ với cô, mà ngay cả Phí Xuân cũng tới ngủ cùng, trái ôm phải ấp, ấm áp hai bên, không còn cảm thấy lạnh khi trở người nữa.

Cô cần lắm một cái giường lò(1), hay là làm một cái nhỉ?

Phù Gia bắt đầu bận rộn, tự làm cho mình một cái giường lò.

Thái tử đi ra ngoài cứu tế, tin tốt thì không thấy, ngược lại truyền đến một tin chấn động cả nước, đó là Thái tử bị ám sát, chết rồi.

1. Giường lò hay còn gọi là giường kang: Trong từ điển Trung Quốc, kang được chỉ như là một "giường gạch chịu nhiệt". Kang là một nền tảng được làm bằng gạch hoặc các công trình đào đắp khác chiếm một phần lớn của căn phòng. Bên trong nền gạch là một khu vực nhiệt được truyền từ lò (than truyền thống). Một ống khói từ kênh dẫn ra bên ngoài để xả. Sức nóng được duy trì suốt cả ngày lẫn đêm, giúp cho các hoạt động ban ngày thoải mái và ngủ ngon giấc. Theo truyền thống, bộ đồ giường (tương tự như futon Nhật Bản) được cất đi trong ngày để các hoạt động gia đình có thể diễn ra ở đây. Bộ đồ giường sau đó được đưa ra vào ban đêm và cả gia đình ngủ trên sàn. (nguồn: vi.traasgpu.com)